Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 5210

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là đối phương sắp Thành Đạo rồi!  Lúc này, Chân Võ đột nhiên nói: “Ngươi đi đi!”  Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.  AdvertisementDiệp Huyên cũng ngơ ngác.  Bạch Đế Tử ở bên dưới nhìn về phía Chân Võ, Chân Võ chậm rãi nhắm mắt: “Diệp Huyên, đợi sau khi ngươi đạt tới Ngự Đạo Cảnh, ta sẽ đến tìm người đấu một trận, trận chiến này là trận chiến giữa kiếm tu và kiếm tu, không liên quan đến bất cứ thế lực nào khác!”  Nói xong, ông ta xoay người nhìn xung quanh, trong mắt chứa cảm xúc phức tạp, cuối cùng, ông ta nhìn về phía Bạch Đế Tử: “Bạch Đế Tử, đừng quên mục tiêu ban đầu!”  AdvertisementDứt lời, ông ta biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời!  Thấy cảnh này, sắc mặt Bạch Đế Tử lập tức trở nên tái nhợt.  Chân Võ đi rồi!  Ông ta biết, lần này là rời đi, Chân Võ hoàn toàn rời khỏi Đạo Đình!  Vì Đạo Đình bây giờ đã không phải là Đạo Đình trong tín ngưỡng của Chân Võ lúc trước nữa rồi!  Những cao thủ Đạo Đình đang có mặt đưa mắt nhìn nhau.  Chân Võ đi mất rồi?  Mọi người nhìn Bạch Đế Tử.  Bạch Đế Tử không nói một lời.  Lúc này, có người lên tiếng: “Diệp Huyên biến mất rồi!”  Bạch Đế Tử quay đầu, lúc này, đã không thấy Diệp Huyên đâu nữa!”  Chạy rồi!   Tên này chạy rồi!  Nét mặt Bạch Đế Tử vô cùng u ám, không biết đang nghĩ gì.  Một lúc lâu sau đó, ông ta cất lời: “Tự ai nấy làm việc của mình đi!”  Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  Những cao thủ Đạo Đình xung quanh đưa mắt nhìn nhau.  …  Bạch Đế Tử đi vào nơi sâu trong tinh không, gặp được Chân Võ ở nơi này!  Chân Võ đứng đó, đưa mắt nhìn về phía xa, không biết đang nghĩ gì.  Bạch Đế Tử trầm giọng hỏi: “Chân Võ, ông cứ thế vứt bỏ Đạo Đình sao?”  Chân Võ nhẹ giọng nói: “Bạch Đế Tử, không phải ta vứt bỏ Đạo Đình, là Đại đạo từ bỏ Đạo Đình! Ba nghìn Đại đạo là trật tự nhân gian, bọn họ chú trọng công bằng! Mà bây giờ, mỗi một hành động của Đạo Đình đã hoàn toàn vi phạm mục tiêu ban đầu của Đại đạo. Nếu ta đoán không lầm, Thần Linh Chi Ấn của ông cũng lâu rồi không xuất hiện đúng không?”  Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm Chân Võ: “Trên đời này làm gì có công bằng tuyệt đối?” 

Rõ ràng là đối phương sắp Thành Đạo rồi!  

Lúc này, Chân Võ đột nhiên nói: “Ngươi đi đi!”  

Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.  

Advertisement

Diệp Huyên cũng ngơ ngác.  

Bạch Đế Tử ở bên dưới nhìn về phía Chân Võ, Chân Võ chậm rãi nhắm mắt: “Diệp Huyên, đợi sau khi ngươi đạt tới Ngự Đạo Cảnh, ta sẽ đến tìm người đấu một trận, trận chiến này là trận chiến giữa kiếm tu và kiếm tu, không liên quan đến bất cứ thế lực nào khác!”  

Nói xong, ông ta xoay người nhìn xung quanh, trong mắt chứa cảm xúc phức tạp, cuối cùng, ông ta nhìn về phía Bạch Đế Tử: “Bạch Đế Tử, đừng quên mục tiêu ban đầu!”  

Advertisement

Dứt lời, ông ta biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời!  

Thấy cảnh này, sắc mặt Bạch Đế Tử lập tức trở nên tái nhợt.  

Chân Võ đi rồi!  

Ông ta biết, lần này là rời đi, Chân Võ hoàn toàn rời khỏi Đạo Đình!  

Vì Đạo Đình bây giờ đã không phải là Đạo Đình trong tín ngưỡng của Chân Võ lúc trước nữa rồi!  

Những cao thủ Đạo Đình đang có mặt đưa mắt nhìn nhau.  

Chân Võ đi mất rồi?  

Mọi người nhìn Bạch Đế Tử.  

Bạch Đế Tử không nói một lời.  

