Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 5852

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Tháp đang định nói thì lúc này, cánh cửa tai ách bên trong tháp Giới Ngục đột nhiên biến sắc: “Đồ hèn, chạy mau!”  Diệp Huyên sững sờ: “Cái quỷ gì vậy?”  AdvertisementCánh cửa tai ách rống giận: “Đồ ngu, mau chạy đi! Có người bảo vệ pháp tắc đang xuyên tinh vực đến nơi này!”  Diệp Huyên ngơ ngác: “Người bảo vệ pháp tắc… Không phải, có người bảo vệ pháp tắc chạy đến, không phải ngươi nên vui sao?”  AdvertisementCánh cửa tai ách lớn tiếng: “Đồ ngu! Không thể giải thích nhiều với ngươi được! Mau chạy đi! Không chạy thì ngươi cứ đợi chết đi! Đối phương không giống như ta đã bị kiếm tu kia phong ấn phần lớn thực lực, mà đối phương đang ở trạng thái đỉnh cao đấy! Trạng thái đỉnh cao, ngươi hiểu không?”  Diệp Huyên do dự chốc lát, rồi nói: “Ta đánh được không?”  Cánh cửa tai ách rống lên: “Ngươi đánh cái khỉ ấy! Có biết mãnh thú vừa nãy không? Đối phương muốn giết hắn ta, chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi! Nàng ta là trạng thái đỉnh cao, ngươi có hiểu không?”  Diệp Huyên: “…”  Cánh cửa tai ách rống gào: “Đại ca, đại ca kia của ngươi đã đi xa rồi! Ngươi chẳng thể ra vẻ được nữa đâu! Mẹ nó chạy mau đi có được không?”  Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu Ách, chú ý tốc chất! Tố chất!”  Cánh cửa tai ách nổi giận: “Cái tháp rách nát vô tâm vô tư như ngươi, ngươi còn nói tố chất với ta nữa, ta đồng quy vu tận với ngươi đấy! Lão tử đây chịu đủ hai tên khốn các ngươi rồi!”  Diệp Huyên: “…”  Mau trốn!  Diệp Huyên không chút do dự, dứt khoát quay người ngự kiếm rời đi.  Người bảo vệ pháp tắc ở trạng thái đỉnh cao!  Hắn cũng không quên trạng thái đỉnh cao của cánh cửa tai ách này là sự tồn tại như thế nào!  Chỉ là khiến hắn không hiểu chính là, có người bảo vệ pháp tắc mới đến tìm mình, vì sao cánh cửa tai ách này còn sốt ruột hơn cả mình?  Chẳng lẽ giữa những pháp tắc vũ trụ cũng có mâu thuẫn?  Cũng không suy nghĩ nhiều, Diệp Huyên tăng tốc độ của mình lên đến cực hạn.  Lúc này, bỗng nhiên cánh cửa tai ách nói: “Sang bên trái! Tiến vào hố đen tinh không kia, sau đó xé rách tinh không chạy trốn!”  Diệp Huyên đi về phía bên trái, dường như nghĩ đến điều gì, hắn vội vàng nói: “Tiểu Ách, tốc độ của ngươi khá là nhanh, hay là ngươi ra đi?”  Cánh cửa tai ách lạnh lùng nói: “Sở dĩ bây giờ người phụ nữ kia vẫn chưa tìm được đến nơi này là bởi vì nàng ta không cách nào xác định vị trí của ngươi, nếu ta đi ra, nàng ta lập tức có thể khóa chặt vị trí của ngươi!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao đối phương biết ta ở chỗ này?”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Tháp đang định nói thì lúc này, cánh cửa tai ách bên trong tháp Giới Ngục đột nhiên biến sắc: “Đồ hèn, chạy mau!”  Diệp Huyên sững sờ: “Cái quỷ gì vậy?”  AdvertisementCánh cửa tai ách rống giận: “Đồ ngu, mau chạy đi! Có người bảo vệ pháp tắc đang xuyên tinh vực đến nơi này!”  Diệp Huyên ngơ ngác: “Người bảo vệ pháp tắc… Không phải, có người bảo vệ pháp tắc chạy đến, không phải ngươi nên vui sao?”  AdvertisementCánh cửa tai ách lớn tiếng: “Đồ ngu! Không thể giải thích nhiều với ngươi được! Mau chạy đi! Không chạy thì ngươi cứ đợi chết đi! Đối phương không giống như ta đã bị kiếm tu kia phong ấn phần lớn thực lực, mà đối phương đang ở trạng thái đỉnh cao đấy! Trạng thái đỉnh cao, ngươi hiểu không?”  Diệp Huyên do dự chốc lát, rồi nói: “Ta đánh được không?”  Cánh cửa tai ách rống lên: “Ngươi đánh cái khỉ ấy! Có biết mãnh thú vừa nãy không? Đối phương muốn giết hắn ta, chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi! Nàng ta là trạng thái đỉnh cao, ngươi có hiểu không?”  Diệp Huyên: “…”  Cánh cửa tai ách rống gào: “Đại ca, đại ca kia của ngươi đã đi xa rồi! Ngươi chẳng thể ra vẻ được nữa đâu! Mẹ nó chạy mau đi có được không?”  Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu Ách, chú ý tốc chất! Tố chất!”  