Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 5494
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trước tiên không nói đến việc có thể giết được Diệp Huyên hay không, cho dù giết được rồi thì sau đó sẽ ra sao? Ai giết Diệp Huyên ắt hẳn sẽ bị thế lực thần bí kia trả thù! Khoan nói đến những thứ khác, những người có mặt ở đây có ai có khả năng đánh bại được cô gái áo trắng cùng Tư Đồ Thính Vân? Nếu bị hai người kia trả thù thì còn đường sống không? AdvertisementNghĩ đến đây, ai nấy cũng đều liếc mắt sang nhìn Đạo Môn, không ai muốn làm chim đầu đàn trong vụ này cả! Thấy mọi người không ai ra tay, Đạo Lão Nhị chậm rãi siết tay phải lại, y biết, những kẻ này đều thành tinh cả rồi, nếu y không ra tay thì chúng chắc chắn sẽ không chịu làm chim đầu đàn! AdvertisementNhưng vào lúc này, Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên vung tay phải lên, một khắc sau, hắn bỗng vỗ về trước một cái. Phần Thiên Tuyệt! Chưởng này tung ra, một ngọn lửa phóng ra từ trong tay Diệp Huyên, chỉ thoáng chốc, toàn bộ tinh không đã vỡ vụn! Thấy Diệp Huyên đột nhiên ra tay, những cường giả kia thấy thế thì vô cùng sợ hãi, ai nấy đều không ngờ Diệp Huyên đang nói chuyện yên lành lại đột ngột ra tay, mà những cường giả Quy Nhất Cảnh cách hắn khá gần cũng bị Phần Thiên Tuyệt nổ tan tác thành hư vô, còn có một ít tên khác thì bị chấn động lùi lại liên tục. Đúng lúc này, giọng nói của Đạo Lão Nhị lại bỗng vang lên: "Chạy đi đâu!" Vừa dứt lời, Đạo Lão Nhị vươn tay ra giữa không trung bắt lấy thứ gì đó, ở vùng tinh không cách đấy mười mấy vạn dặm, một bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện che lấp cả bầu trời, sau đó nó lao thẳng về phía Diệp Huyên. Diệp Huyên lập tức xoay người, chém một chiêu kiếm ra! Đạo kiếm! Chiêu kiếm này nhanh như điện bắn! Ầm! Bàn tay khổng lồ kia rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra, còn Diệp Huyên thì bị đẩy lùi ra sau mấy vạn trượng, nhưng chỉ một chốc sau đó, cả người hắn đã hóa thành một luồng kiếm quang biến mất không còn thấy đâu. Đạo Vực. Sắc mặt Đạo Lão Nhị xám xịt, bởi vì y phát hiện Diệp Huyên Diệp Huyên đã biến mất không còn tăm hơi! Lúc này y đột nhiên ngộ ra, hình như bản thân đã đánh giá thấp Diệp Huyên này rồi. Phải là vô cùng thấp! Diệp Huyên bây giờ đã có thực lực dễ dàng gi3t chết một cường giả Quy Nhất Cảnh ngay trong tích tắc! Hơn nữa còn có thể tu luyện võ học Đạo Kinh của Đạo Môn đến trình độ như này! Không riêng Đạo Lão Nhị, những cường giả Quy Nhất Cảnh ở đây đều nghiêm mặt lại, thực lực của Diệp Huyên thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của họ! Hắn thật sự chỉ là Thành Đạo Cảnh? Chung quanh yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng hô hấp, trong mắt ai nấy đều là vẻ kiêng kị.
Trước tiên không nói đến việc có thể giết được Diệp Huyên hay không, cho dù giết được rồi thì sau đó sẽ ra sao? Ai giết Diệp Huyên ắt hẳn sẽ bị thế lực thần bí kia trả thù!
Khoan nói đến những thứ khác, những người có mặt ở đây có ai có khả năng đánh bại được cô gái áo trắng cùng Tư Đồ Thính Vân?
Nếu bị hai người kia trả thù thì còn đường sống không?
Advertisement
Nghĩ đến đây, ai nấy cũng đều liếc mắt sang nhìn Đạo Môn, không ai muốn làm chim đầu đàn trong vụ này cả!
Thấy mọi người không ai ra tay, Đạo Lão Nhị chậm rãi siết tay phải lại, y biết, những kẻ này đều thành tinh cả rồi, nếu y không ra tay thì chúng chắc chắn sẽ không chịu làm chim đầu đàn!
Advertisement
Nhưng vào lúc này, Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên vung tay phải lên, một khắc sau, hắn bỗng vỗ về trước một cái.
Phần Thiên Tuyệt!
Chưởng này tung ra, một ngọn lửa phóng ra từ trong tay Diệp Huyên, chỉ thoáng chốc, toàn bộ tinh không đã vỡ vụn!
Thấy Diệp Huyên đột nhiên ra tay, những cường giả kia thấy thế thì vô cùng sợ hãi, ai nấy đều không ngờ Diệp Huyên đang nói chuyện yên lành lại đột ngột ra tay, mà những cường giả Quy Nhất Cảnh cách hắn khá gần cũng bị Phần Thiên Tuyệt nổ tan tác thành hư vô, còn có một ít tên khác thì bị chấn động lùi lại liên tục.
