Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 4299

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Oanh!  Nhà trúc ầm ầm sụp đổ.  Đương nhiên Diệp Huyên không chết, hắn đã lùi lại cả trăm trượng, hắn nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.  Cô gái mặc váy đỏ, đôi môi đỏ như bôi máu tươi, trên vai vác một thanh đao, lúc này, nàng đang tò mò quan sát Diệp Huyên.  AdvertisementThấy cô gái, Diệp Huyên thầm run rẩy, đây là cô gái dùng đao của đảo Trích Tiên!  Lúc này, cô gái lên tiếng: “Ngươi là ai?”  AdvertisementDiệp Huyên nhìn nàng: “Diệp Huyên”.  Cô gái nhíu mày: “Chưa từng nghe thấy, sao ngươi lại ở trong nhà trúc của A Tửu!”  Diệp Huyên vừa định trả lời thì nàng ta lại nói tiếp: “Mà thôi! Chuyện này cũng không quan trọng!”  Dứt lời, nàng ta đột nhiên vung đao lên.  Xoẹt!  Không gian trước mặt Diệp Huyên nứt ra, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn vội vàng giơ kiếm lên đỡ.  Ầm!  Trong nháy mắt, hắn đã lùi lại cả nghìn trượng, lùi thẳng đến trên mặt biển, mà mặt biển trước mặt hắn xuất hiện một khe rãnh rất sâu, nước biển tách ra hai bên, dâng lên mấy trăm trượng.  Nét mặt Diệp Huyên nặng nề, cô gái này quá mạnh!  Nếu để đối phương chém mình một đao, chắc chắn mình sẽ không chịu nổi!  Xem ra còn phải nâng cao thân thể nữa!  Trong mắt cô gái ở phía xa lộ vẻ ngạc nhiên: “Ngươi vẫn chưa chết à!”  Diệp Huyên: “…”  Cô gái nhếch miệng cười: “Thêm một đao nữa!”  Dứt lời, nàng ta rút đao ra chém thêm phát nữa.  Vụt!  Một đao này khiến không gian trước mặt Diệp Huyên và cô gái sụp đổ, tựa như chém đôi cả thiên địa, vô cùng đáng sợ.  Trong mắt Diệp Huyên loé lên vẻ dữ tợn, hắn tiến lên một bước, ba loại Vực đồng thời xuất hiện.  Kiếm Vực, Tử Vực và Huyết Vực!  Trong khoảnh khắc ba loại Vực xuất hiện, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên tái nhợt, lúc này, một đao kia chém lên trên ba Vực của hắn, Diệp Huyên lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cùng lúc đó, cơ thể của hắn có một lực lượng như dời sông lấp biển, như sắp nổ tung đến nơi!  Diệp Huyên không rảnh để tâm, hắn lại tiến lên một bước, cầm kiếm Thiên Tru bằng hai tay chém về phía trước.  Lúc này, hắn mượn lực của ba loại Vực.  Ầm!  Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyên chém xuống, một lực lượng thoáng chốc xuất hiện từ trong ba Vực của hắn, Diệp Huyên bay ra ngoài chừng mấy trăm trượng, sau khi dừng lại, thân thể của hắn lập tức nứt ra, không gian xung quanh trở nên hư ảo, sau đó bắt đầu sụp đổ. 

Oanh!  

Nhà trúc ầm ầm sụp đổ.  

Đương nhiên Diệp Huyên không chết, hắn đã lùi lại cả trăm trượng, hắn nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.  

Cô gái mặc váy đỏ, đôi môi đỏ như bôi máu tươi, trên vai vác một thanh đao, lúc này, nàng đang tò mò quan sát Diệp Huyên.  

Advertisement

Thấy cô gái, Diệp Huyên thầm run rẩy, đây là cô gái dùng đao của đảo Trích Tiên!  

Lúc này, cô gái lên tiếng: “Ngươi là ai?”  

Advertisement

Diệp Huyên nhìn nàng: “Diệp Huyên”.  

Cô gái nhíu mày: “Chưa từng nghe thấy, sao ngươi lại ở trong nhà trúc của A Tửu!”  

Diệp Huyên vừa định trả lời thì nàng ta lại nói tiếp: “Mà thôi! Chuyện này cũng không quan trọng!”  

Dứt lời, nàng ta đột nhiên vung đao lên.  

Xoẹt!  

Không gian trước mặt Diệp Huyên nứt ra, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn vội vàng giơ kiếm lên đỡ.  

Ầm!  

Trong nháy mắt, hắn đã lùi lại cả nghìn trượng, lùi thẳng đến trên mặt biển, mà mặt biển trước mặt hắn xuất hiện một khe rãnh rất sâu, nước biển tách ra hai bên, dâng lên mấy trăm trượng.  

Nét mặt Diệp Huyên nặng nề, cô gái này quá mạnh!  

Nếu để đối phương chém mình một đao, chắc chắn mình sẽ không chịu nổi!  

