Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 5393
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. “Chúng ta đi từ quyển thứ nhất, nhớ nói kỹ càng vào”. Bọn họ gật đầu, sau đó bắt tay vào giảng giải Đạo Kinh. Quan Âm ngồi một bên ghi chép theo lệnh Diệp Huyên, bản thân hắn thì chăm chú lắng nghe, bởi trong lời giảng của bốn vị này có những tri thức mà hắn và Quan Âm đều không phát hiện ra. AdvertisementĐiều đáng nói là Niệm Niệm cũng có mặt tại đây, nhưng không ai để ý thấy cô bé thi thoảng sẽ lắc đầu khi nghe bốn ông lão giải thích, dường như đang nói như vậy là sai rồi. ... Cổ Thần Uyên. AdvertisementNgười phấn khởi nhất trước sự sụp đổ của Ám Uyên không ai khác ngoài Cổ Thần Uyên. Hai bên đã tranh qua đấu lại suốt bao nhiêu năm qua, vậy mà bây giờ Ám Uyên lại bị xóa sổ, biến Cổ Thần Uyên thành thế lực độc đại tại tinh vực này. Tô Triết lẳng lặng đứng trên đỉnh một kim tự tháp nhìn ông lão tóc trắng đứng trước mặt. Người này vừa là sư tôn của lão ta, vừa là người đứng đầu Cổ Thần Uyên hiện tại. Ông lão khẽ mở miệng: “Nghe nói Diệp công tử đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh?” Tô Triết gật đầu. Ông lão cười: “Vũ trụ Ngũ Duy lúc này hẳn đang rất cần nhân lực, vậy thầy trò chúng ta cùng đến đó, xem Diệp công tử có cần hỗ trợ hay không”. Sắc mặt Tô Triết trở nên kỳ lạ. Đến đó để giúp đỡ sao? Rõ ràng là muốn đến đọc Đạo Kinh. Nhưng cũng không thể trách được, bởi vì Đạo Kinh có một sức hấp dẫn khổng lồ, đặc biệt là với người như sư tôn lão ta. Hai người nhanh chóng rời khỏi Cổ Thần Uyên, đi về phía vũ trụ Ngũ Duy. ... Đạo Chủng Chi Địa. Trong điện, Thượng chủ mỉm cười, nói với nhóm La Hầu: “Không muốn nói gì sao?” La Hầu do dự: “Gần đây nhàn rỗi, chi bằng đi chơi giải sầu một phen?” A Khổ Vương gật đầu: “Đúng vậy! Hay là đến vũ trụ Ngũ Duy đi, phong cảnh nơi ấy đẹp lắm!” Thượng chủ cười ha hả: “Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi!” Bọn họ nhanh chóng đứng dậy đi về phía Ngũ Duy. ... Hiện giờ có ai còn không biết Diệp Huyên đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh trong tay, cũng có ai mà không thèm khát. Đồng thời cũng không có ai dám nổi ý xấu. Nhìn Ám Uyên mà xem, mạnh như vậy mà cũng bị xóa sổ chỉ trong một đêm duy nhất. Nhưng trên đời luôn có ngoại lệ.
“Chúng ta đi từ quyển thứ nhất, nhớ nói kỹ càng vào”.
Bọn họ gật đầu, sau đó bắt tay vào giảng giải Đạo Kinh.
Quan Âm ngồi một bên ghi chép theo lệnh Diệp Huyên, bản thân hắn thì chăm chú lắng nghe, bởi trong lời giảng của bốn vị này có những tri thức mà hắn và Quan Âm đều không phát hiện ra.
Advertisement
Điều đáng nói là Niệm Niệm cũng có mặt tại đây, nhưng không ai để ý thấy cô bé thi thoảng sẽ lắc đầu khi nghe bốn ông lão giải thích, dường như đang nói như vậy là sai rồi.
...
Cổ Thần Uyên.
Advertisement
Người phấn khởi nhất trước sự sụp đổ của Ám Uyên không ai khác ngoài Cổ Thần Uyên.
Hai bên đã tranh qua đấu lại suốt bao nhiêu năm qua, vậy mà bây giờ Ám Uyên lại bị xóa sổ, biến Cổ Thần Uyên thành thế lực độc đại tại tinh vực này.
Tô Triết lẳng lặng đứng trên đỉnh một kim tự tháp nhìn ông lão tóc trắng đứng trước mặt. Người này vừa là sư tôn của lão ta, vừa là người đứng đầu Cổ Thần Uyên hiện tại.
Ông lão khẽ mở miệng: “Nghe nói Diệp công tử đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh?”
Tô Triết gật đầu.