Cánh cửa tai ách nổi giận: “Cái tháp rách nát vô tâm vô tư như ngươi, ngươi còn nói tố chất với ta nữa, ta đồng quy vu tận với ngươi đấy! Lão tử đây chịu đủ hai tên khốn các ngươi rồi!”  Diệp Huyên: “…”  Mau trốn!  Diệp Huyên không chút do dự, dứt khoát quay người ngự kiếm rời đi.  Người bảo vệ pháp tắc ở trạng thái đỉnh cao!  Hắn cũng không quên trạng thái đỉnh cao của cánh cửa tai ách này là sự tồn tại như thế nào!  Chỉ là khiến hắn không hiểu chính là, có người bảo vệ pháp tắc mới đến tìm mình, vì sao cánh cửa tai ách này còn sốt ruột hơn cả mình?  Chẳng lẽ giữa những pháp tắc vũ trụ cũng có mâu thuẫn?  Cũng không suy nghĩ nhiều, Diệp Huyên tăng tốc độ của mình lên đến cực hạn.  Lúc này, bỗng nhiên cánh cửa tai ách nói: “Sang bên trái! Tiến vào hố đen tinh không kia, sau đó xé rách tinh không chạy trốn!”  Diệp Huyên đi về phía bên trái, dường như nghĩ đến điều gì, hắn vội vàng nói: “Tiểu Ách, tốc độ của ngươi khá là nhanh, hay là ngươi ra đi?”  Cánh cửa tai ách lạnh lùng nói: “Sở dĩ bây giờ người phụ nữ kia vẫn chưa tìm được đến nơi này là bởi vì nàng ta không cách nào xác định vị trí của ngươi, nếu ta đi ra, nàng ta lập tức có thể khóa chặt vị trí của ngươi!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao đối phương biết ta ở chỗ này?”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Tháp đang định nói thì lúc này, cánh cửa tai ách bên trong tháp Giới Ngục đột nhiên biến sắc: “Đồ hèn, chạy mau!”  Diệp Huyên sững sờ: “Cái quỷ gì vậy?”  AdvertisementCánh cửa tai ách rống giận: “Đồ ngu, mau chạy đi! Có người bảo vệ pháp tắc đang xuyên tinh vực đến nơi này!”  Diệp Huyên ngơ ngác: “Người bảo vệ pháp tắc… Không phải, có người bảo vệ pháp tắc chạy đến, không phải ngươi nên vui sao?”  AdvertisementCánh cửa tai ách lớn tiếng: “Đồ ngu! Không thể giải thích nhiều với ngươi được! Mau chạy đi! Không chạy thì ngươi cứ đợi chết đi! Đối phương không giống như ta đã bị kiếm tu kia phong ấn phần lớn thực lực, mà đối phương đang ở trạng thái đỉnh cao đấy! Trạng thái đỉnh cao, ngươi hiểu không?”  Diệp Huyên do dự chốc lát, rồi nói: “Ta đánh được không?”  Cánh cửa tai ách rống lên: “Ngươi đánh cái khỉ ấy! Có biết mãnh thú vừa nãy không? Đối phương muốn giết hắn ta, chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi! Nàng ta là trạng thái đỉnh cao, ngươi có hiểu không?”  Diệp Huyên: “…”  Cánh cửa tai ách rống gào: “Đại ca, đại ca kia của ngươi đã đi xa rồi! Ngươi chẳng thể ra vẻ được nữa đâu! Mẹ nó chạy mau đi có được không?”  Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu Ách, chú ý tốc chất! Tố chất!”  Cánh cửa tai ách nổi giận: “Cái tháp rách nát vô tâm vô tư như ngươi, ngươi còn nói tố chất với ta nữa, ta đồng quy vu tận với ngươi đấy! Lão tử đây chịu đủ hai tên khốn các ngươi rồi!”  Diệp Huyên: “…”  Mau trốn!  Diệp Huyên không chút do dự, dứt khoát quay người ngự kiếm rời đi.  Người bảo vệ pháp tắc ở trạng thái đỉnh cao!  Hắn cũng không quên trạng thái đỉnh cao của cánh cửa tai ách này là sự tồn tại như thế nào!  Chỉ là khiến hắn không hiểu chính là, có người bảo vệ pháp tắc mới đến tìm mình, vì sao cánh cửa tai ách này còn sốt ruột hơn cả mình?  Chẳng lẽ giữa những pháp tắc vũ trụ cũng có mâu thuẫn?  Cũng không suy nghĩ nhiều, Diệp Huyên tăng tốc độ của mình lên đến cực hạn.  Lúc này, bỗng nhiên cánh cửa tai ách nói: “Sang bên trái! Tiến vào hố đen tinh không kia, sau đó xé rách tinh không chạy trốn!”  Diệp Huyên đi về phía bên trái, dường như nghĩ đến điều gì, hắn vội vàng nói: “Tiểu Ách, tốc độ của ngươi khá là nhanh, hay là ngươi ra đi?”  Cánh cửa tai ách lạnh lùng nói: “Sở dĩ bây giờ người phụ nữ kia vẫn chưa tìm được đến nơi này là bởi vì nàng ta không cách nào xác định vị trí của ngươi, nếu ta đi ra, nàng ta lập tức có thể khóa chặt vị trí của ngươi!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao đối phương biết ta ở chỗ này?”  

Chương 5852