Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6022
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không thể đánh thắng! Đây mới là nòng cốt của vấn đề! Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: “Trở về đi!” AdvertisementNói xong, ả ta xoay người rời đi. Áo gai nhìn về phía Mục Tiểu Đao: “Quay về Thần Đình Vũ Trụ?” Mục Tiểu Đao nói: “Ngươi trở về, sau đó đợi cái người trong Thiên Vương Điện, xem xem nàng ta chuẩn bị làm như thế nào! Còn nữa, không có mệnh lệnh của pháp tắc vũ trụ của ngươi, ngươi cũng đừng tham gia vào chuyện này nữa! Đầu óc ngươi quá đơn giản! Dễ bị người khác bán đứng!” AdvertisementNói xong, ả ta đã biến mất. Tại chỗ, áo gai trầm mặc một lúc, sau đó xoay người rời đi. ... Ở sâu trong tinh không xa xa nào đó, trong khoảng tinh không này, có một tòa đại điện rất lớn. Thiên Vương Điện! Đây là điện đứng đầu dưới trướng Thần Đình Vũ Trụ! Đại điện cao tới mấy trăm trượng, sừng sững trong tinh không, tựa như một con dã thú khổng lồ, làm cho người ta sợ. Trước cửa đại điện, ước chừng có đến hàng chục nghìn thềm đá. Lúc này trên thềm đá, một cô gái chậm rãi bước đi. Cô gái mặc một chiếc váy màu trắng rộng thùng thình, mái tóc như mây thả phía sau, rất dài, đến tận mông. Cô gái trông rất xinh đẹp, đẹp đến mức đủ để cả tinh không thất sắc vì nàng ta! Cô gái này, là chiến thiên vương Vũ Kha tiếng tăm lẫy lừng của Thần Đình Vũ Trụ! Cô gái chỉ chậm rãi bước đi như vậy, rất nhanh, nàng ta đi đến trước cửa đại điện, sau đó đẩy cửa bước vào. Trong điện vắng vẻ, không có một ai! Cô gái đi đến trước một pho tượng, nếu Diệp Huyên ở đây, hắn nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc! Bởi vì pho tượng này trông giống hệt hắn! Cô gái nhìn pho tượng kia, trầm lặng rất lâu, nàng ta lấy ra một pho tượng gỗ, pho tượng kia là một cô bé, nhìn từ hình dạng, trông rất giống nàng ta. Rõ ràng, đây là nàng ta lúc nhỏ! Cô gái im lặng một hồi lâu, sau đó hai mắt từ từ nhắm lại: “Là huynh sao?” Đúng lúc này, một ông lão lưng còng đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài đại điện, ông lão lưng còng khàn giọng nói: “Vũ Vương, đã điều tra rõ rồi!” Cô gái nhìn pho tượng gỗ trong tay: “Nói!” Ông lão lưng còng bắt đầu nói chậm rãi! Toàn bộ là chuyện liên quan đến Diệp Huyên!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không thể đánh thắng! Đây mới là nòng cốt của vấn đề! Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: “Trở về đi!” AdvertisementNói xong, ả ta xoay người rời đi. Áo gai nhìn về phía Mục Tiểu Đao: “Quay về Thần Đình Vũ Trụ?” Mục Tiểu Đao nói: “Ngươi trở về, sau đó đợi cái người trong Thiên Vương Điện, xem xem nàng ta chuẩn bị làm như thế nào! Còn nữa, không có mệnh lệnh của pháp tắc vũ trụ của ngươi, ngươi cũng đừng tham gia vào chuyện này nữa! Đầu óc ngươi quá đơn giản! Dễ bị người khác bán đứng!” AdvertisementNói xong, ả ta đã biến mất. Tại chỗ, áo gai trầm mặc một lúc, sau đó xoay người rời đi. ... Ở sâu trong tinh không xa xa nào đó, trong khoảng tinh không này, có một tòa đại điện rất lớn. Thiên Vương Điện! Đây là điện đứng đầu dưới trướng Thần Đình Vũ Trụ! Đại điện cao tới mấy trăm trượng, sừng sững trong tinh không, tựa như một con dã thú khổng lồ, làm cho người ta sợ. Trước cửa đại điện, ước chừng có đến hàng chục nghìn thềm đá. Lúc này trên thềm đá, một cô gái chậm rãi bước đi. Cô