Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 4363

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Thất đột ngột thu kiếm: “Ta muốn bế quan vài ngày, đến lúc đó sẽ khiêu chiến tiếp với ngươi!”  Nói xong, nàng ta quay người rời đi.  Diệp Huyên ngẩn ngơ.  Thế mà đã hiểu rồi?  AdvertisementTa vẫn chưa nói hết mà!  Lúc này, một giọng nói vang lên từ sau lưng hắn: “Nàng rất đặc biệt!”  Diệp Huyên xoay người, người đến chính là A Tửu và Tư Đồ.  AdvertisementDiệp Huyên nhìn về phía A Tửu: “Sư tỷ, sao tỷ lại nói thế?”  A Tửu sắp nói gì đấy thì đột nhiên Tư Đồ lên tiếng: “Trên người nàng ta có mùi của Luân Hồi, ta nghĩ tuy là nàng ta nhưng không phải là nàng ta”.  Diệp Huyên im lặng.  Hắn hiểu ý của Tư Đồ!  Có điều, hắn không muốn nghĩ nhiều như vậy, theo hắn thấy, Tiểu Thất vẫn là Tiểu Thất!  Dường như nhớ đến gì đó, Diệp Huyên không suy nghĩ nữa, hắn nhìn A Tửu: “Nói về sư tỷ đi, các tỷ có đánh thắng được cường giả Độn Nhất Cảnh không?”  Độn Nhất cảnh!  Hắn biết, hai cô gái trước mặt mới chỉ là Bán Bộ Độn Nhất đỉnh cao mà thôi!  A Tửu lấy hồ lô rượu bên hông dốc vào miệng, sau đó nói: “Nếu như đã không thể khiêu chiến vượt giai đoạn thì sao có thể gọi là kiếm tu đúng không?”  Diệp Huyên giơ ngón tay cái: “Sư tỷ dũng mãnh!”  Nói rồi, hắn nhìn Tư Đồ, Tư Đồ cười hì hì: “Có đánh thắng được Độn Nhất Cảnh hay không ta không biết, nhưng ta rất rõ một chuyện là ta đánh thắng được ngươi!”  Diệp Huyên mỉm cười, không tiếp lời.  Nhắc tới mới nhớ, bây giờ hắn không còn sợ gì Tư Đồ nữa!  Bởi vì hắn đã đạt đến Phá Hư Cảnh, cộng thêm tháp nhỏ nữa, ngay cả Độn Nhất Cảnh bản thân hắn còn không sợ nữa là!  Đặc biệt là tháp nhỏ, thứ đồ có uy lực này hắn vẫn chưa từng dùng qua lần nào!  Lúc này, A Tửu đột nhiên nói: “Ngươi muốn để toàn bộ Lục Duy đối kháng với Ngũ Duy Kiếp sao?”  Diệp Huyên gật đầu: “Tập hợp sức mạnh của Ngũ Duy!”  A Tửu im lặng.  Diệp Huyên cười nói: “Sư tỷ có ý tưởng gì không?”  A Tửu khẽ nói: “Nếu Ngũ Duy Kiếp thật sự xuất hiện, người bình thường căn bản không có tác dụng gì!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta có một ý này!”  A Tửu và Tư Đồ đồng thời nhìn về phía Diệp Huyên, hắn mỉm cười nói: “Nhưng mà ta vẫn chưa chắc chắn có nên triển khai ý tưởng này hay không, dù sao thì đợi thực lực của mọi người ổn ổn đã, lúc đó ta sẽ chuẩn bị thử xem sao!”  

Tiểu Thất đột ngột thu kiếm: “Ta muốn bế quan vài ngày, đến lúc đó sẽ khiêu chiến tiếp với ngươi!”  

Nói xong, nàng ta quay người rời đi.  

Diệp Huyên ngẩn ngơ.  

Thế mà đã hiểu rồi?  

Advertisement

Ta vẫn chưa nói hết mà!  

Lúc này, một giọng nói vang lên từ sau lưng hắn: “Nàng rất đặc biệt!”  

Diệp Huyên xoay người, người đến chính là A Tửu và Tư Đồ.  

Advertisement

Diệp Huyên nhìn về phía A Tửu: “Sư tỷ, sao tỷ lại nói thế?”  

A Tửu sắp nói gì đấy thì đột nhiên Tư Đồ lên tiếng: “Trên người nàng ta có mùi của Luân Hồi, ta nghĩ tuy là nàng ta nhưng không phải là nàng ta”.  

Diệp Huyên im lặng.  

Hắn hiểu ý của Tư Đồ!  

Có điều, hắn không muốn nghĩ nhiều như vậy, theo hắn thấy, Tiểu Thất vẫn là Tiểu Thất!  

Dường như nhớ đến gì đó, Diệp Huyên không suy nghĩ nữa, hắn nhìn A Tửu: “Nói về sư tỷ đi, các tỷ có đánh thắng được cường giả Độn Nhất Cảnh không?”  

Độn Nhất cảnh!  

Hắn biết, hai cô gái trước mặt mới chỉ là Bán Bộ Độn Nhất đỉnh cao mà thôi!  

A Tửu lấy hồ lô rượu bên hông dốc vào miệng, sau đó nói: “Nếu như đã không thể khiêu chiến vượt giai đoạn thì sao có thể gọi là kiếm tu đúng không?”  