Ông lão cười: “Vũ trụ Ngũ Duy lúc này hẳn đang rất cần nhân lực, vậy thầy trò chúng ta cùng đến đó, xem Diệp công tử có cần hỗ trợ hay không”.
Sắc mặt Tô Triết trở nên kỳ lạ.
Đến đó để giúp đỡ sao?
Rõ ràng là muốn đến đọc Đạo Kinh.
Nhưng cũng không thể trách được, bởi vì Đạo Kinh có một sức hấp dẫn khổng lồ, đặc biệt là với người như sư tôn lão ta.
Hai người nhanh chóng rời khỏi Cổ Thần Uyên, đi về phía vũ trụ Ngũ Duy.
...
Đạo Chủng Chi Địa.
Trong điện, Thượng chủ mỉm cười, nói với nhóm La Hầu: “Không muốn nói gì sao?”
La Hầu do dự: “Gần đây nhàn rỗi, chi bằng đi chơi giải sầu một phen?”
A Khổ Vương gật đầu: “Đúng vậy! Hay là đến vũ trụ Ngũ Duy đi, phong cảnh nơi ấy đẹp lắm!”
Thượng chủ cười ha hả: “Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi!”
Bọn họ nhanh chóng đứng dậy đi về phía Ngũ Duy.
...
Hiện giờ có ai còn không biết Diệp Huyên đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh trong tay, cũng có ai mà không thèm khát.
Đồng thời cũng không có ai dám nổi ý xấu. Nhìn Ám Uyên mà xem, mạnh như vậy mà cũng bị xóa sổ chỉ trong một đêm duy nhất.
Nhưng trên đời luôn có ngoại lệ.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. “Chúng ta đi từ quyển thứ nhất, nhớ nói kỹ càng vào”. Bọn họ gật đầu, sau đó bắt tay vào giảng giải Đạo Kinh. Quan Âm ngồi một bên ghi chép theo lệnh Diệp Huyên, bản thân hắn thì chăm chú lắng nghe, bởi trong lời giảng của bốn vị này có những tri thức mà hắn và Quan Âm đều không phát hiện ra. AdvertisementĐiều đáng nói là Niệm Niệm cũng có mặt tại đây, nhưng không ai để ý thấy cô bé thi thoảng sẽ lắc đầu khi nghe bốn ông lão giải thích, dường như đang nói như vậy là sai rồi. ... Cổ Thần Uyên. AdvertisementNgười phấn khởi nhất trước sự sụp đổ của Ám Uyên không ai khác ngoài Cổ Thần Uyên. Hai bên đã tranh qua đấu lại suốt bao nhiêu năm qua, vậy mà bây giờ Ám Uyên lại bị xóa sổ, biến Cổ Thần Uyên thành thế lực độc đại tại tinh vực này. Tô Triết lẳng lặng đứng trên đỉnh một kim tự tháp nhìn ông lão tóc trắng đứng trước mặt. Người này vừa là sư tôn của lão ta, vừa là người đứng đầu Cổ Thần Uyên hiện tại. Ông lão khẽ mở miệng: “Nghe nói Diệp công tử đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh?” Tô Triết gật đầu. Ông lão cười: “Vũ trụ Ngũ Duy lúc này hẳn đang rất cần nhân lực, vậy thầy trò chúng ta cùng đến đó, xem Diệp công tử có cần hỗ trợ hay không”. Sắc mặt Tô Triết trở nên kỳ lạ. Đến đó để giúp đỡ sao? Rõ ràng là muốn đến đọc Đạo Kinh. Nhưng cũng không thể trách được, bởi vì Đạo Kinh có một sức hấp dẫn khổng lồ, đặc biệt là với người như sư tôn lão ta. Hai người nhanh chóng rời khỏi Cổ Thần Uyên, đi về phía vũ trụ Ngũ Duy. ... Đạo Chủng Chi Địa. Trong điện, Thượng chủ mỉm cười, nói với nhóm La Hầu: “Không muốn nói gì sao?” La Hầu do dự: “Gần đây nhàn rỗi, chi bằng đi chơi giải sầu một phen?” A Khổ Vương gật đầu: “Đúng vậy! Hay là đến vũ trụ Ngũ Duy đi, phong cảnh nơi ấy đẹp lắm!” Thượng chủ cười ha hả: “Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi!” Bọn họ nhanh chóng đứng dậy đi về phía Ngũ Duy. ... Hiện giờ có ai còn không biết Diệp Huyên đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh trong tay, cũng có ai mà không thèm khát. Đồng thời cũng không có ai dám nổi ý xấu. Nhìn Ám Uyên mà xem, mạnh như vậy mà cũng bị xóa sổ chỉ trong một đêm duy nhất. Nhưng trên đời luôn có ngoại lệ.