Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6041
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ba người tiếp tục đi! Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên nhìn ma nhân đã bị hắn quăng xuống lúc nãy, ma nhân kia thấy Diệp Huyên nhìn sang, vội run giọng nói: “Tha… Tha mạng…” AdvertisementNhìn thấy Diệp Huyên gi3t chết mấy nghìn người chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đầu óc y cũng tỉnh táo rồi! Người đàn ông trước mắt này tuy là nhân loại, nhưng đây là một người rất mạnh! AdvertisementDiệp Huyên chớp mắt: “Ngươi cầu xin tha mạng với một nhân loại ti tiện sao?” Ma nhân run giọng nói: “Ta… Ta thấy ngươi nói có lý… Cho dù là ma nhân, hay là loài người, thì mọi người… Đều bình đẳng…” Diệp Huyên đang định nói, ngay lúc này, một cô gái ma nhân ở bên cạnh đột nhiên tức giận nói: “Đồ hèn!” Diệp Huyên nhìn cô gái kia, cô gái tức giận nhìn người đàn ông ở trước mặt Diệp Huyên kia, giận dữ nói: “Cho dù hắn mạnh mẽ tới đâu thì đó cũng là một tên loài người đê hèn, ma nhân ta vĩnh viễn sẽ không chịu khuất phục bởi loại người, thà chết…” Diệp Huyên đột nhiên biến mất tại chỗ, ngay sau đó, đầu cô gái kia đập mạnh xuống đất. Bịch! Máu bắn khắp nơi! Không chết nhưng tu vi của cô gái lập tức biến hình! Diệp Huyên nhìn cô gái, nhếch miệng cười: “Ngươi rất có khí phách nha!” Nói rồi, hắn giẫm một chân lên chân trần của cô gái. Bịch! Chân phải cô gái lập tức nát bấy. Nhưng vẫn chưa kết thúc, Diệp Huyên lại giẫm thêm một cái… Ngay sau đó, cô gái đã bị Diệp Huyên giẫm nát tứ chi! Vẫn chưa hết, Diệp Huyên đột nhiên nắm tóc cô gái dậy, lúc này, cô gái run giọng nói: “Xin ngươi tha…” Chưa nói dứt câu, đột nhiên Diệp Huyên nắm tóc cô gái, nện mạnh đầu xuống đất liên tục… Rất nhanh sau đó, mặt đất xung quanh đã xuất hiện một cái hố lớn. Kết thúc, Diệp Huyên ném thi thể cô gái qua một bên, trước mặt hắn là cả một vũng máu. Cảnh tượng này trực tiếp dọa sợ những ma nhân xung quanh.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ba người tiếp tục đi! Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên nhìn ma nhân đã bị hắn quăng xuống lúc nãy, ma nhân kia thấy Diệp Huyên nhìn sang, vội run giọng nói: “Tha… Tha mạng…” AdvertisementNhìn thấy Diệp Huyên gi3t chết mấy nghìn người chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đầu óc y cũng tỉnh táo rồi! Người đàn ông trước mắt này tuy là nhân loại, nhưng đây là một người rất mạnh! AdvertisementDiệp Huyên chớp mắt: “Ngươi cầu xin tha mạng với một nhân loại ti tiện sao?” Ma nhân run giọng nói: “Ta… Ta thấy ngươi nói có lý… Cho dù là ma nhân, hay là loài người, thì mọi người… Đều bình đẳng…” Diệp Huyên đang định nói, ngay lúc này, một cô gái ma nhân ở bên cạnh đột nhiên tức giận nói: “Đồ hèn!” Diệp Huyên nhìn cô gái kia, cô gái tức giận nhìn người đàn ông ở trước mặt Diệp Huyên kia, giận dữ nói: “Cho dù hắn mạnh