Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 4726

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên gật đầu: “Nàng ta nói Vạn Phật Bất Diệt Thể rất hợp để ta tu luyện, mới bảo ta đến tìm các người”.  Di Tôn: “Đó là công pháp của Phật gia ta”.  Diệp Huyên xòe tay ra: “Thư phòng cũng là của ta, nhưng các người cũng đến cướp đấy thôi?"  Di Tôn cứng họng.  AdvertisementDiệp Huyên lại cười: “Không sao cả, nếu quý giới không muốn để ta tu tập thì ta đi tìm Niệm tỷ, nhờ nàng ấy đích thân đến vùng Cực Lạc một chuyến thôi”.  Thấy hắn xoay đi, Di Tôn vội nói.  Advertisement"Diệp công tử dừng bước”.  Diệp Huyên nhìn ông ta: “Di Tôn đại sư còn có chuyện gì?"  Di Tôn thấp giọng nói: “Quan hệ giữa ngươi và Thiên Đạo Ngũ Duy rốt cuộc là gì?"  Diệp Huyên xòe tay, gọi kiếm Thiên Đạo ra.  Di Tôn nhìn thấy thì ngây ngẩng cả người, hồi sau mới khẽ nói: “Nàng ta lại đưa nó cho ngươi...”  Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.  Di Tôn im lặng.  Vào lúc ấy, một giọng nói bỗng vang lên trong đầu, khiến ông ta nhìn Diệp Huyên.  "Diệp công tử hãy theo ta”.  Thấy ông ta xoay người đi, Diệp Huyên nhìn về nơi cuối vũ trụ một cái rồi cũng cất bước đi theo.  Bỗng, hắn nghe thấy tiếng Diệp Tri Mệnh trong đầu: “Có chút kỳ quặc, ngươi phải cẩn thận”.  Hắn gật đầu.  Theo Di Tôn vào vùng Cực Lạc rồi, Diệp Huyên không khỏi sững người trong chốc lát khi nhận ra linh khí nơi này tinh khiết đến cỡ nào.  Ít nhất là gấp mười lần so với linh khí ở vũ trụ Ngũ Duy, còn hơn cả Đạo giới và Tu Di Thần Quốc nữa.  Đã vậy còn nồng đậm vô cùng, chỉ cần tu luyện ở đây thì có thể làm ít công to.  Diệp Huyên nhìn khắp bốn phía, nhìn thấy những tòa cổ tự và bảo tháp lơ lửng giữa không trung, đang tản ra khí tức vô cùng hùng mạnh.  Thực lực của vùng Cực Lạc chắc chắn nằm trên Tu Di Thần Quốc.  Hắn bỗng nghe Di Tôn hỏi: “Diệp công tử không sợ chúng ta ra tay với ngươi sao?"  Di Tôn cười: “Đại sư, sức mạnh của Đại Bồ Tát Văn Thiên ở mức nào tại vùng Cực Lạc?"  Di Tôn không đáp lời.  Văn Thiên tuy là Bồ Tát nhưng lại là người đứng đầu trong các Bồ Tát, sở hữu sức mạnh còn cao hơn một vài vị Đại Phật.  Lời này của Diệp Huyên rõ ràng là đang uy hiếp, ông ta bỗng nói.  "Diệp công tử, Mộ cô nương cũng không phải vô địch”.  Diệp Huyên nhìn ông ta: “Nếu ta không đoán sai thì các người hiện đang rất cần thời gian, đúng không?"  Di Tôn không nói gì.  

Diệp Huyên gật đầu: “Nàng ta nói Vạn Phật Bất Diệt Thể rất hợp để ta tu luyện, mới bảo ta đến tìm các người”.  

Di Tôn: “Đó là công pháp của Phật gia ta”.  

Diệp Huyên xòe tay ra: “Thư phòng cũng là của ta, nhưng các người cũng đến cướp đấy thôi?"  

Di Tôn cứng họng.  

Advertisement

Diệp Huyên lại cười: “Không sao cả, nếu quý giới không muốn để ta tu tập thì ta đi tìm Niệm tỷ, nhờ nàng ấy đích thân đến vùng Cực Lạc một chuyến thôi”.  

Thấy hắn xoay đi, Di Tôn vội nói.  

Advertisement

"Diệp công tử dừng bước”.  

Diệp Huyên nhìn ông ta: “Di Tôn đại sư còn có chuyện gì?"  

Di Tôn thấp giọng nói: “Quan hệ giữa ngươi và Thiên Đạo Ngũ Duy rốt cuộc là gì?"  

Diệp Huyên xòe tay, gọi kiếm Thiên Đạo ra.  

Di Tôn nhìn thấy thì ngây ngẩng cả người, hồi sau mới khẽ nói: “Nàng ta lại đưa nó cho ngươi...”  

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.  

Di Tôn im lặng.  

Vào lúc ấy, một giọng nói bỗng vang lên trong đầu, khiến ông ta nhìn Diệp Huyên.  

"Diệp công tử hãy theo ta”.  

Thấy ông ta xoay người đi, Diệp Huyên nhìn về nơi cuối vũ trụ một cái rồi cũng cất bước đi theo.  

Bỗng, hắn nghe thấy tiếng Diệp Tri Mệnh trong đầu: “Có chút kỳ quặc, ngươi phải cẩn thận”.  

