Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6033
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên không phải là đấng cứu thế, những người này căn bản không cần hắn đến cứu. Cũng giống như chuyện lúc trước Thanh Nhi không cứu vũ trụ Ngũ Duy vậy! Nàng thực sự không có thực lực đó sao? AdvertisementNàng có! Nhưng, nàng không muốn cứu! AdvertisementBởi vì nàng biết rõ nhân tính! Nếu người vũ trụ Ngũ Duy đã không muốn thay đổi, thì dù ai đến cứu cũng không được. Loài người liên tục tự tìm chỗ chết trong vũ trụ mênh mông, cuối cùng sẽ bị vũ trụ trừng phạt. Ngay lúc này, một kỵ binh ma nhân phía xa đột nhiên nâng tay hạ đao xuống. Vù! Người đàn ông đang nói chuyện kia lập tức bị một đao chém thành hai nửa, máu tươi và nội tạng tràn lan khắp nơi. Những loài người khác cũng lập tức ngây người! Lúc này, thống lĩnh kỵ binh ma nhân bỗng nói: “Giết!” Vừa dứt lời, một đám ma nhân lập tức nâng đao, ngay sau đó, trong sân vang lên từng tiếng kêu rên thảm thiết! Còn Diệp Huyên đứng ở một bên bình tĩnh xem, không hề có ý định ra tay. Mà những người loài người kia lúc này cũng định thần lại, sau đó điên cuồng chạy về phía Diệp Huyên! Diệp Huyên vẫn chưa ra tay! Những người kia nhìn Diệp Huyên, vừa chạy vừa cầu xin: “Cứu…” Diệp Huyên vẫn thờ ơ như cũ. Rất nhanh sau đó, toàn bộ loài người đều bị giết sạch! Mặt đất đều là thi thể và máu tươi. Mà lúc này, đám kỵ binh ma nhân kia đã đến trước mặt ba người Diệp Huyên. Lâm Viêm nhìn những kỵ binh đó chằm chằm, mặc dù hắn có chút hoảng nhưng ánh mắt không hề lo sợ! Còn cô bé kia thì khẽ kéo góc áo Diệp Huyên, cô bé sợ đến sắp khóc rồi! Thống lĩnh kỵ binh ma nhân dẫn đầu nhìn Diệp Huyên, đang định nói thì đột nhiên Diệp Huyên vươn người lên cao, lúc thống lĩnh kỵ binh ma nhân còn chưa kịp phản ứng thì hắn đánh một quyền vào mặt đối phương. Ầm! Đầu thống lĩnh kỵ binh ma nhân kia lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe! Sau khi dùng một chiêu đã gi3t chết thống lĩnh kỵ binh, Diệp Huyên đột nhiên xông vào giữa đám kỵ binh ma nhân, ngay sau đó, từng tiếng nổ vang lên không dứt!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên không phải là đấng cứu thế, những người này căn bản không cần hắn đến cứu. Cũng giống như chuyện lúc trước Thanh Nhi không cứu vũ trụ Ngũ Duy vậy! Nàng thực sự không có thực lực đó sao? AdvertisementNàng có! Nhưng, nàng không muốn cứu! AdvertisementBởi vì nàng biết rõ nhân tính! Nếu người vũ trụ Ngũ Duy đã không muốn thay đổi, thì dù ai đến cứu cũng không được. Loài người liên tục tự tìm chỗ chết trong vũ trụ mênh mông, cuối cùng sẽ bị vũ trụ trừng phạt. Ngay lúc này, một kỵ binh ma nhân phía xa đột nhiên nâng tay hạ đao xuống. Vù! Người đàn ông đang nói chuyện kia lập tức bị một đao chém thành hai nửa, máu tươi và nội tạng tràn lan khắp nơi. Những loài người khác cũng lập tức ngây người! Lúc này, thống lĩnh kỵ binh ma nhân bỗng nói: “Giết!” Vừa dứt lời, một đám ma nhân lập tức nâng đao, ngay sau đó, trong sân vang lên từng tiếng kêu rên thảm thiết! Còn Diệp Huyên đứng ở một bên bình tĩnh xem, không hề