Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 4666
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trụ trì im lặng một hồi rồi nói: “Cậu ta đã không còn như ngày đó nữa. Phong sơn!” Ông ta xoay người rời đi. … Nơi chân trời xa xôi, Diệp Huyên bỗng dừng lại. AdvertisementNgay phía sau hắn chính là Đại Bồ Tát A Khổ. Thực lực của ông ta nằm ở mức Độn Nhất Cực Cảnh, chưa qua được Độn Nhất Cảnh. Hắn cười hỏi: “Ông theo ta làm gì?” AdvertisementĐối phương chắp tay lại, nói: “Mời Diệp công tử hãy theo ta đến vùng Cực Lạc”. Hắn lắc đầu: “Không đi”. Đại Bồ Tát A Khổ lạnh lùng nói: “Không thể không đi”. Diệp Huyên lập tức bỏ chạy, tốc độ nhanh đến mức chỉ nhoáng cái đã biến mất ở cuối chân trời. Sau một giây ngẩn ra, đối phương lập tức đuổi theo. Chỉ trong chốc lát, Diệp Huyên đã chạy đến Đạo giới. Đại Bồ Tát A Khổ đuổi sát theo sau. Ngay khi cả hai vừa vọt vào, nhóm người Khương Vũ lập tức nhận được tin. vùng Cực Lạc đã ra tay! Khương Vũ biến sắc, nhanh chóng triệu tập toàn bộ cường giả Độn Nhất Cảnh và Đạo Thôn, tức tốc chạy về phía Diệp Huyên và Đại Bồ Tát A Khổ. Chỉ trong chốc lát, hết thảy cường giả Đạo giới đều xuất phát. Trong vũ trụ, Diệp Huyên ngự kiếm lướt đi, tuy tốc độ cực nhanh nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với người ở sau. Đại Bồ Tát A Khổ không khỏi nhíu mày, tự hỏi Diệp Huyên muốn chạy đi đâu đây. Trực giác của ông ta nói rằng có gì đó không đúng. Vào lúc này, Diệp Huyên bỗng dừng bước. Đại Bồ Tát A Khổ: “Diệp công tử sao không chạy tiếp nữa?” Diệp Huyên nhìn ông ta, chậm rãi đưa tay phải đang ngưng tụ Phật Pháp Chi Lực lên. Thấy vậy, Đại Bồ Tát A Khổ cũng nhắm mắt, chậm rãi siết tay phải lại. Một luồng Phật Pháp Chi Lực ầm ầm tỏa ra từ quanh người ông ta. Sau đó, Diệp Huyên bỗng ra tay. Nhưng không phải với Đại Bồ Tát A Khổ, mà là với bản thân hắn. Uỳnh! Cú chưởng khiến Diệp Huyên nôn ra một ngụm máu, bắn ngược về sau hơn trăm trượng. Máu không ngừng ồ ạt tràn ra từ miệng, nhuộm đẫm vạt áo hắn. Một màn này khiến Đại Bồ Tát A Khổ sững người. Diệp Huyên lại tiếp tục nện một chưởng vào ngực mình.
Trụ trì im lặng một hồi rồi nói: “Cậu ta đã không còn như ngày đó nữa. Phong sơn!”
Ông ta xoay người rời đi.
…
Nơi chân trời xa xôi, Diệp Huyên bỗng dừng lại.
Advertisement
Ngay phía sau hắn chính là Đại Bồ Tát A Khổ.
Thực lực của ông ta nằm ở mức Độn Nhất Cực Cảnh, chưa qua được Độn Nhất Cảnh.
Hắn cười hỏi: “Ông theo ta làm gì?”
Advertisement
Đối phương chắp tay lại, nói: “Mời Diệp công tử hãy theo ta đến vùng Cực Lạc”.
Hắn lắc đầu: “Không đi”.
Đại Bồ Tát A Khổ lạnh lùng nói: “Không thể không đi”.
Diệp Huyên lập tức bỏ chạy, tốc độ nhanh đến mức chỉ nhoáng cái đã biến mất ở cuối chân trời.
Sau một giây ngẩn ra, đối phương lập tức đuổi theo.
Chỉ trong chốc lát, Diệp Huyên đã chạy đến Đạo giới.
Đại Bồ Tát A Khổ đuổi sát theo sau.
Ngay khi cả hai vừa vọt vào, nhóm người Khương Vũ lập tức nhận được tin.
vùng Cực Lạc đã ra tay!
Khương Vũ biến sắc, nhanh chóng triệu tập toàn bộ cường giả Độn Nhất Cảnh và Đạo Thôn, tức tốc chạy về phía Diệp Huyên và Đại Bồ Tát A Khổ.
