Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 4752

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Dù bây giờ vũ trụ Ngũ Duy có thêm rất nhiều cao thủ, nhưng không hề mất trật tự chút nào, vì không một ai dám làm loạn cả!  Nếu những cao thủ Độn Nhất Cảnh này đánh nhau ở vũ trụ này sẽ làm tổn hại đến nó, vì vậy Diệp Huyên có ra lệnh, cao thủ Độn Nhất Cảnh không được tuỳ tiện ra tay ở vũ trụ Ngũ Duy, càng không được làm tổn thương căn nguyên của vũ trụ Ngũ Duy…  Điều đáng nói là trận pháp Ngũ Duy kia!  AdvertisementTrận pháp Ngũ Duy của lão Lý đã trở nên đáng sợ hơn rồi!  Vì bây giờ lão sử dụng năng lượng của cao thủ Độn Nhất cảnh để tăng cường cho trận pháp này…   …  AdvertisementỞ một vùng đất hoang vu có hai người đang bước chậm.  Hai người này chính là Nam Vô của vùng Cực Lạc và Nam Sở của Tu Di Thần Quốc.  Không biết đã đi bao lâu, hai người đột nhiên dừng lại, mà lúc này, bầu trời trên đầu bọn họ đã tối xuống, xung quanh bọn họ cũng trở nên vô cùng âm u.  Ở nơi cách hai người mấy trượng có một tấm bia đá, trên bia đá có mấy chữ to: Người sống chớ đến gần.Người sống chớ đến gần!  Âm phủ!  Nam Sở nhìn tấm bia đá trước mặt, trên mặt nở một nụ cười.  Lúc này, thân thể hai người đột nhiên bắt đầu thối rữa.  Nam Sở cau mày, hắn ta vội vàng giơ tay đè xuống trước mặt, một lực lượng vô hình chèn ép về phía trước.  Nam Vô cũng vội vàng chắp tay, một đoàn phật quang bao trùm lấy gã.  Nhưng vô dụng!  Thân thể hai người vẫn đang thối rữa.  Nam Sở vội vàng nhìn về phía Âm phủ: “Đạo thạch đã xuất hiện, đang ở Dương gian!”  Lúc này, một bóng mờ kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, trong tay bóng mờ kia còn cầm một sợi xích màu đỏ như máu!  Cao thủ Độn Nhất Cảnh!  Còn là Độn Nhất Cảnh chân chính!  Nam Sở vội vàng nói: “Đạo thạch đã xuất hiện, đang ở Dương gian”.  Hắn ta biết chỉ có Đạo thạch và Đạo Kinh có thể đả động đến Âm phủ mà thôi.  Mà địa vị của Đạo thạch này ở Âm phủ còn trên cả Đạo Kinh nữa.  Bóng mờ kia khàn giọng nói: “Dương gian?”  Nam Sở gật đầu: “Ừm”.  Bóng mờ lặng lẽ biến mất.  

Dù bây giờ vũ trụ Ngũ Duy có thêm rất nhiều cao thủ, nhưng không hề mất trật tự chút nào, vì không một ai dám làm loạn cả!  

Nếu những cao thủ Độn Nhất Cảnh này đánh nhau ở vũ trụ này sẽ làm tổn hại đến nó, vì vậy Diệp Huyên có ra lệnh, cao thủ Độn Nhất Cảnh không được tuỳ tiện ra tay ở vũ trụ Ngũ Duy, càng không được làm tổn thương căn nguyên của vũ trụ Ngũ Duy…  

Điều đáng nói là trận pháp Ngũ Duy kia!  

Advertisement

Trận pháp Ngũ Duy của lão Lý đã trở nên đáng sợ hơn rồi!  

Vì bây giờ lão sử dụng năng lượng của cao thủ Độn Nhất cảnh để tăng cường cho trận pháp này…   

…  

Advertisement

Ở một vùng đất hoang vu có hai người đang bước chậm.  

Hai người này chính là Nam Vô của vùng Cực Lạc và Nam Sở của Tu Di Thần Quốc.  

Không biết đã đi bao lâu, hai người đột nhiên dừng lại, mà lúc này, bầu trời trên đầu bọn họ đã tối xuống, xung quanh bọn họ cũng trở nên vô cùng âm u.  

Ở nơi cách hai người mấy trượng có một tấm bia đá, trên bia đá có mấy chữ to: Người sống chớ đến gần.

