Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 5245
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn lại hỏi: “Chẳng lẽ không phải?" Nàng ta cong môi: “Xem ra ngươi rất quan tâm đến chuyện của ta nhỉ?" Diệp Huyên: “...” AdvertisementBước chân dừng lại, cô gái hỏi: “Ngươi quyết định thế nào?" Thấy hắn im lặng, nàng ta bỗng thốt ra một cái tên. Advertisement"Niệm Niệm”. Diệp Huyên nhìn lên, nghe nàng ta cười nói: “Thiên Đạo Ngũ Duy vẫn còn sống đúng không?" Hắn hạ giọng: “Tiền bối có ý gì?" Cô gái nhìn hắn: “Ngươi thật sự cho rằng nàng ta chết vì Đạo Đình sao?" Hắn siết chặt tay: “Tiền bối có ý gì?” Cô gái: “Nàng ta không chết vì Đạo Đình, mà chết vì nguyên nhân tai ách”. “Vì sao lại nói vậy?”Nàng ta chỉ vào hắn: “Vì nàng ta đã giúp ngươi quá nhiều, lại còn cố tình can thiệp vào nguyên nhân tai ách trên người ngươi, thay ngươi ngăn lại một vài nhân quả đáng lẽ phải xảy ra trên người ngươi... Tóm lại, ngươi phải hiểu rõ một rằng nguyên nhân tai ách không đơn giản như ngươi nghĩ. Nếu ngươi muốn bảo vệ vũ trụ Ngũ Duy, nó có thể liên lụy đến toàn bộ Ngũ Duy”. Diệp Huyên: “Chẳng lẽ tiền bối không sợ Đạo Đình cũng bị liên lụy?" Nàng ta cười: “Trên đời không có gì là tuyệt đối! Ngươi có thể khiến vũ trụ Ngũ Duy và Đạo Đình cùng diệt vong, cũng có thể khiến chúng trở nên càng mạnh mẽ hơn”. Diệp Huyên không nói gì. Cô gái xòe tay, gọi một Thần Linh Chi Ấn xuất hiện, đưa nó cho Diệp Huyên: “Đây là Đại Đạo Vận Mệnh đứng đầu ba nghìn Đại Đạo. Nó sẽ dung hợp với ngươi, giúp ngươi dần dà hiểu về số mệnh, ngươi cũng có thể dùng nó để đột phá lên Thành Đạo Cảnh trong thời gian ngắn”. Ba chữ Thành Đạo Cảnh khiến Diệp Huyên im lặng. Cô gái: “Muốn bảo vệ Ngũ Duy, bảo vệ Niệm tỷ của ngươi, thì nhất định phải càng mạnh mẽ”. "Ta không nhận thì lại thành làm giá”. Hắn thì thầm, sau đó nhận lấy Thần Linh Chi Ấn. Cô gái cười: “Không phải làm giá, mà là cẩn thận. Nếu ta đoán không sai, ngươi đang sợ ta chơi xỏ ngươi. Cho ngươi hay, ta đúng là đang chơi xỏ ngươi đấy”. Diệp Huyên nhìn nàng ta: “Sau này ta còn cơ hội gặp lại tiền bối không?" Nàng ta cong môi: “Phải xem ngươi thôi”. Khi ấy, Diệp Huyên hiểu ra người này chưa từng chết đi. Nàng ta lại nói: “Có tin xấu này ta cho ngươi biết, đã có người của thế giới Bà Sa biết ngươi đang sở hữu năm quyển Đạo kinh rồi”. Hắn sững ra, hỏi: “Sao có thể?"
Hắn lại hỏi: “Chẳng lẽ không phải?"
Nàng ta cong môi: “Xem ra ngươi rất quan tâm đến chuyện của ta nhỉ?"
Diệp Huyên: “...”
Advertisement
Bước chân dừng lại, cô gái hỏi: “Ngươi quyết định thế nào?"
Thấy hắn im lặng, nàng ta bỗng thốt ra một cái tên.
Advertisement
"Niệm Niệm”.
Diệp Huyên nhìn lên, nghe nàng ta cười nói: “Thiên Đạo Ngũ Duy vẫn còn sống đúng không?"
Hắn hạ giọng: “Tiền bối có ý gì?"
Cô gái nhìn hắn: “Ngươi thật sự cho rằng nàng ta chết vì Đạo Đình sao?"
Hắn siết chặt tay: “Tiền bối có ý gì?”
Cô gái: “Nàng ta không chết vì Đạo Đình, mà chết vì nguyên nhân tai ách”.
“Vì sao lại nói vậy?”
Nàng ta chỉ vào hắn: “Vì nàng ta đã giúp ngươi quá nhiều, lại còn cố tình can thiệp vào nguyên nhân tai ách trên người ngươi, thay ngươi ngăn lại một vài nhân quả đáng lẽ phải xảy ra trên người ngươi... Tóm lại, ngươi phải hiểu rõ một rằng nguyên nhân tai ách không đơn giản như ngươi nghĩ. Nếu ngươi muốn bảo vệ vũ trụ Ngũ Duy, nó có thể liên lụy đến toàn bộ Ngũ Duy”.
Diệp Huyên: “Chẳng lẽ tiền bối không sợ Đạo Đình cũng bị liên lụy?"
