Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 5656
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thượng Thần đưa mắt nhìn hắn: “Ngươi có biết ngươi sắp toi đời không mà còn ở đó nhăn răng cười?” Diệp Huyên: “…” Hắn đã đi theo người phụ nữ vì quá hiếu kỳ, dù sao bà ta không có vẻ gì là muốn đánh hắn, cho dù có thì hắn cũng không trốn được. Thượng Thần cũng cất bước đi theo. AdvertisementDiệp Huyên nhìn người phụ nữ: “Rốt cuộc bà định làm gì?” Bà ta nói: “Ngươi có quá nhiều chỗ dựa. Ta phải đi tìm người trợ lực, bằng không thì không giết được ngươi”. AdvertisementHắn do dự một hồi rồi hỏi: “Thù hận sâu nặng đến vậy sao?” Bà ta gật đầu. Diệp Huyên: “Ta đầu hàng thì bà không giết ta được không?” Người phụ nữ dừng bước, quay lại nhìn hắn: “Đầu hàng thì không giết?” Hắn gật đầu. Bà ta lắc đầu cười: “Bớt giỡn đi”. Sau đó bà ta tiếp tục đi đến trước một cái giếng đất. Trận đại chiến vừa rồi đã khiến vạn vật trong chu vi mấy trăm vạn dặm bị phá hủy, nhưng cái giếng đất này vẫn tồn tại. Ánh mắt Thượng Thần nhìn nó mang theo vẻ nghiêm trọng vô cùng. Diệp Huyên thấy có những bùa chú màu máu được vẽ trên mặt giếng, bèn hỏi Thượng Thần. “Bên trong đó là gì?” Thượng Thần không đáp. Người phụ nữ lại cười nói: “Là một, à không, là nhiều người rất mạnh mới đúng. Nếu ta đoán không sai, việc văn minh thời tiền sử biến mất có liên quan đến họ, đúng không?” Thượng Thần: “Làm thế nào ngươi lại biết về văn minh thời tiền sử?” Người phụ nữ: “Các ngươi không phải người duy nhất sống sót từ thời kỳ đó”. Thượng Thần cau mày: “Còn có những ai?” Người phụ nữ không đáp, chỉ cong môi cười rồi đi đến trước giếng. Bà ta vươn tay ra, ngưng tụ lại một luồng sức mạnh khổng lồ. Thượng Thần bỗng nói: “Ngươi có biết bọn chúng đáng sợ nhường nào không?” Bà ta gật đầu: “Có thể hủy diệt cả một thời đại, chắc chắn phải có tài”. Thượng Thần: “Vô số cường giả thời tiền sử đã trả giá bằng mạng sống để phong ấn chúng lại. Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể khống chế sao?” Bà ta chỉ đáp: “Cứ thử xem”. Thượng Thần lắc đầu: “Chúng sẽ không quy thuận ngươi”. Người phụ nữ không nói mà vung tay đánh vào giếng. Ầm!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thượng Thần đưa mắt nhìn hắn: “Ngươi có biết ngươi sắp toi đời không mà còn ở đó nhăn răng cười?” Diệp Huyên: “…” Hắn đã đi theo người phụ nữ vì quá hiếu kỳ, dù sao bà ta không có vẻ gì là muốn đánh hắn, cho dù có thì hắn cũng không trốn được. Thượng Thần cũng cất bước đi theo. AdvertisementDiệp Huyên nhìn người phụ nữ: “Rốt cuộc bà định làm gì?” Bà ta nói: “Ngươi có quá nhiều chỗ dựa. Ta phải đi tìm người trợ lực, bằng không thì không giết được ngươi”. AdvertisementHắn do dự một hồi rồi hỏi: “Thù hận sâu nặng đến vậy sao?” Bà ta gật đầu. Diệp Huyên: “Ta đầu hàng thì bà không giết ta được không?” Người phụ nữ dừng bước, quay lại nhìn hắn: “Đầu hàng thì không giết?” Hắn gật đầu. Bà ta lắc đầu cười: “Bớt giỡn đi”. Sau đó bà ta tiếp tục đi đến trước một cái giếng đất. Trận đại chiến vừa rồi đã khiến vạn vật trong chu vi mấy trăm vạn dặm bị phá hủy, nhưng cái giếng đất này vẫn tồn tại. Ánh mắt Thượng Thần nhìn nó mang theo vẻ nghiêm trọng vô