Đúng lúc này, giọng nói của Đạo Lão Nhị lại bỗng vang lên: "Chạy đi đâu!"
Vừa dứt lời, Đạo Lão Nhị vươn tay ra giữa không trung bắt lấy thứ gì đó, ở vùng tinh không cách đấy mười mấy vạn dặm, một bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện che lấp cả bầu trời, sau đó nó lao thẳng về phía Diệp Huyên. Diệp Huyên lập tức xoay người, chém một chiêu kiếm ra!
Đạo kiếm!
Chiêu kiếm này nhanh như điện bắn!
Ầm!
Bàn tay khổng lồ kia rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra, còn Diệp Huyên thì bị đẩy lùi ra sau mấy vạn trượng, nhưng chỉ một chốc sau đó, cả người hắn đã hóa thành một luồng kiếm quang biến mất không còn thấy đâu.
Đạo Vực.
Sắc mặt Đạo Lão Nhị xám xịt, bởi vì y phát hiện Diệp Huyên Diệp Huyên đã biến mất không còn tăm hơi!
Lúc này y đột nhiên ngộ ra, hình như bản thân đã đánh giá thấp Diệp Huyên này rồi.
Phải là vô cùng thấp!
Diệp Huyên bây giờ đã có thực lực dễ dàng gi3t chết một cường giả Quy Nhất Cảnh ngay trong tích tắc!
Hơn nữa còn có thể tu luyện võ học Đạo Kinh của Đạo Môn đến trình độ như này!
Không riêng Đạo Lão Nhị, những cường giả Quy Nhất Cảnh ở đây đều nghiêm mặt lại, thực lực của Diệp Huyên thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của họ!
Hắn thật sự chỉ là Thành Đạo Cảnh?
Chung quanh yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng hô hấp, trong mắt ai nấy đều là vẻ kiêng kị.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trước tiên không nói đến việc có thể giết được Diệp Huyên hay không, cho dù giết được rồi thì sau đó sẽ ra sao? Ai giết Diệp Huyên ắt hẳn sẽ bị thế lực thần bí kia trả thù! Khoan nói đến những thứ khác, những người có mặt ở đây có ai có khả năng đánh bại được cô gái áo trắng cùng Tư Đồ Thính Vân? Nếu bị hai người kia trả thù thì còn đường sống không? AdvertisementNghĩ đến đây, ai nấy cũng đều liếc mắt sang nhìn Đạo Môn, không ai muốn làm chim đầu đàn trong vụ này cả! Thấy mọi người không ai ra tay, Đạo Lão Nhị chậm rãi siết tay phải lại, y biết, những kẻ này đều thành tinh cả rồi, nếu y không ra tay thì chúng chắc chắn sẽ không chịu làm chim đầu đàn! AdvertisementNhưng vào lúc này, Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên vung tay phải lên, một khắc sau, hắn bỗng vỗ về trước một cái. Phần Thiên Tuyệt! Chưởng này tung ra, một ngọn lửa phóng ra từ trong tay Diệp Huyên, chỉ thoáng chốc, toàn bộ tinh không đã vỡ vụn! Thấy Diệp Huyên đột nhiên ra tay, những cường giả kia thấy thế thì vô cùng sợ hãi, ai nấy đều không ngờ Diệp Huyên đang nói chuyện yên lành lại đột ngột ra tay, mà những cường giả Quy Nhất Cảnh cách hắn khá gần cũng bị Phần Thiên Tuyệt nổ tan tác thành hư vô, còn có một ít tên khác thì bị chấn động lùi lại liên tục. Đúng lúc này, giọng nói của Đạo Lão Nhị lại bỗng vang lên: "Chạy đi đâu!" Vừa dứt lời, Đạo Lão Nhị vươn tay ra giữa không trung bắt lấy thứ gì đó, ở vùng tinh không cách đấy mười mấy vạn dặm, một bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện che lấp cả bầu trời, sau đó nó lao thẳng về phía Diệp Huyên. Diệp Huyên lập tức xoay người, chém một chiêu kiếm ra! Đạo kiếm! Chiêu kiếm này nhanh như điện bắn! Ầm! Bàn tay khổng lồ kia rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra, còn Diệp Huyên thì bị đẩy lùi ra sau mấy vạn trượng, nhưng chỉ một chốc sau đó, cả người hắn đã hóa thành một luồng kiếm quang biến mất không còn thấy đâu. Đạo Vực. Sắc mặt Đạo Lão Nhị xám xịt, bởi vì y phát hiện Diệp Huyên Diệp Huyên đã biến mất không còn tăm hơi! Lúc này y đột nhiên ngộ ra, hình như bản thân đã đánh giá thấp Diệp Huyên này rồi. Phải là vô cùng thấp! Diệp Huyên bây giờ đã có thực lực dễ dàng gi3t chết một cường giả Quy Nhất Cảnh ngay trong tích tắc! Hơn nữa còn có thể tu luyện võ học Đạo Kinh của Đạo Môn đến trình độ như này! Không riêng Đạo Lão Nhị, những cường giả Quy Nhất Cảnh ở đây đều nghiêm mặt lại, thực lực của Diệp Huyên thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của họ! Hắn thật sự chỉ là Thành Đạo Cảnh? Chung quanh yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng hô hấp, trong mắt ai nấy đều là vẻ kiêng kị.