Người sống chớ đến gần!  

Âm phủ!  

Nam Sở nhìn tấm bia đá trước mặt, trên mặt nở một nụ cười.  

Lúc này, thân thể hai người đột nhiên bắt đầu thối rữa.  

Nam Sở cau mày, hắn ta vội vàng giơ tay đè xuống trước mặt, một lực lượng vô hình chèn ép về phía trước.  

Nam Vô cũng vội vàng chắp tay, một đoàn phật quang bao trùm lấy gã.  

Nhưng vô dụng!  

Thân thể hai người vẫn đang thối rữa.  

Nam Sở vội vàng nhìn về phía Âm phủ: “Đạo thạch đã xuất hiện, đang ở Dương gian!”  

Lúc này, một bóng mờ kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, trong tay bóng mờ kia còn cầm một sợi xích màu đỏ như máu!  

Cao thủ Độn Nhất Cảnh!  

Còn là Độn Nhất Cảnh chân chính!  

Nam Sở vội vàng nói: “Đạo thạch đã xuất hiện, đang ở Dương gian”.  

Hắn ta biết chỉ có Đạo thạch và Đạo Kinh có thể đả động đến Âm phủ mà thôi.  

Mà địa vị của Đạo thạch này ở Âm phủ còn trên cả Đạo Kinh nữa.  

Bóng mờ kia khàn giọng nói: “Dương gian?”  

Nam Sở gật đầu: “Ừm”.  

Bóng mờ lặng lẽ biến mất.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Dù bây giờ vũ trụ Ngũ Duy có thêm rất nhiều cao thủ, nhưng không hề mất trật tự chút nào, vì không một ai dám làm loạn cả!  Nếu những cao thủ Độn Nhất Cảnh này đánh nhau ở vũ trụ này sẽ làm tổn hại đến nó, vì vậy Diệp Huyên có ra lệnh, cao thủ Độn Nhất Cảnh không được tuỳ tiện ra tay ở vũ trụ Ngũ Duy, càng không được làm tổn thương căn nguyên của vũ trụ Ngũ Duy…  Điều đáng nói là trận pháp Ngũ Duy kia!  AdvertisementTrận pháp Ngũ Duy của lão Lý đã trở nên đáng sợ hơn rồi!  Vì bây giờ lão sử dụng năng lượng của cao thủ Độn Nhất cảnh để tăng cường cho trận pháp này…   …  AdvertisementỞ một vùng đất hoang vu có hai người đang bước chậm.  Hai người này chính là Nam Vô của vùng Cực Lạc và Nam Sở của Tu Di Thần Quốc.  Không biết đã đi bao lâu, hai người đột nhiên dừng lại, mà lúc này, bầu trời trên đầu bọn họ đã tối xuống, xung quanh bọn họ cũng trở nên vô cùng âm u.  Ở nơi cách hai người mấy trượng có một tấm bia đá, trên bia đá có mấy chữ to: Người sống chớ đến gần.Người sống chớ đến gần!  Âm phủ!  Nam Sở nhìn tấm bia đá trước mặt, trên mặt nở một nụ cười.  Lúc này, thân thể hai người đột nhiên bắt đầu thối rữa.  Nam Sở cau mày, hắn ta vội vàng giơ tay đè xuống trước mặt, một lực lượng vô hình chèn ép về phía trước.  Nam Vô cũng vội vàng chắp tay, một đoàn phật quang bao trùm lấy gã.  Nhưng vô dụng!  Thân thể hai người vẫn đang thối rữa.  Nam Sở vội vàng nhìn về phía Âm phủ: “Đạo thạch đã xuất hiện, đang ở Dương gian!”  Lúc này, một bóng mờ kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, trong tay bóng mờ kia còn cầm một sợi xích màu đỏ như máu!  Cao thủ Độn Nhất Cảnh!  Còn là Độn Nhất Cảnh chân chính!  Nam Sở vội vàng nói: “Đạo thạch đã xuất hiện, đang ở Dương gian”.  Hắn ta biết chỉ có Đạo thạch và Đạo Kinh có thể đả động đến Âm phủ mà thôi.  Mà địa vị của Đạo thạch này ở Âm phủ còn trên cả Đạo Kinh nữa.  Bóng mờ kia khàn giọng nói: “Dương gian?”  Nam Sở gật đầu: “Ừm”.  Bóng mờ lặng lẽ biến mất.  

Chương 4752