cùng. Diệp Huyên thấy có những bùa chú màu máu được vẽ trên mặt giếng, bèn hỏi Thượng Thần. “Bên trong đó là gì?” Thượng Thần không đáp. Người phụ nữ lại cười nói: “Là một, à không, là nhiều người rất mạnh mới đúng. Nếu ta đoán không sai, việc văn minh thời tiền sử biến mất có liên quan đến họ, đúng không?” Thượng Thần: “Làm thế nào ngươi lại biết về văn minh thời tiền sử?” Người phụ nữ: “Các ngươi không phải người duy nhất sống sót từ thời kỳ đó”. Thượng Thần cau mày: “Còn có những ai?” Người phụ nữ không đáp, chỉ cong môi cười rồi đi đến trước giếng. Bà ta vươn tay ra, ngưng tụ lại một luồng sức mạnh khổng lồ. Thượng Thần bỗng nói: “Ngươi có biết bọn chúng đáng sợ nhường nào không?” Bà ta gật đầu: “Có thể hủy diệt cả một thời đại, chắc chắn phải có tài”. Thượng Thần: “Vô số cường giả thời tiền sử đã trả giá bằng mạng sống để phong ấn chúng lại. Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể khống chế sao?” Bà ta chỉ đáp: “Cứ thử xem”. Thượng Thần lắc đầu: “Chúng sẽ không quy thuận ngươi”. Người phụ nữ không nói mà vung tay đánh vào giếng. Ầm!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thượng Thần đưa mắt nhìn hắn: “Ngươi có biết ngươi sắp toi đời không mà còn ở đó nhăn răng cười?” Diệp Huyên: “…” Hắn đã đi theo người phụ nữ vì quá hiếu kỳ, dù sao bà ta không có vẻ gì là muốn đánh hắn, cho dù có thì hắn cũng không trốn được. Thượng Thần cũng cất bước đi theo. AdvertisementDiệp Huyên nhìn người phụ nữ: “Rốt cuộc bà định làm gì?” Bà ta nói: “Ngươi có quá nhiều chỗ dựa. Ta phải đi tìm người trợ lực, bằng không thì không giết được ngươi”. AdvertisementHắn do dự một hồi rồi hỏi: “Thù hận sâu nặng đến vậy sao?” Bà ta gật đầu. Diệp Huyên: “Ta đầu hàng thì bà không giết ta được không?” Người phụ nữ dừng bước, quay lại nhìn hắn: “Đầu hàng thì không giết?” Hắn gật đầu. Bà ta lắc đầu cười: “Bớt giỡn đi”. Sau đó bà ta tiếp tục đi đến trước một cái giếng đất. Trận đại chiến vừa rồi đã khiến vạn vật trong chu vi mấy trăm vạn dặm bị phá hủy, nhưng cái giếng đất này vẫn tồn tại. Ánh mắt Thượng Thần nhìn nó mang theo vẻ nghiêm trọng vô cùng. Diệp Huyên thấy có những bùa chú màu máu được vẽ trên mặt giếng, bèn hỏi Thượng Thần. “Bên trong đó là gì?” Thượng Thần không đáp. Người phụ nữ lại cười nói: “Là một, à không, là nhiều người rất mạnh mới đúng. Nếu ta đoán không sai, việc văn minh thời tiền sử biến mất có liên quan đến họ, đúng không?” Thượng Thần: “Làm thế nào ngươi lại biết về văn minh thời tiền sử?” Người phụ nữ: “Các ngươi không phải người duy nhất sống sót từ thời kỳ đó”. Thượng Thần cau mày: “Còn có những ai?” Người phụ nữ không đáp, chỉ cong môi cười rồi đi đến trước giếng. Bà ta vươn tay ra, ngưng tụ lại một luồng sức mạnh khổng lồ. Thượng Thần bỗng nói: “Ngươi có biết bọn chúng đáng sợ nhường nào không?” Bà ta gật đầu: “Có thể hủy diệt cả một thời đại, chắc chắn phải có tài”. Thượng Thần: “Vô số cường giả thời tiền sử đã trả giá bằng mạng sống để phong ấn chúng lại. Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể khống chế sao?” Bà ta chỉ đáp: “Cứ thử xem”. Thượng Thần lắc đầu: “Chúng sẽ không quy thuận ngươi”. Người phụ nữ không nói mà vung tay đánh vào giếng. Ầm!