mẽ tới đâu thì đó cũng là một tên loài người đê hèn, ma nhân ta vĩnh viễn sẽ không chịu khuất phục bởi loại người, thà chết…” Diệp Huyên đột nhiên biến mất tại chỗ, ngay sau đó, đầu cô gái kia đập mạnh xuống đất. Bịch! Máu bắn khắp nơi! Không chết nhưng tu vi của cô gái lập tức biến hình! Diệp Huyên nhìn cô gái, nhếch miệng cười: “Ngươi rất có khí phách nha!” Nói rồi, hắn giẫm một chân lên chân trần của cô gái. Bịch! Chân phải cô gái lập tức nát bấy. Nhưng vẫn chưa kết thúc, Diệp Huyên lại giẫm thêm một cái… Ngay sau đó, cô gái đã bị Diệp Huyên giẫm nát tứ chi! Vẫn chưa hết, Diệp Huyên đột nhiên nắm tóc cô gái dậy, lúc này, cô gái run giọng nói: “Xin ngươi tha…” Chưa nói dứt câu, đột nhiên Diệp Huyên nắm tóc cô gái, nện mạnh đầu xuống đất liên tục… Rất nhanh sau đó, mặt đất xung quanh đã xuất hiện một cái hố lớn. Kết thúc, Diệp Huyên ném thi thể cô gái qua một bên, trước mặt hắn là cả một vũng máu. Cảnh tượng này trực tiếp dọa sợ những ma nhân xung quanh.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ba người tiếp tục đi! Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên nhìn ma nhân đã bị hắn quăng xuống lúc nãy, ma nhân kia thấy Diệp Huyên nhìn sang, vội run giọng nói: “Tha… Tha mạng…” AdvertisementNhìn thấy Diệp Huyên gi3t chết mấy nghìn người chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đầu óc y cũng tỉnh táo rồi! Người đàn ông trước mắt này tuy là nhân loại, nhưng đây là một người rất mạnh! AdvertisementDiệp Huyên chớp mắt: “Ngươi cầu xin tha mạng với một nhân loại ti tiện sao?” Ma nhân run giọng nói: “Ta… Ta thấy ngươi nói có lý… Cho dù là ma nhân, hay là loài người, thì mọi người… Đều bình đẳng…” Diệp Huyên đang định nói, ngay lúc này, một cô gái ma nhân ở bên cạnh đột nhiên tức giận nói: “Đồ hèn!” Diệp Huyên nhìn cô gái kia, cô gái tức giận nhìn người đàn ông ở trước mặt Diệp Huyên kia, giận dữ nói: “Cho dù hắn mạnh mẽ tới đâu thì đó cũng là một tên loài người đê hèn, ma nhân ta vĩnh viễn sẽ không chịu khuất phục bởi loại người, thà chết…” Diệp Huyên đột nhiên biến mất tại chỗ, ngay sau đó, đầu cô gái kia đập mạnh xuống đất. Bịch! Máu bắn khắp nơi! Không chết nhưng tu vi của cô gái lập tức biến hình! Diệp Huyên nhìn cô gái, nhếch miệng cười: “Ngươi rất có khí phách nha!” Nói rồi, hắn giẫm một chân lên chân trần của cô gái. Bịch! Chân phải cô gái lập tức nát bấy. Nhưng vẫn chưa kết thúc, Diệp Huyên lại giẫm thêm một cái… Ngay sau đó, cô gái đã bị Diệp Huyên giẫm nát tứ chi! Vẫn chưa hết, Diệp Huyên đột nhiên nắm tóc cô gái dậy, lúc này, cô gái run giọng nói: “Xin ngươi tha…” Chưa nói dứt câu, đột nhiên Diệp Huyên nắm tóc cô gái, nện mạnh đầu xuống đất liên tục… Rất nhanh sau đó, mặt đất xung quanh đã xuất hiện một cái hố lớn. Kết thúc, Diệp Huyên ném thi thể cô gái qua một bên, trước mặt hắn là cả một vũng máu. Cảnh tượng này trực tiếp dọa sợ những ma nhân xung quanh.