Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 5665
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cô gái mặc bộ váy trắng như tuyết, cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay. Nhìn thấy cô gái này, sắc mặt đám người Dạ Thần ở bên cạnh người phụ nữ thần bí lập tức nghiêm lại. Cô gái vừa xuất hiện này vô cùng mạnh mẽ! Dạ Thần im lặng, trong lòng kinh hãi không thôi. AdvertisementCường giả ở thời đại này nhiều đến thế sao? Vẻ mặt Võ Lê cũng cực kỳ nghiêm túc, lúc này ông ta đã hiểu tại sao người phụ nữ thần bí này không thẳng tay gi3t chết Diệp Huyên rồi! AdvertisementCường giả sau lưng Diệp Huyên, người sau còn mạnh hơn người trước! Người phụ nữ thần bí nhìn cô gái váy trắng, khẽ mỉm cười: "Đế Nữ, lâu rồi không gặp". Đế Nữ nhìn cánh cửa tai ách, rồi lại nhìn sang người phụ nữ thần bí: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Người phụ nữ thần bí cười nói: "Chuyện rõ rành rành rồi mà!" "Thật sự muốn náo động đến mức này à?" "Bây giờ nói những lời này đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi". Đế Nữ cầm Phương Thiên Họa Kích lên nhắm thẳng vào người phụ nữ thần bí: "Vậy thì đánh đi!" Đánh đi! Tiếng như sấm rền, khí thế hiển hách. Người phụ nữ thần bí lắc đầu nở nụ cười: "Kẻ thù của ngươi không phải ta!" Bà hạ giọng xuống, Thụ Vô Biên liền xuất hiện trước mặt Đế Nữ. Đế Nữ nhìn Thụ Vô Biên: "Ngươi biết tính tình của Thiên Mệnh mà!" Thụ Vô Biên cười gằn: "Cùng lắm là chết thôi!" Đế Nữ gật đầu: "Vậy thì đến đây!" Vừa dứt lời, nàng liền đâm Phương Thiên Họa Kích trong tay ra. Xoẹt! Không gian trước mặt Thụ Vô Biên lập tức nứt ra, một thanh trường kích lao đến, lưỡi dao sắc bén vô cùng. Khóe miệng Thụ Vô Biên cong lên vệt cười gằn, ả ta vung tay ngọc lên, vô số cây mây tràn ra từ không gian trước mặt ả, trong phút chốc, thanh Phương Thiên Họa Kích đã bị cây mây cuộn chặt lấy. Mà lúc này, Đế Nữ siết chặt lấy thân kích rồi rung mạnh lên một cái. Ầm! Vô số cây mây lập tức hóa thành những mảnh vỡ vươn đầy trời, Thụ Vô Biên bị chấn lùi hơn ngàn trượng! Sau khi dừng lại, không gian phía sau Thụ Vô Biên chợt nát vụn, trong mắt ả lóe lên tia dữ tợn, rồi ả bước về trước một bước, vươn tay phải lên, sau đó nhẹ nhàng huơ một cái. Trong phút chốc, không gian xung quanh Đế Nữ có vô số cây mây trút ra, những sợi cây mây này cứ như từng con mãng xà hung hăng vồ vào Đế Nữ. Ngoài ra, cũng có một số sức mạnh kh ủng bố thần bí bao trùm lên Đế Nữ, luồng sức mạnh này tựa như một lồ ng giam sắt vây kín lấy bốn phía Đế Nữ. Thụ Vực!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cô gái mặc bộ váy trắng như tuyết, cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay. Nhìn thấy cô gái này, sắc mặt đám người Dạ Thần ở bên cạnh người phụ nữ thần bí lập tức nghiêm lại. Cô gái vừa xuất hiện này vô cùng mạnh mẽ! Dạ Thần im lặng, trong lòng kinh hãi không thôi. AdvertisementCường giả ở thời đại này nhiều đến thế sao? Vẻ mặt Võ Lê cũng cực kỳ nghiêm túc, lúc này ông ta đã hiểu tại sao người phụ nữ thần bí này không thẳng tay gi3t chết Diệp Huyên rồi! AdvertisementCường giả sau lưng Diệp Huyên, người sau còn mạnh hơn người trước! Người phụ nữ thần bí nhìn cô gái váy trắng, khẽ mỉm cười: "Đế Nữ, lâu rồi không gặp". Đế Nữ nhìn cánh cửa tai ách, rồi lại nhìn sang người phụ nữ thần bí: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Người phụ nữ thần bí cười nói: "Chuyện rõ rành rành rồi mà!" "Thật sự muốn náo động đến mức này à?" "Bây giờ nói những lời này đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi". Đế Nữ cầm Phương Thiên Họa Kích lên nhắm thẳng vào người phụ nữ thần bí: "Vậy thì đánh đi!" Đánh đi! Tiếng như sấm rền, khí thế hiển hách. Người phụ nữ thần bí lắc đầu nở nụ cười: "Kẻ thù