có ý định ra tay. Mà những người loài người kia lúc này cũng định thần lại, sau đó điên cuồng chạy về phía Diệp Huyên! Diệp Huyên vẫn chưa ra tay! Những người kia nhìn Diệp Huyên, vừa chạy vừa cầu xin: “Cứu…” Diệp Huyên vẫn thờ ơ như cũ. Rất nhanh sau đó, toàn bộ loài người đều bị giết sạch! Mặt đất đều là thi thể và máu tươi. Mà lúc này, đám kỵ binh ma nhân kia đã đến trước mặt ba người Diệp Huyên. Lâm Viêm nhìn những kỵ binh đó chằm chằm, mặc dù hắn có chút hoảng nhưng ánh mắt không hề lo sợ! Còn cô bé kia thì khẽ kéo góc áo Diệp Huyên, cô bé sợ đến sắp khóc rồi! Thống lĩnh kỵ binh ma nhân dẫn đầu nhìn Diệp Huyên, đang định nói thì đột nhiên Diệp Huyên vươn người lên cao, lúc thống lĩnh kỵ binh ma nhân còn chưa kịp phản ứng thì hắn đánh một quyền vào mặt đối phương. Ầm! Đầu thống lĩnh kỵ binh ma nhân kia lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe! Sau khi dùng một chiêu đã gi3t chết thống lĩnh kỵ binh, Diệp Huyên đột nhiên xông vào giữa đám kỵ binh ma nhân, ngay sau đó, từng tiếng nổ vang lên không dứt!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên không phải là đấng cứu thế, những người này căn bản không cần hắn đến cứu. Cũng giống như chuyện lúc trước Thanh Nhi không cứu vũ trụ Ngũ Duy vậy! Nàng thực sự không có thực lực đó sao? AdvertisementNàng có! Nhưng, nàng không muốn cứu! AdvertisementBởi vì nàng biết rõ nhân tính! Nếu người vũ trụ Ngũ Duy đã không muốn thay đổi, thì dù ai đến cứu cũng không được. Loài người liên tục tự tìm chỗ chết trong vũ trụ mênh mông, cuối cùng sẽ bị vũ trụ trừng phạt. Ngay lúc này, một kỵ binh ma nhân phía xa đột nhiên nâng tay hạ đao xuống. Vù! Người đàn ông đang nói chuyện kia lập tức bị một đao chém thành hai nửa, máu tươi và nội tạng tràn lan khắp nơi. Những loài người khác cũng lập tức ngây người! Lúc này, thống lĩnh kỵ binh ma nhân bỗng nói: “Giết!” Vừa dứt lời, một đám ma nhân lập tức nâng đao, ngay sau đó, trong sân vang lên từng tiếng kêu rên thảm thiết! Còn Diệp Huyên đứng ở một bên bình tĩnh xem, không hề có ý định ra tay. Mà những người loài người kia lúc này cũng định thần lại, sau đó điên cuồng chạy về phía Diệp Huyên! Diệp Huyên vẫn chưa ra tay! Những người kia nhìn Diệp Huyên, vừa chạy vừa cầu xin: “Cứu…” Diệp Huyên vẫn thờ ơ như cũ. Rất nhanh sau đó, toàn bộ loài người đều bị giết sạch! Mặt đất đều là thi thể và máu tươi. Mà lúc này, đám kỵ binh ma nhân kia đã đến trước mặt ba người Diệp Huyên. Lâm Viêm nhìn những kỵ binh đó chằm chằm, mặc dù hắn có chút hoảng nhưng ánh mắt không hề lo sợ! Còn cô bé kia thì khẽ kéo góc áo Diệp Huyên, cô bé sợ đến sắp khóc rồi! Thống lĩnh kỵ binh ma nhân dẫn đầu nhìn Diệp Huyên, đang định nói thì đột nhiên Diệp Huyên vươn người lên cao, lúc thống lĩnh kỵ binh ma nhân còn chưa kịp phản ứng thì hắn đánh một quyền vào mặt đối phương. Ầm! Đầu thống lĩnh kỵ binh ma nhân kia lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe! Sau khi dùng một chiêu đã gi3t chết thống lĩnh kỵ binh, Diệp Huyên đột nhiên xông vào giữa đám kỵ binh ma nhân, ngay sau đó, từng tiếng nổ vang lên không dứt!