Nàng ta cười: “Trên đời không có gì là tuyệt đối! Ngươi có thể khiến vũ trụ Ngũ Duy và Đạo Đình cùng diệt vong, cũng có thể khiến chúng trở nên càng mạnh mẽ hơn”.
Diệp Huyên không nói gì.
Cô gái xòe tay, gọi một Thần Linh Chi Ấn xuất hiện, đưa nó cho Diệp Huyên: “Đây là Đại Đạo Vận Mệnh đứng đầu ba nghìn Đại Đạo. Nó sẽ dung hợp với ngươi, giúp ngươi dần dà hiểu về số mệnh, ngươi cũng có thể dùng nó để đột phá lên Thành Đạo Cảnh trong thời gian ngắn”.
Ba chữ Thành Đạo Cảnh khiến Diệp Huyên im lặng.
Cô gái: “Muốn bảo vệ Ngũ Duy, bảo vệ Niệm tỷ của ngươi, thì nhất định phải càng mạnh mẽ”.
"Ta không nhận thì lại thành làm giá”.
Hắn thì thầm, sau đó nhận lấy Thần Linh Chi Ấn.
Cô gái cười: “Không phải làm giá, mà là cẩn thận. Nếu ta đoán không sai, ngươi đang sợ ta chơi xỏ ngươi. Cho ngươi hay, ta đúng là đang chơi xỏ ngươi đấy”.
Diệp Huyên nhìn nàng ta: “Sau này ta còn cơ hội gặp lại tiền bối không?"
Nàng ta cong môi: “Phải xem ngươi thôi”.
Khi ấy, Diệp Huyên hiểu ra người này chưa từng chết đi.
Nàng ta lại nói: “Có tin xấu này ta cho ngươi biết, đã có người của thế giới Bà Sa biết ngươi đang sở hữu năm quyển Đạo kinh rồi”.
Hắn sững ra, hỏi: “Sao có thể?"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn lại hỏi: “Chẳng lẽ không phải?" Nàng ta cong môi: “Xem ra ngươi rất quan tâm đến chuyện của ta nhỉ?" Diệp Huyên: “...” AdvertisementBước chân dừng lại, cô gái hỏi: “Ngươi quyết định thế nào?" Thấy hắn im lặng, nàng ta bỗng thốt ra một cái tên. Advertisement"Niệm Niệm”. Diệp Huyên nhìn lên, nghe nàng ta cười nói: “Thiên Đạo Ngũ Duy vẫn còn sống đúng không?" Hắn hạ giọng: “Tiền bối có ý gì?" Cô gái nhìn hắn: “Ngươi thật sự cho rằng nàng ta chết vì Đạo Đình sao?" Hắn siết chặt tay: “Tiền bối có ý gì?” Cô gái: “Nàng ta không chết vì Đạo Đình, mà chết vì nguyên nhân tai ách”. “Vì sao lại nói vậy?”Nàng ta chỉ vào hắn: “Vì nàng ta đã giúp ngươi quá nhiều, lại còn cố tình can thiệp vào nguyên nhân tai ách trên người ngươi, thay ngươi ngăn lại một vài nhân quả đáng lẽ phải xảy ra trên người ngươi... Tóm lại, ngươi phải hiểu rõ một rằng nguyên nhân tai ách không đơn giản như ngươi nghĩ. Nếu ngươi muốn bảo vệ vũ trụ Ngũ Duy, nó có thể liên lụy đến toàn bộ Ngũ Duy”. Diệp Huyên: “Chẳng lẽ tiền bối không sợ Đạo Đình cũng bị liên lụy?" Nàng ta cười: “Trên đời không có gì là tuyệt đối! Ngươi có thể khiến vũ trụ Ngũ Duy và Đạo Đình cùng diệt vong, cũng có thể khiến chúng trở nên càng mạnh mẽ hơn”. Diệp Huyên không nói gì. Cô gái xòe tay, gọi một Thần Linh Chi Ấn xuất hiện, đưa nó cho Diệp Huyên: “Đây là Đại Đạo Vận Mệnh đứng đầu ba nghìn Đại Đạo. Nó sẽ dung hợp với ngươi, giúp ngươi dần dà hiểu về số mệnh, ngươi cũng có thể dùng nó để đột phá lên Thành Đạo Cảnh trong thời gian ngắn”. Ba chữ Thành Đạo Cảnh khiến Diệp Huyên im lặng. Cô gái: “Muốn bảo vệ Ngũ Duy, bảo vệ Niệm tỷ của ngươi, thì nhất định phải càng mạnh mẽ”. "Ta không nhận thì lại thành làm giá”. Hắn thì thầm, sau đó nhận lấy Thần Linh Chi Ấn. Cô gái cười: “Không phải làm giá, mà là cẩn thận. Nếu ta đoán không sai, ngươi đang sợ ta chơi xỏ ngươi. Cho ngươi hay, ta đúng là đang chơi xỏ ngươi đấy”. Diệp Huyên nhìn nàng ta: “Sau này ta còn cơ hội gặp lại tiền bối không?" Nàng ta cong môi: “Phải xem ngươi thôi”. Khi ấy, Diệp Huyên hiểu ra người này chưa từng chết đi. Nàng ta lại nói: “Có tin xấu này ta cho ngươi biết, đã có người của thế giới Bà Sa biết ngươi đang sở hữu năm quyển Đạo kinh rồi”. Hắn sững ra, hỏi: “Sao có thể?"