Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 4506
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Văn Chiêu Nhược thấp giọng: “Đúng là chuyện lớn”. … Ở nơi nào đó trong vũ trụ, Mộ Niệm Niệm chậm rãi nướng một con cá. Đây chính là món cá nướng độc nhất vũ trụ. AdvertisementBỗng, một giọng nói vang lên bên tai nàng ta: “Bọn chúng kéo đi đánh hắn rồi!” Khóe miệng nàng ta khẽ vểnh lên thành một nụ cười kỳ quặc: “Không phải là chuyện tốt sao?”Dưới Thần Sơn, một nhóm người đã tề tựu. AdvertisementGiáo hoàng ngẩng đầu nhìn ngôi chùa cổ trên núi, khẽ cười: “Cổ Tự này quả nhiên là thần bí”. Khương Vũ gật đầu. Hai người họ đã dùng thần thức thăm dò Cổ Tự, nhưng chưa lên được một nửa thì đã bị một luồng sức mạnh bí ẩn ngăn lại. Khương Vũ đang toan mở miệng thì một lão tăng bỗng xuất hiện trước mắt. Chính là Trưởng lão Tri Sự. Ông ta chắp tay lại: “Giáo hoàng đại nhân”. Giáo hoàng trả lễ: “Trưởng lão Tri Sự, chúng ta lên đường thôi”. Đối phương cười đáp: “Được”. Sau đó, có tám tăng lữ khoác áo màu xám xuất hiện phía sau ông ta. Bọn họ là tăng khổ hạnh, tất cả đều là Độn Nhất Thượng Cảnh. Tuy số lượng không bằng phe Giáo hoàng nhưng chất lượng lại hoàn toàn áp đảo. Sự xuất hiện của nhóm tăng khổ hạnh khiến Giáo hoàng và Khương Vũ rùng mình. Thực lực của Cổ Tự hơn xa những gì bọn họ nghĩ! Hai người đồng thời sinh lòng đề phòng. Thật ra thì cho dù là họ hay Cổ Tự đều cùng nghĩ về một vấn đề. Chuyện gì sẽ xảy ra sau khi giết Diệp Huyên? Khi ấy thư phòng sẽ về tay ai? Đó là một câu hỏi mà họ không thể không đối mặt. Nhưng đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải lấy được thư phòng trước đã. Trưởng lão Tri Sự lên tiếng: “Chúng ta đi”. Giáo hoàng gật đầu: “Đến Ngũ Duy thôi”. Đoàn người lũ lượt kéo đi về phía Ngũ Duy. ... Ngày hôm ấy, bức tường ngăn cách vũ trụ Ngũ Duy bỗng dưng vỡ nát. Từ đó, mấy chục luồng khí tức hùng hậu tuôn ra. Người của Giáo hoàng đã đến.
Văn Chiêu Nhược thấp giọng: “Đúng là chuyện lớn”.
…
Ở nơi nào đó trong vũ trụ, Mộ Niệm Niệm chậm rãi nướng một con cá.
Đây chính là món cá nướng độc nhất vũ trụ.
Advertisement
Bỗng, một giọng nói vang lên bên tai nàng ta: “Bọn chúng kéo đi đánh hắn rồi!”
Khóe miệng nàng ta khẽ vểnh lên thành một nụ cười kỳ quặc: “Không phải là chuyện tốt sao?”
Dưới Thần Sơn, một nhóm người đã tề tựu.
Advertisement
Giáo hoàng ngẩng đầu nhìn ngôi chùa cổ trên núi, khẽ cười: “Cổ Tự này quả nhiên là thần bí”.
Khương Vũ gật đầu.
Hai người họ đã dùng thần thức thăm dò Cổ Tự, nhưng chưa lên được một nửa thì đã bị một luồng sức mạnh bí ẩn ngăn lại.
Khương Vũ đang toan mở miệng thì một lão tăng bỗng xuất hiện trước mắt.
Chính là Trưởng lão Tri Sự.
Ông ta chắp tay lại: “Giáo hoàng đại nhân”.
Giáo hoàng trả lễ: “Trưởng lão Tri Sự, chúng ta lên đường thôi”.
Đối phương cười đáp: “Được”.
