Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 5906
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn cầm kiếm bằng cả hai tay rồi chém về phía trước. Ầm! Một kiếm chém ra, vùng đao mang trước mặt hắn lập tức bị chém vỡ, mười hai người chấp pháp vũ trụ và Diêm Ma đều bị đẩy lùi cả chục nghìn trượng, hai thanh phi đao của Mục Tiểu Đao cũng bị hắn chém bay. AdvertisementMà Diệp Huyên cũng đã mệt lả, suýt nữa thì gục ngã. Giờ phút này thọ mệnh của hắn chỉ còn chưa đầy mười ngày! AdvertisementĐây còn là do Kiếm Linh cố gắng ngăn cản, nếu không thì bây giờ hắn đã toạ hoá tại chỗ rồi. Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên, trong lòng cảm thấy chấn động, uy lực nhát kiếm vừa rồi của hắn có phần dị thường. Tại sao hắn lại có nhiều con át chủ bài đến thế? Mục Tiểu Đao không nghĩ nhiều, xoè lòng bàn tay, lại một thanh phi đao khác xuất hiện.Ả ta nhìn ra được sau khi thi triển bí pháp vừa rồi, hiện tại Diệp Huyên đang rất yếu. Đây là thời cơ tốt nhất để giết hắn. Đúng lúc này, trong tay Diệp Huyên xuất hiện một cái hộp. Diệp Huyên nhìn Mục Tiểu Đao phía xa, hắn lau vết máu nơi khóe miệng: “Người phụ nữ kia, ta thật sự không muốn mở hộp vào lúc này, ta khuyên ngươi hãy lương thiện”. Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đang uy hiếp ta sao?” Diệp Huyên tức giận: “Ông đây uy hiếp ngươi đấy! Ngươi có bản lĩnh thì tới đây!” Mục Tiểu Đao im lặng không nói. Ả ta không nghĩ Diệp Huyên đang lừa mình, chết tiết, hắn nhiều con át chủ bài quá! Đặc biệt là kiếm khí khi trước, nếu hắn sử dụng lần nữa… Nghĩ đến đây, Mục Tiểu Đao cất phi đao đi, lùi sang một bên rồi nhìn Diêm Ma bên cạnh: “Các ngươi lên trước đi!” Diệp Huyên: “…” Phía Diêm Ma đều sững sờ. Thế này là thế nào? Diêm Ma do dự một chút rồi nói: “Mục cô nương, thực lực của cô mạnh hơn…” Mục Tiểu Đao chớp mắt: “Không phải ngươi cho rằng ta sợ chết nên mới không dám lên đấy chứ?” Diêm Ma liếc nhìn Mục Tiểu Đao, lẽ nào không phải thế?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn cầm kiếm bằng cả hai tay rồi chém về phía trước. Ầm! Một kiếm chém ra, vùng đao mang trước mặt hắn lập tức bị chém vỡ, mười hai người chấp pháp vũ trụ và Diêm Ma đều bị đẩy lùi cả chục nghìn trượng, hai thanh phi đao của Mục Tiểu Đao cũng bị hắn chém bay. AdvertisementMà Diệp Huyên cũng đã mệt lả, suýt nữa thì gục ngã. Giờ phút này thọ mệnh của hắn chỉ còn chưa đầy mười ngày! AdvertisementĐây còn là do Kiếm Linh cố gắng ngăn cản, nếu không thì bây giờ hắn đã toạ hoá tại chỗ rồi. Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên, trong lòng cảm thấy chấn động, uy lực nhát kiếm vừa rồi của hắn có phần dị thường. Tại sao hắn lại có nhiều con át chủ bài đến thế? Mục Tiểu Đao không nghĩ nhiều, xoè lòng bàn tay, lại một thanh phi đao khác xuất hiện.