Diệp Huyên giơ ngón tay cái: “Sư tỷ dũng mãnh!”  

Nói rồi, hắn nhìn Tư Đồ, Tư Đồ cười hì hì: “Có đánh thắng được Độn Nhất Cảnh hay không ta không biết, nhưng ta rất rõ một chuyện là ta đánh thắng được ngươi!”  

Diệp Huyên mỉm cười, không tiếp lời.  

Nhắc tới mới nhớ, bây giờ hắn không còn sợ gì Tư Đồ nữa!  

Bởi vì hắn đã đạt đến Phá Hư Cảnh, cộng thêm tháp nhỏ nữa, ngay cả Độn Nhất Cảnh bản thân hắn còn không sợ nữa là!  

Đặc biệt là tháp nhỏ, thứ đồ có uy lực này hắn vẫn chưa từng dùng qua lần nào!  

Lúc này, A Tửu đột nhiên nói: “Ngươi muốn để toàn bộ Lục Duy đối kháng với Ngũ Duy Kiếp sao?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Tập hợp sức mạnh của Ngũ Duy!”  

A Tửu im lặng.  

Diệp Huyên cười nói: “Sư tỷ có ý tưởng gì không?”  

A Tửu khẽ nói: “Nếu Ngũ Duy Kiếp thật sự xuất hiện, người bình thường căn bản không có tác dụng gì!”  

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta có một ý này!”  

A Tửu và Tư Đồ đồng thời nhìn về phía Diệp Huyên, hắn mỉm cười nói: “Nhưng mà ta vẫn chưa chắc chắn có nên triển khai ý tưởng này hay không, dù sao thì đợi thực lực của mọi người ổn ổn đã, lúc đó ta sẽ chuẩn bị thử xem sao!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Thất đột ngột thu kiếm: “Ta muốn bế quan vài ngày, đến lúc đó sẽ khiêu chiến tiếp với ngươi!”  Nói xong, nàng ta quay người rời đi.  Diệp Huyên ngẩn ngơ.  Thế mà đã hiểu rồi?  AdvertisementTa vẫn chưa nói hết mà!  Lúc này, một giọng nói vang lên từ sau lưng hắn: “Nàng rất đặc biệt!”  Diệp Huyên xoay người, người đến chính là A Tửu và Tư Đồ.  AdvertisementDiệp Huyên nhìn về phía A Tửu: “Sư tỷ, sao tỷ lại nói thế?”  A Tửu sắp nói gì đấy thì đột nhiên Tư Đồ lên tiếng: “Trên người nàng ta có mùi của Luân Hồi, ta nghĩ tuy là nàng ta nhưng không phải là nàng ta”.  Diệp Huyên im lặng.  Hắn hiểu ý của Tư Đồ!  Có điều, hắn không muốn nghĩ nhiều như vậy, theo hắn thấy, Tiểu Thất vẫn là Tiểu Thất!  Dường như nhớ đến gì đó, Diệp Huyên không suy nghĩ nữa, hắn nhìn A Tửu: “Nói về sư tỷ đi, các tỷ có đánh thắng được cường giả Độn Nhất Cảnh không?”  Độn Nhất cảnh!  Hắn biết, hai cô gái trước mặt mới chỉ là Bán Bộ Độn Nhất đỉnh cao mà thôi!  A Tửu lấy hồ lô rượu bên hông dốc vào miệng, sau đó nói: “Nếu như đã không thể khiêu chiến vượt giai đoạn thì sao có thể gọi là kiếm tu đúng không?”  Diệp Huyên giơ ngón tay cái: “Sư tỷ dũng mãnh!”  Nói rồi, hắn nhìn Tư Đồ, Tư Đồ cười hì hì: “Có đánh thắng được Độn Nhất Cảnh hay không ta không biết, nhưng ta rất rõ một chuyện là ta đánh thắng được ngươi!”  Diệp Huyên mỉm cười, không tiếp lời.  Nhắc tới mới nhớ, bây giờ hắn không còn sợ gì Tư Đồ nữa!  Bởi vì hắn đã đạt đến Phá Hư Cảnh, cộng thêm tháp nhỏ nữa, ngay cả Độn Nhất Cảnh bản thân hắn còn không sợ nữa là!  Đặc biệt là tháp nhỏ, thứ đồ có uy lực này hắn vẫn chưa từng dùng qua lần nào!  Lúc này, A Tửu đột nhiên nói: “Ngươi muốn để toàn bộ Lục Duy đối kháng với Ngũ Duy Kiếp sao?”  Diệp Huyên gật đầu: “Tập hợp sức mạnh của Ngũ Duy!”  A Tửu im lặng.  Diệp Huyên cười nói: “Sư tỷ có ý tưởng gì không?”  A Tửu khẽ nói: “Nếu Ngũ Duy Kiếp thật sự xuất hiện, người bình thường căn bản không có tác dụng gì!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta có một ý này!”  A Tửu và Tư Đồ đồng thời nhìn về phía Diệp Huyên, hắn mỉm cười nói: “Nhưng mà ta vẫn chưa chắc chắn có nên triển khai ý tưởng này hay không, dù sao thì đợi thực lực của mọi người ổn ổn đã, lúc đó ta sẽ chuẩn bị thử xem sao!”  

Chương 4363