Sau đó, có tám tăng lữ khoác áo màu xám xuất hiện phía sau ông ta.
Bọn họ là tăng khổ hạnh, tất cả đều là Độn Nhất Thượng Cảnh.
Tuy số lượng không bằng phe Giáo hoàng nhưng chất lượng lại hoàn toàn áp đảo.
Sự xuất hiện của nhóm tăng khổ hạnh khiến Giáo hoàng và Khương Vũ rùng mình.
Thực lực của Cổ Tự hơn xa những gì bọn họ nghĩ!
Hai người đồng thời sinh lòng đề phòng.
Thật ra thì cho dù là họ hay Cổ Tự đều cùng nghĩ về một vấn đề.
Chuyện gì sẽ xảy ra sau khi giết Diệp Huyên?
Khi ấy thư phòng sẽ về tay ai?
Đó là một câu hỏi mà họ không thể không đối mặt.
Nhưng đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải lấy được thư phòng trước đã.
Trưởng lão Tri Sự lên tiếng: “Chúng ta đi”.
Giáo hoàng gật đầu: “Đến Ngũ Duy thôi”.
Đoàn người lũ lượt kéo đi về phía Ngũ Duy.
...
Ngày hôm ấy, bức tường ngăn cách vũ trụ Ngũ Duy bỗng dưng vỡ nát.
Từ đó, mấy chục luồng khí tức hùng hậu tuôn ra.
Người của Giáo hoàng đã đến.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Văn Chiêu Nhược thấp giọng: “Đúng là chuyện lớn”. … Ở nơi nào đó trong vũ trụ, Mộ Niệm Niệm chậm rãi nướng một con cá. Đây chính là món cá nướng độc nhất vũ trụ. AdvertisementBỗng, một giọng nói vang lên bên tai nàng ta: “Bọn chúng kéo đi đánh hắn rồi!” Khóe miệng nàng ta khẽ vểnh lên thành một nụ cười kỳ quặc: “Không phải là chuyện tốt sao?”Dưới Thần Sơn, một nhóm người đã tề tựu. AdvertisementGiáo hoàng ngẩng đầu nhìn ngôi chùa cổ trên núi, khẽ cười: “Cổ Tự này quả nhiên là thần bí”. Khương Vũ gật đầu. Hai người họ đã dùng thần thức thăm dò Cổ Tự, nhưng chưa lên được một nửa thì đã bị một luồng sức mạnh bí ẩn ngăn lại. Khương Vũ đang toan mở miệng thì một lão tăng bỗng xuất hiện trước mắt. Chính là Trưởng lão Tri Sự. Ông ta chắp tay lại: “Giáo hoàng đại nhân”. Giáo hoàng trả lễ: “Trưởng lão Tri Sự, chúng ta lên đường thôi”. Đối phương cười đáp: “Được”. Sau đó, có tám tăng lữ khoác áo màu xám xuất hiện phía sau ông ta. Bọn họ là tăng khổ hạnh, tất cả đều là Độn Nhất Thượng Cảnh. Tuy số lượng không bằng phe Giáo hoàng nhưng chất lượng lại hoàn toàn áp đảo. Sự xuất hiện của nhóm tăng khổ hạnh khiến Giáo hoàng và Khương Vũ rùng mình. Thực lực của Cổ Tự hơn xa những gì bọn họ nghĩ! Hai người đồng thời sinh lòng đề phòng. Thật ra thì cho dù là họ hay Cổ Tự đều cùng nghĩ về một vấn đề. Chuyện gì sẽ xảy ra sau khi giết Diệp Huyên? Khi ấy thư phòng sẽ về tay ai? Đó là một câu hỏi mà họ không thể không đối mặt. Nhưng đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải lấy được thư phòng trước đã. Trưởng lão Tri Sự lên tiếng: “Chúng ta đi”. Giáo hoàng gật đầu: “Đến Ngũ Duy thôi”. Đoàn người lũ lượt kéo đi về phía Ngũ Duy. ... Ngày hôm ấy, bức tường ngăn cách vũ trụ Ngũ Duy bỗng dưng vỡ nát. Từ đó, mấy chục luồng khí tức hùng hậu tuôn ra. Người của Giáo hoàng đã đến.