gái mặc một chiếc váy màu trắng rộng thùng thình, mái tóc như mây thả phía sau, rất dài, đến tận mông. Cô gái trông rất xinh đẹp, đẹp đến mức đủ để cả tinh không thất sắc vì nàng ta! Cô gái này, là chiến thiên vương Vũ Kha tiếng tăm lẫy lừng của Thần Đình Vũ Trụ! Cô gái chỉ chậm rãi bước đi như vậy, rất nhanh, nàng ta đi đến trước cửa đại điện, sau đó đẩy cửa bước vào. Trong điện vắng vẻ, không có một ai! Cô gái đi đến trước một pho tượng, nếu Diệp Huyên ở đây, hắn nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc! Bởi vì pho tượng này trông giống hệt hắn! Cô gái nhìn pho tượng kia, trầm lặng rất lâu, nàng ta lấy ra một pho tượng gỗ, pho tượng kia là một cô bé, nhìn từ hình dạng, trông rất giống nàng ta. Rõ ràng, đây là nàng ta lúc nhỏ! Cô gái im lặng một hồi lâu, sau đó hai mắt từ từ nhắm lại: “Là huynh sao?” Đúng lúc này, một ông lão lưng còng đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài đại điện, ông lão lưng còng khàn giọng nói: “Vũ Vương, đã điều tra rõ rồi!” Cô gái nhìn pho tượng gỗ trong tay: “Nói!” Ông lão lưng còng bắt đầu nói chậm rãi! Toàn bộ là chuyện liên quan đến Diệp Huyên!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không thể đánh thắng! Đây mới là nòng cốt của vấn đề! Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: “Trở về đi!” AdvertisementNói xong, ả ta xoay người rời đi. Áo gai nhìn về phía Mục Tiểu Đao: “Quay về Thần Đình Vũ Trụ?” Mục Tiểu Đao nói: “Ngươi trở về, sau đó đợi cái người trong Thiên Vương Điện, xem xem nàng ta chuẩn bị làm như thế nào! Còn nữa, không có mệnh lệnh của pháp tắc vũ trụ của ngươi, ngươi cũng đừng tham gia vào chuyện này nữa! Đầu óc ngươi quá đơn giản! Dễ bị người khác bán đứng!” AdvertisementNói xong, ả ta đã biến mất. Tại chỗ, áo gai trầm mặc một lúc, sau đó xoay người rời đi. ... Ở sâu trong tinh không xa xa nào đó, trong khoảng tinh không này, có một tòa đại điện rất lớn. Thiên Vương Điện! Đây là điện đứng đầu dưới trướng Thần Đình Vũ Trụ! Đại điện cao tới mấy trăm trượng, sừng sững trong tinh không, tựa như một con dã thú khổng lồ, làm cho người ta sợ. Trước cửa đại điện, ước chừng có đến hàng chục nghìn thềm đá. Lúc này trên thềm đá, một cô gái chậm rãi bước đi. Cô gái mặc một chiếc váy màu trắng rộng thùng thình, mái tóc như mây thả phía sau, rất dài, đến tận mông. Cô gái trông rất xinh đẹp, đẹp đến mức đủ để cả tinh không thất sắc vì nàng ta! Cô gái này, là chiến thiên vương Vũ Kha tiếng tăm lẫy lừng của Thần Đình Vũ Trụ! Cô gái chỉ chậm rãi bước đi như vậy, rất nhanh, nàng ta đi đến trước cửa đại điện, sau đó đẩy cửa bước vào. Trong điện vắng vẻ, không có một ai! Cô gái đi đến trước một pho tượng, nếu Diệp Huyên ở đây, hắn nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc! Bởi vì pho tượng này trông giống hệt hắn! Cô gái nhìn pho tượng kia, trầm lặng rất lâu, nàng ta lấy ra một pho tượng gỗ, pho tượng kia là một cô bé, nhìn từ hình dạng, trông rất giống nàng ta. Rõ ràng, đây là nàng ta lúc nhỏ! Cô gái im lặng một hồi lâu, sau đó hai mắt từ từ nhắm lại: “Là huynh sao?” Đúng lúc này, một ông lão lưng còng đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài đại điện, ông lão lưng còng khàn giọng nói: “Vũ Vương, đã điều tra rõ rồi!” Cô gái nhìn pho tượng gỗ trong tay: “Nói!” Ông lão lưng còng bắt đầu nói chậm rãi! Toàn bộ là chuyện liên quan đến Diệp Huyên!