Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6028
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Toàn bộ ma nhân đều nhìn chằm chằm Diệp Huyên đang dẫn đầu! Diệp Huyên đột nhiên lướt mắt nhìn ma nhân xung quanh, mắng giận: “Nhìn cái gì mà nhìn? Không phục thì đến đánh ta đi!” Tất cả ma nhân đều sửng sốt. AdvertisementMẹ nó! Kiêu căng đến vậy sao? Lúc này, một ma nhân trong đó đột nhiên lao đến trước mặt Diệp Huyên, y đang định nói thì lúc đó, Diệp Huyên bỗng xông lên trước, đánh một quyền lên gáy y. AdvertisementBốp! Đầu ma nhân kia lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe! Trong sân, ma nhân đều ngây người! Mà những người loài người sau lưng Diệp Huyên cũng có chút ngơ ngác. Loài người này sao lại mạnh như vậy? Diệp Huyên tiếp tục đi về phía trước, hắn căn bản sẽ không nói đạo lý hoặc nhân từ ở nơi này! Địa vị loài người ở nơi này rất thấp, ngươi lại đi nói đạo lý với ma nhân sao? Đối phương căn bản sẽ không nghe! Nắm đấm là trực tiếp nhất! Ngay lúc này, càng lúc càng nhiều ma nhân vây quanh nhóm người Diệp Huyên, khi nhìn nhóm người Diệp Huyên, ánh mắt những ma nhân này đều ngập tràn sát ý. Lúc đó, một nhóm binh lính đột nhiên từ phía xa xông đến! Ước chừng đến mấy trăm người. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên tay cầm đại khảm đao, khi xông đến trước mặt nhóm người Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đã tiến lên đánh bạt tai một cái. Bốp! Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại thì người đàn ông trung niên kia đã ngã xuống dưới đất nhưng vẫn chưa chết, rõ ràng Diệp Huyên đã nương tay! Diệp Huyên lập tức đạp vào ngực người đàn ông trung niên: “Lên đi, nói cho ta biết đây là nơi nào!” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, ánh mắt đầy vẻ oán độc: “Loài người ti tiện, ngươi…” Diệp Huyên bỗng đá mạnh một cước. Ầm! Người đàn ông trung niên lập tức bị một cước này giẫm nát. Trong sân, những ma nhân kia bỗng chốc sợ hãi. Người đàn ông trung niên này là dũng sĩ mãnh nhất trong thành bọn họ, mà lại bị gi3t chết như vậy sao? Diệp Huyên đưa những người còn lại đi vào trong thành, trên đường không ma nhân nào dám ra tay cả! Rất nhanh sau đó, Diệp Huyên đưa hơn ba mươi người đến phủ thành chủ, mà lúc này, trước phủ thành chủ đã tụ tập cả mấy trăm binh lính ma nhân rồi! Đứng đầu là một ma nhân khá mập mạp, rõ ràng đây chính là thành chủ!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Toàn bộ ma nhân đều nhìn chằm chằm Diệp Huyên đang dẫn đầu! Diệp Huyên đột nhiên lướt mắt nhìn ma nhân xung quanh, mắng giận: “Nhìn cái gì mà nhìn? Không phục thì đến đánh ta đi!” Tất cả ma nhân đều sửng sốt. AdvertisementMẹ nó! Kiêu căng đến vậy sao? Lúc này, một ma nhân trong đó đột nhiên lao đến trước mặt Diệp Huyên, y đang định nói thì lúc đó, Diệp Huyên bỗng xông lên trước, đánh một quyền lên gáy y. AdvertisementBốp! Đầu ma nhân kia lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe! Trong sân, ma nhân đều ngây người! Mà những người loài người sau lưng Diệp Huyên cũng có chút ngơ ngác. Loài người này sao lại mạnh như vậy? Diệp Huyên tiếp tục đi về phía trước, hắn căn bản sẽ không nói đạo lý hoặc nhân từ ở nơi này! Địa vị loài người ở nơi này rất thấp, ngươi lại đi nói đạo lý với ma nhân sao? Đối phương căn bản sẽ không nghe! Nắm đấm là trực tiếp nhất! Ngay lúc này, càng lúc càng nhiều ma nhân vây quanh nhóm người Diệp Huyên, khi nhìn nhóm người Diệp Huyên, ánh mắt những ma nhân này đều ngập tràn sát ý. Lúc đó, một nhóm binh lính đột nhiên từ phía xa xông đến! Ước chừng đến mấy trăm người. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên tay cầm đại khảm đao, khi xông đến trước mặt nhóm người Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đã tiến lên đánh bạt tai một cái. Bốp! Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại thì người đàn ông trung niên kia đã ngã xuống dưới đất nhưng vẫn chưa chết, rõ ràng Diệp Huyên đã nương tay! Diệp Huyên lập tức đạp vào ngực người đàn ông trung niên: “Lên đi, nói cho ta biết đây là nơi nào!” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, ánh mắt đầy vẻ oán độc: “Loài người ti tiện, ngươi…” Diệp Huyên bỗng đá mạnh một cước. Ầm! Người đàn ông trung niên lập tức bị một cước này giẫm nát. Trong sân, những ma nhân kia bỗng chốc sợ hãi. Người đàn ông trung niên này là dũng sĩ mãnh nhất trong thành bọn họ, mà lại bị gi3t chết như vậy sao? Diệp Huyên đưa những người còn lại đi vào trong thành, trên đường không ma nhân nào dám ra tay cả! Rất nhanh sau đó, Diệp Huyên đưa hơn ba mươi người đến phủ thành chủ, mà lúc này, trước phủ thành chủ đã tụ tập cả mấy trăm binh lính ma nhân rồi! Đứng đầu là một ma nhân khá mập mạp, rõ ràng đây chính là thành chủ!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Toàn bộ ma nhân đều nhìn chằm chằm Diệp Huyên đang dẫn đầu! Diệp Huyên đột nhiên lướt mắt nhìn ma nhân xung quanh, mắng giận: “Nhìn cái gì mà nhìn? Không phục thì đến đánh ta đi!” Tất cả ma nhân đều sửng sốt. AdvertisementMẹ nó! Kiêu căng đến vậy sao? Lúc này, một ma nhân trong đó đột nhiên lao đến trước mặt Diệp Huyên, y đang định nói thì lúc đó, Diệp Huyên bỗng xông lên trước, đánh một quyền lên gáy y. AdvertisementBốp! Đầu ma nhân kia lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe! Trong sân, ma nhân đều ngây người! Mà những người loài người sau lưng Diệp Huyên cũng có chút ngơ ngác. Loài người này sao lại mạnh như vậy? Diệp Huyên tiếp tục đi về phía trước, hắn căn bản sẽ không nói đạo lý hoặc nhân từ ở nơi này! Địa vị loài người ở nơi này rất thấp, ngươi lại đi nói đạo lý với ma nhân sao? Đối phương căn bản sẽ không nghe! Nắm đấm là trực tiếp nhất! Ngay lúc này, càng lúc càng nhiều ma nhân vây quanh nhóm người Diệp Huyên, khi nhìn nhóm người Diệp Huyên, ánh mắt những ma nhân này đều ngập tràn sát ý. Lúc đó, một nhóm binh lính đột nhiên từ phía xa xông đến! Ước chừng đến mấy trăm người. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên tay cầm đại khảm đao, khi xông đến trước mặt nhóm người Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đã tiến lên đánh bạt tai một cái. Bốp! Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại thì người đàn ông trung niên kia đã ngã xuống dưới đất nhưng vẫn chưa chết, rõ ràng Diệp Huyên đã nương tay! Diệp Huyên lập tức đạp vào ngực người đàn ông trung niên: “Lên đi, nói cho ta biết đây là nơi nào!” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, ánh mắt đầy vẻ oán độc: “Loài người ti tiện, ngươi…” Diệp Huyên bỗng đá mạnh một cước. Ầm! Người đàn ông trung niên lập tức bị một cước này giẫm nát. Trong sân, những ma nhân kia bỗng chốc sợ hãi. Người đàn ông trung niên này là dũng sĩ mãnh nhất trong thành bọn họ, mà lại bị gi3t chết như vậy sao? Diệp Huyên đưa những người còn lại đi vào trong thành, trên đường không ma nhân nào dám ra tay cả! Rất nhanh sau đó, Diệp Huyên đưa hơn ba mươi người đến phủ thành chủ, mà lúc này, trước phủ thành chủ đã tụ tập cả mấy trăm binh lính ma nhân rồi! Đứng đầu là một ma nhân khá mập mạp, rõ ràng đây chính là thành chủ!