Lúc này, có người lên tiếng: “Diệp Huyên biến mất rồi!”  

Bạch Đế Tử quay đầu, lúc này, đã không thấy Diệp Huyên đâu nữa!”  

Chạy rồi!   

Tên này chạy rồi!  

Nét mặt Bạch Đế Tử vô cùng u ám, không biết đang nghĩ gì.  

Một lúc lâu sau đó, ông ta cất lời: “Tự ai nấy làm việc của mình đi!”  

Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  

Những cao thủ Đạo Đình xung quanh đưa mắt nhìn nhau.  

…  

Bạch Đế Tử đi vào nơi sâu trong tinh không, gặp được Chân Võ ở nơi này!  

Chân Võ đứng đó, đưa mắt nhìn về phía xa, không biết đang nghĩ gì.  

Bạch Đế Tử trầm giọng hỏi: “Chân Võ, ông cứ thế vứt bỏ Đạo Đình sao?”  

Chân Võ nhẹ giọng nói: “Bạch Đế Tử, không phải ta vứt bỏ Đạo Đình, là Đại đạo từ bỏ Đạo Đình! Ba nghìn Đại đạo là trật tự nhân gian, bọn họ chú trọng công bằng! Mà bây giờ, mỗi một hành động của Đạo Đình đã hoàn toàn vi phạm mục tiêu ban đầu của Đại đạo. Nếu ta đoán không lầm, Thần Linh Chi Ấn của ông cũng lâu rồi không xuất hiện đúng không?”  

Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm Chân Võ: “Trên đời này làm gì có công bằng tuyệt đối?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là đối phương sắp Thành Đạo rồi!  Lúc này, Chân Võ đột nhiên nói: “Ngươi đi đi!”  Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.  AdvertisementDiệp Huyên cũng ngơ ngác.  Bạch Đế Tử ở bên dưới nhìn về phía Chân Võ, Chân Võ chậm rãi nhắm mắt: “Diệp Huyên, đợi sau khi ngươi đạt tới Ngự Đạo Cảnh, ta sẽ đến tìm người đấu một trận, trận chiến này là trận chiến giữa kiếm tu và kiếm tu, không liên quan đến bất cứ thế lực nào khác!”  Nói xong, ông ta xoay người nhìn xung quanh, trong mắt chứa cảm xúc phức tạp, cuối cùng, ông ta nhìn về phía Bạch Đế Tử: “Bạch Đế Tử, đừng quên mục tiêu ban đầu!”  AdvertisementDứt lời, ông ta biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời!  Thấy cảnh này, sắc mặt Bạch Đế Tử lập tức trở nên tái nhợt.  Chân Võ đi rồi!  Ông ta biết, lần này là rời đi, Chân Võ hoàn toàn rời khỏi Đạo Đình!  Vì Đạo Đình bây giờ đã không phải là Đạo Đình trong tín ngưỡng của Chân Võ lúc trước nữa rồi!  Những cao thủ Đạo Đình đang có mặt đưa mắt nhìn nhau.  Chân Võ đi mất rồi?  Mọi người nhìn Bạch Đế Tử.  Bạch Đế Tử không nói một lời.  Lúc này, có người lên tiếng: “Diệp Huyên biến mất rồi!”  Bạch Đế Tử quay đầu, lúc này, đã không thấy Diệp Huyên đâu nữa!”  Chạy rồi!   Tên này chạy rồi!  Nét mặt Bạch Đế Tử vô cùng u ám, không biết đang nghĩ gì.  Một lúc lâu sau đó, ông ta cất lời: “Tự ai nấy làm việc của mình đi!”  Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  Những cao thủ Đạo Đình xung quanh đưa mắt nhìn nhau.  …  Bạch Đế Tử đi vào nơi sâu trong tinh không, gặp được Chân Võ ở nơi này!  Chân Võ đứng đó, đưa mắt nhìn về phía xa, không biết đang nghĩ gì.  Bạch Đế Tử trầm giọng hỏi: “Chân Võ, ông cứ thế vứt bỏ Đạo Đình sao?”  Chân Võ nhẹ giọng nói: “Bạch Đế Tử, không phải ta vứt bỏ Đạo Đình, là Đại đạo từ bỏ Đạo Đình! Ba nghìn Đại đạo là trật tự nhân gian, bọn họ chú trọng công bằng! Mà bây giờ, mỗi một hành động của Đạo Đình đã hoàn toàn vi phạm mục tiêu ban đầu của Đại đạo. Nếu ta đoán không lầm, Thần Linh Chi Ấn của ông cũng lâu rồi không xuất hiện đúng không?”  Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm Chân Võ: “Trên đời này làm gì có công bằng tuyệt đối?” 

Chương 5210