Ả ta nhìn ra được sau khi thi triển bí pháp vừa rồi, hiện tại Diệp Huyên đang rất yếu. Đây là thời cơ tốt nhất để giết hắn. Đúng lúc này, trong tay Diệp Huyên xuất hiện một cái hộp. Diệp Huyên nhìn Mục Tiểu Đao phía xa, hắn lau vết máu nơi khóe miệng: “Người phụ nữ kia, ta thật sự không muốn mở hộp vào lúc này, ta khuyên ngươi hãy lương thiện”. Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đang uy hiếp ta sao?” Diệp Huyên tức giận: “Ông đây uy hiếp ngươi đấy! Ngươi có bản lĩnh thì tới đây!” Mục Tiểu Đao im lặng không nói. Ả ta không nghĩ Diệp Huyên đang lừa mình, chết tiết, hắn nhiều con át chủ bài quá! Đặc biệt là kiếm khí khi trước, nếu hắn sử dụng lần nữa… Nghĩ đến đây, Mục Tiểu Đao cất phi đao đi, lùi sang một bên rồi nhìn Diêm Ma bên cạnh: “Các ngươi lên trước đi!” Diệp Huyên: “…” Phía Diêm Ma đều sững sờ. Thế này là thế nào? Diêm Ma do dự một chút rồi nói: “Mục cô nương, thực lực của cô mạnh hơn…” Mục Tiểu Đao chớp mắt: “Không phải ngươi cho rằng ta sợ chết nên mới không dám lên đấy chứ?” Diêm Ma liếc nhìn Mục Tiểu Đao, lẽ nào không phải thế?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn cầm kiếm bằng cả hai tay rồi chém về phía trước. Ầm! Một kiếm chém ra, vùng đao mang trước mặt hắn lập tức bị chém vỡ, mười hai người chấp pháp vũ trụ và Diêm Ma đều bị đẩy lùi cả chục nghìn trượng, hai thanh phi đao của Mục Tiểu Đao cũng bị hắn chém bay. AdvertisementMà Diệp Huyên cũng đã mệt lả, suýt nữa thì gục ngã. Giờ phút này thọ mệnh của hắn chỉ còn chưa đầy mười ngày! AdvertisementĐây còn là do Kiếm Linh cố gắng ngăn cản, nếu không thì bây giờ hắn đã toạ hoá tại chỗ rồi. Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên, trong lòng cảm thấy chấn động, uy lực nhát kiếm vừa rồi của hắn có phần dị thường. Tại sao hắn lại có nhiều con át chủ bài đến thế? Mục Tiểu Đao không nghĩ nhiều, xoè lòng bàn tay, lại một thanh phi đao khác xuất hiện.Ả ta nhìn ra được sau khi thi triển bí pháp vừa rồi, hiện tại Diệp Huyên đang rất yếu. Đây là thời cơ tốt nhất để giết hắn. Đúng lúc này, trong tay Diệp Huyên xuất hiện một cái hộp. Diệp Huyên nhìn Mục Tiểu Đao phía xa, hắn lau vết máu nơi khóe miệng: “Người phụ nữ kia, ta thật sự không muốn mở hộp vào lúc này, ta khuyên ngươi hãy lương thiện”. Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đang uy hiếp ta sao?” Diệp Huyên tức giận: “Ông đây uy hiếp ngươi đấy! Ngươi có bản lĩnh thì tới đây!” Mục Tiểu Đao im lặng không nói. Ả ta không nghĩ Diệp Huyên đang lừa mình, chết tiết, hắn nhiều con át chủ bài quá! Đặc biệt là kiếm khí khi trước, nếu hắn sử dụng lần nữa… Nghĩ đến đây, Mục Tiểu Đao cất phi đao đi, lùi sang một bên rồi nhìn Diêm Ma bên cạnh: “Các ngươi lên trước đi!” Diệp Huyên: “…” Phía Diêm Ma đều sững sờ. Thế này là thế nào? Diêm Ma do dự một chút rồi nói: “Mục cô nương, thực lực của cô mạnh hơn…” Mục Tiểu Đao chớp mắt: “Không phải ngươi cho rằng ta sợ chết nên mới không dám lên đấy chứ?” Diêm Ma liếc nhìn Mục Tiểu Đao, lẽ nào không phải thế?