Hắn gật đầu.  

Theo Di Tôn vào vùng Cực Lạc rồi, Diệp Huyên không khỏi sững người trong chốc lát khi nhận ra linh khí nơi này tinh khiết đến cỡ nào.  

Ít nhất là gấp mười lần so với linh khí ở vũ trụ Ngũ Duy, còn hơn cả Đạo giới và Tu Di Thần Quốc nữa.  

Đã vậy còn nồng đậm vô cùng, chỉ cần tu luyện ở đây thì có thể làm ít công to.  

Diệp Huyên nhìn khắp bốn phía, nhìn thấy những tòa cổ tự và bảo tháp lơ lửng giữa không trung, đang tản ra khí tức vô cùng hùng mạnh.  

Thực lực của vùng Cực Lạc chắc chắn nằm trên Tu Di Thần Quốc.  

Hắn bỗng nghe Di Tôn hỏi: “Diệp công tử không sợ chúng ta ra tay với ngươi sao?"  

Di Tôn cười: “Đại sư, sức mạnh của Đại Bồ Tát Văn Thiên ở mức nào tại vùng Cực Lạc?"  

Di Tôn không đáp lời.  

Văn Thiên tuy là Bồ Tát nhưng lại là người đứng đầu trong các Bồ Tát, sở hữu sức mạnh còn cao hơn một vài vị Đại Phật.  

Lời này của Diệp Huyên rõ ràng là đang uy hiếp, ông ta bỗng nói.  

"Diệp công tử, Mộ cô nương cũng không phải vô địch”.  

Diệp Huyên nhìn ông ta: “Nếu ta không đoán sai thì các người hiện đang rất cần thời gian, đúng không?"  

Di Tôn không nói gì.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên gật đầu: “Nàng ta nói Vạn Phật Bất Diệt Thể rất hợp để ta tu luyện, mới bảo ta đến tìm các người”.  Di Tôn: “Đó là công pháp của Phật gia ta”.  Diệp Huyên xòe tay ra: “Thư phòng cũng là của ta, nhưng các người cũng đến cướp đấy thôi?"  Di Tôn cứng họng.  AdvertisementDiệp Huyên lại cười: “Không sao cả, nếu quý giới không muốn để ta tu tập thì ta đi tìm Niệm tỷ, nhờ nàng ấy đích thân đến vùng Cực Lạc một chuyến thôi”.  Thấy hắn xoay đi, Di Tôn vội nói.  Advertisement"Diệp công tử dừng bước”.  Diệp Huyên nhìn ông ta: “Di Tôn đại sư còn có chuyện gì?"  Di Tôn thấp giọng nói: “Quan hệ giữa ngươi và Thiên Đạo Ngũ Duy rốt cuộc là gì?"  Diệp Huyên xòe tay, gọi kiếm Thiên Đạo ra.  Di Tôn nhìn thấy thì ngây ngẩng cả người, hồi sau mới khẽ nói: “Nàng ta lại đưa nó cho ngươi...”  Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.  Di Tôn im lặng.  Vào lúc ấy, một giọng nói bỗng vang lên trong đầu, khiến ông ta nhìn Diệp Huyên.  "Diệp công tử hãy theo ta”.  Thấy ông ta xoay người đi, Diệp Huyên nhìn về nơi cuối vũ trụ một cái rồi cũng cất bước đi theo.  Bỗng, hắn nghe thấy tiếng Diệp Tri Mệnh trong đầu: “Có chút kỳ quặc, ngươi phải cẩn thận”.  Hắn gật đầu.  Theo Di Tôn vào vùng Cực Lạc rồi, Diệp Huyên không khỏi sững người trong chốc lát khi nhận ra linh khí nơi này tinh khiết đến cỡ nào.  Ít nhất là gấp mười lần so với linh khí ở vũ trụ Ngũ Duy, còn hơn cả Đạo giới và Tu Di Thần Quốc nữa.  Đã vậy còn nồng đậm vô cùng, chỉ cần tu luyện ở đây thì có thể làm ít công to.  Diệp Huyên nhìn khắp bốn phía, nhìn thấy những tòa cổ tự và bảo tháp lơ lửng giữa không trung, đang tản ra khí tức vô cùng hùng mạnh.  Thực lực của vùng Cực Lạc chắc chắn nằm trên Tu Di Thần Quốc.  Hắn bỗng nghe Di Tôn hỏi: “Diệp công tử không sợ chúng ta ra tay với ngươi sao?"  Di Tôn cười: “Đại sư, sức mạnh của Đại Bồ Tát Văn Thiên ở mức nào tại vùng Cực Lạc?"  Di Tôn không đáp lời.  Văn Thiên tuy là Bồ Tát nhưng lại là người đứng đầu trong các Bồ Tát, sở hữu sức mạnh còn cao hơn một vài vị Đại Phật.  Lời này của Diệp Huyên rõ ràng là đang uy hiếp, ông ta bỗng nói.  "Diệp công tử, Mộ cô nương cũng không phải vô địch”.  Diệp Huyên nhìn ông ta: “Nếu ta không đoán sai thì các người hiện đang rất cần thời gian, đúng không?"  Di Tôn không nói gì.  

Chương 4726