của ngươi không phải ta!" Bà hạ giọng xuống, Thụ Vô Biên liền xuất hiện trước mặt Đế Nữ. Đế Nữ nhìn Thụ Vô Biên: "Ngươi biết tính tình của Thiên Mệnh mà!" Thụ Vô Biên cười gằn: "Cùng lắm là chết thôi!" Đế Nữ gật đầu: "Vậy thì đến đây!" Vừa dứt lời, nàng liền đâm Phương Thiên Họa Kích trong tay ra. Xoẹt! Không gian trước mặt Thụ Vô Biên lập tức nứt ra, một thanh trường kích lao đến, lưỡi dao sắc bén vô cùng. Khóe miệng Thụ Vô Biên cong lên vệt cười gằn, ả ta vung tay ngọc lên, vô số cây mây tràn ra từ không gian trước mặt ả, trong phút chốc, thanh Phương Thiên Họa Kích đã bị cây mây cuộn chặt lấy. Mà lúc này, Đế Nữ siết chặt lấy thân kích rồi rung mạnh lên một cái. Ầm! Vô số cây mây lập tức hóa thành những mảnh vỡ vươn đầy trời, Thụ Vô Biên bị chấn lùi hơn ngàn trượng! Sau khi dừng lại, không gian phía sau Thụ Vô Biên chợt nát vụn, trong mắt ả lóe lên tia dữ tợn, rồi ả bước về trước một bước, vươn tay phải lên, sau đó nhẹ nhàng huơ một cái. Trong phút chốc, không gian xung quanh Đế Nữ có vô số cây mây trút ra, những sợi cây mây này cứ như từng con mãng xà hung hăng vồ vào Đế Nữ. Ngoài ra, cũng có một số sức mạnh kh ủng bố thần bí bao trùm lên Đế Nữ, luồng sức mạnh này tựa như một lồ ng giam sắt vây kín lấy bốn phía Đế Nữ. Thụ Vực!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cô gái mặc bộ váy trắng như tuyết, cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay. Nhìn thấy cô gái này, sắc mặt đám người Dạ Thần ở bên cạnh người phụ nữ thần bí lập tức nghiêm lại. Cô gái vừa xuất hiện này vô cùng mạnh mẽ! Dạ Thần im lặng, trong lòng kinh hãi không thôi. AdvertisementCường giả ở thời đại này nhiều đến thế sao? Vẻ mặt Võ Lê cũng cực kỳ nghiêm túc, lúc này ông ta đã hiểu tại sao người phụ nữ thần bí này không thẳng tay gi3t chết Diệp Huyên rồi! AdvertisementCường giả sau lưng Diệp Huyên, người sau còn mạnh hơn người trước! Người phụ nữ thần bí nhìn cô gái váy trắng, khẽ mỉm cười: "Đế Nữ, lâu rồi không gặp". Đế Nữ nhìn cánh cửa tai ách, rồi lại nhìn sang người phụ nữ thần bí: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Người phụ nữ thần bí cười nói: "Chuyện rõ rành rành rồi mà!" "Thật sự muốn náo động đến mức này à?" "Bây giờ nói những lời này đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi". Đế Nữ cầm Phương Thiên Họa Kích lên nhắm thẳng vào người phụ nữ thần bí: "Vậy thì đánh đi!" Đánh đi! Tiếng như sấm rền, khí thế hiển hách. Người phụ nữ thần bí lắc đầu nở nụ cười: "Kẻ thù của ngươi không phải ta!" Bà hạ giọng xuống, Thụ Vô Biên liền xuất hiện trước mặt Đế Nữ. Đế Nữ nhìn Thụ Vô Biên: "Ngươi biết tính tình của Thiên Mệnh mà!" Thụ Vô Biên cười gằn: "Cùng lắm là chết thôi!" Đế Nữ gật đầu: "Vậy thì đến đây!" Vừa dứt lời, nàng liền đâm Phương Thiên Họa Kích trong tay ra. Xoẹt! Không gian trước mặt Thụ Vô Biên lập tức nứt ra, một thanh trường kích lao đến, lưỡi dao sắc bén vô cùng. Khóe miệng Thụ Vô Biên cong lên vệt cười gằn, ả ta vung tay ngọc lên, vô số cây mây tràn ra từ không gian trước mặt ả, trong phút chốc, thanh Phương Thiên Họa Kích đã bị cây mây cuộn chặt lấy. Mà lúc này, Đế Nữ siết chặt lấy thân kích rồi rung mạnh lên một cái. Ầm! Vô số cây mây lập tức hóa thành những mảnh vỡ vươn đầy trời, Thụ Vô Biên bị chấn lùi hơn ngàn trượng! Sau khi dừng lại, không gian phía sau Thụ Vô Biên chợt nát vụn, trong mắt ả lóe lên tia dữ tợn, rồi ả bước về trước một bước, vươn tay phải lên, sau đó nhẹ nhàng huơ một cái. Trong phút chốc, không gian xung quanh Đế Nữ có vô số cây mây trút ra, những sợi cây mây này cứ như từng con mãng xà hung hăng vồ vào Đế Nữ. Ngoài ra, cũng có một số sức mạnh kh ủng bố thần bí bao trùm lên Đế Nữ, luồng sức mạnh này tựa như một lồ ng giam sắt vây kín lấy bốn phía Đế Nữ. Thụ Vực!