Xem ra còn phải nâng cao thân thể nữa!  

Trong mắt cô gái ở phía xa lộ vẻ ngạc nhiên: “Ngươi vẫn chưa chết à!”  

Diệp Huyên: “…”  

Cô gái nhếch miệng cười: “Thêm một đao nữa!”  

Dứt lời, nàng ta rút đao ra chém thêm phát nữa.  

Vụt!  

Một đao này khiến không gian trước mặt Diệp Huyên và cô gái sụp đổ, tựa như chém đôi cả thiên địa, vô cùng đáng sợ.  

Trong mắt Diệp Huyên loé lên vẻ dữ tợn, hắn tiến lên một bước, ba loại Vực đồng thời xuất hiện.  

Kiếm Vực, Tử Vực và Huyết Vực!  

Trong khoảnh khắc ba loại Vực xuất hiện, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên tái nhợt, lúc này, một đao kia chém lên trên ba Vực của hắn, Diệp Huyên lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cùng lúc đó, cơ thể của hắn có một lực lượng như dời sông lấp biển, như sắp nổ tung đến nơi!  

Diệp Huyên không rảnh để tâm, hắn lại tiến lên một bước, cầm kiếm Thiên Tru bằng hai tay chém về phía trước.  

Lúc này, hắn mượn lực của ba loại Vực.  

Ầm!  

Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyên chém xuống, một lực lượng thoáng chốc xuất hiện từ trong ba Vực của hắn, Diệp Huyên bay ra ngoài chừng mấy trăm trượng, sau khi dừng lại, thân thể của hắn lập tức nứt ra, không gian xung quanh trở nên hư ảo, sau đó bắt đầu sụp đổ. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Oanh!  Nhà trúc ầm ầm sụp đổ.  Đương nhiên Diệp Huyên không chết, hắn đã lùi lại cả trăm trượng, hắn nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.  Cô gái mặc váy đỏ, đôi môi đỏ như bôi máu tươi, trên vai vác một thanh đao, lúc này, nàng đang tò mò quan sát Diệp Huyên.  AdvertisementThấy cô gái, Diệp Huyên thầm run rẩy, đây là cô gái dùng đao của đảo Trích Tiên!  Lúc này, cô gái lên tiếng: “Ngươi là ai?”  AdvertisementDiệp Huyên nhìn nàng: “Diệp Huyên”.  Cô gái nhíu mày: “Chưa từng nghe thấy, sao ngươi lại ở trong nhà trúc của A Tửu!”  Diệp Huyên vừa định trả lời thì nàng ta lại nói tiếp: “Mà thôi! Chuyện này cũng không quan trọng!”  Dứt lời, nàng ta đột nhiên vung đao lên.  Xoẹt!  Không gian trước mặt Diệp Huyên nứt ra, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn vội vàng giơ kiếm lên đỡ.  Ầm!  Trong nháy mắt, hắn đã lùi lại cả nghìn trượng, lùi thẳng đến trên mặt biển, mà mặt biển trước mặt hắn xuất hiện một khe rãnh rất sâu, nước biển tách ra hai bên, dâng lên mấy trăm trượng.  Nét mặt Diệp Huyên nặng nề, cô gái này quá mạnh!  Nếu để đối phương chém mình một đao, chắc chắn mình sẽ không chịu nổi!  Xem ra còn phải nâng cao thân thể nữa!  Trong mắt cô gái ở phía xa lộ vẻ ngạc nhiên: “Ngươi vẫn chưa chết à!”  Diệp Huyên: “…”  Cô gái nhếch miệng cười: “Thêm một đao nữa!”  Dứt lời, nàng ta rút đao ra chém thêm phát nữa.  Vụt!  Một đao này khiến không gian trước mặt Diệp Huyên và cô gái sụp đổ, tựa như chém đôi cả thiên địa, vô cùng đáng sợ.  Trong mắt Diệp Huyên loé lên vẻ dữ tợn, hắn tiến lên một bước, ba loại Vực đồng thời xuất hiện.  Kiếm Vực, Tử Vực và Huyết Vực!  Trong khoảnh khắc ba loại Vực xuất hiện, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên tái nhợt, lúc này, một đao kia chém lên trên ba Vực của hắn, Diệp Huyên lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cùng lúc đó, cơ thể của hắn có một lực lượng như dời sông lấp biển, như sắp nổ tung đến nơi!  Diệp Huyên không rảnh để tâm, hắn lại tiến lên một bước, cầm kiếm Thiên Tru bằng hai tay chém về phía trước.  Lúc này, hắn mượn lực của ba loại Vực.  Ầm!  Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyên chém xuống, một lực lượng thoáng chốc xuất hiện từ trong ba Vực của hắn, Diệp Huyên bay ra ngoài chừng mấy trăm trượng, sau khi dừng lại, thân thể của hắn lập tức nứt ra, không gian xung quanh trở nên hư ảo, sau đó bắt đầu sụp đổ. 

Chương 4299