Chỉ trong chốc lát, hết thảy cường giả Đạo giới đều xuất phát.
Trong vũ trụ, Diệp Huyên ngự kiếm lướt đi, tuy tốc độ cực nhanh nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với người ở sau.
Đại Bồ Tát A Khổ không khỏi nhíu mày, tự hỏi Diệp Huyên muốn chạy đi đâu đây.
Trực giác của ông ta nói rằng có gì đó không đúng.
Vào lúc này, Diệp Huyên bỗng dừng bước.
Đại Bồ Tát A Khổ: “Diệp công tử sao không chạy tiếp nữa?”
Diệp Huyên nhìn ông ta, chậm rãi đưa tay phải đang ngưng tụ Phật Pháp Chi Lực lên.
Thấy vậy, Đại Bồ Tát A Khổ cũng nhắm mắt, chậm rãi siết tay phải lại. Một luồng Phật Pháp Chi Lực ầm ầm tỏa ra từ quanh người ông ta.
Sau đó, Diệp Huyên bỗng ra tay.
Nhưng không phải với Đại Bồ Tát A Khổ, mà là với bản thân hắn.
Uỳnh!
Cú chưởng khiến Diệp Huyên nôn ra một ngụm máu, bắn ngược về sau hơn trăm trượng. Máu không ngừng ồ ạt tràn ra từ miệng, nhuộm đẫm vạt áo hắn.
Một màn này khiến Đại Bồ Tát A Khổ sững người.
Diệp Huyên lại tiếp tục nện một chưởng vào ngực mình.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trụ trì im lặng một hồi rồi nói: “Cậu ta đã không còn như ngày đó nữa. Phong sơn!” Ông ta xoay người rời đi. … Nơi chân trời xa xôi, Diệp Huyên bỗng dừng lại. AdvertisementNgay phía sau hắn chính là Đại Bồ Tát A Khổ. Thực lực của ông ta nằm ở mức Độn Nhất Cực Cảnh, chưa qua được Độn Nhất Cảnh. Hắn cười hỏi: “Ông theo ta làm gì?” AdvertisementĐối phương chắp tay lại, nói: “Mời Diệp công tử hãy theo ta đến vùng Cực Lạc”. Hắn lắc đầu: “Không đi”. Đại Bồ Tát A Khổ lạnh lùng nói: “Không thể không đi”. Diệp Huyên lập tức bỏ chạy, tốc độ nhanh đến mức chỉ nhoáng cái đã biến mất ở cuối chân trời. Sau một giây ngẩn ra, đối phương lập tức đuổi theo. Chỉ trong chốc lát, Diệp Huyên đã chạy đến Đạo giới. Đại Bồ Tát A Khổ đuổi sát theo sau. Ngay khi cả hai vừa vọt vào, nhóm người Khương Vũ lập tức nhận được tin. vùng Cực Lạc đã ra tay! Khương Vũ biến sắc, nhanh chóng triệu tập toàn bộ cường giả Độn Nhất Cảnh và Đạo Thôn, tức tốc chạy về phía Diệp Huyên và Đại Bồ Tát A Khổ. Chỉ trong chốc lát, hết thảy cường giả Đạo giới đều xuất phát. Trong vũ trụ, Diệp Huyên ngự kiếm lướt đi, tuy tốc độ cực nhanh nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với người ở sau. Đại Bồ Tát A Khổ không khỏi nhíu mày, tự hỏi Diệp Huyên muốn chạy đi đâu đây. Trực giác của ông ta nói rằng có gì đó không đúng. Vào lúc này, Diệp Huyên bỗng dừng bước. Đại Bồ Tát A Khổ: “Diệp công tử sao không chạy tiếp nữa?” Diệp Huyên nhìn ông ta, chậm rãi đưa tay phải đang ngưng tụ Phật Pháp Chi Lực lên. Thấy vậy, Đại Bồ Tát A Khổ cũng nhắm mắt, chậm rãi siết tay phải lại. Một luồng Phật Pháp Chi Lực ầm ầm tỏa ra từ quanh người ông ta. Sau đó, Diệp Huyên bỗng ra tay. Nhưng không phải với Đại Bồ Tát A Khổ, mà là với bản thân hắn. Uỳnh! Cú chưởng khiến Diệp Huyên nôn ra một ngụm máu, bắn ngược về sau hơn trăm trượng. Máu không ngừng ồ ạt tràn ra từ miệng, nhuộm đẫm vạt áo hắn. Một màn này khiến Đại Bồ Tát A Khổ sững người. Diệp Huyên lại tiếp tục nện một chưởng vào ngực mình.