Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6045
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nghe vậy, chân mày Mục Tiểu Đao hơi nhíu lại: “Loài người đê tiện?” Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ loài người không đê tiện sao?” Mục Tiểu Đao chớp chớp mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Bọn họ kỳ thị loài người!” AdvertisementMục Tiểu Đao nhìn về phía người đàn ông trung niên, hơi kinh ngạc: “Các ngươi kỳ thị loài người?” Người đàn ông trung niên cười lạnh: “Loài người đê tiện, chỉ xứng làm chó cho ma nhân chúng ta!” Diệp Huyên lắc đầu. AdvertisementHắn coi như đã phát hiện ra rồi! Những người này kỳ thị loài người, nghiêm trọng không phải bình thường thôi đâu. Mục Tiểu Đao chợt quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi vừa giết những ma nhân đó?” Diệp Huyên gật đầu. Mục Tiểu Đao giơ ngón cái: “Làm tốt lắm!” Vừa dứt lời, phi đao trong tay ả ta đột nhiên biến mất, ngay sau đó, đầu của người đàn ông trung niên ở phía chân trời bay ra ngoài! Mà những ma nhân khác còn chưa kịp phản ứng, một cái lại một cái đầu đã bay ra ngoài! Chưa đầy một hơi thở, toàn bộ đám người đàn ông trung niên bị gi3t chết! Nhìn thấy cảnh này, đám người cô gái ma nhân ở nơi khác đều choáng váng! Đây chính là cao thủ Quy Nhất Cảnh đó! Cứ vậy mà bị gi3t chết rồi sao? Lúc này, Mục Tiểu Đao quay đầu nhìn về phía đám người cô gái ma nhân, sắc mặt đám người cô gái ma nhân lập tức thay đổi dữ dội, cô gái ma nhân vội vàng nói: “Các hạ, chúng ta không hề kỳ thị loài người!” Mục Tiểu Đao thoáng nhìn cô gái ma nhân, thu hồi phi đao, ả ta nhìn về phía Diệp Huyên, mà lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một đám ma nhân xông đến! Cầm đầu là một ông lão! Khi nhìn thấy những thi thể ma nhân ở đây, ánh mắt ông lão lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn về phía Mục Tiểu Đao ở nơi xa: “Ngươi giết?” Mục Tiểu Đao gật đầu, cười nói: “Ta giết! Không phục sao?” Ông lão nheo mắt lại: “Ngươi rất ngang ngược!” Mục Tiểu Đao cười, lòng bàn tay mở ra, một cây phi đao đột nhiên xuất hiện trong tay ả ta, ngay sau đó, phi đao chợt bay ra. Chân trời, đồng tử ông lão kia bỗng nhiên co rụt lại, ông ta chợt tung ra một cú đấm Cú đấm vừa rơi xuống, không gian trước mặt ông ta biến thành một cái lỗ khổng lồ! Nhưng mà, trước mắt ông ta là ai?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nghe vậy, chân mày Mục Tiểu Đao hơi nhíu lại: “Loài người đê tiện?” Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ loài người không đê tiện sao?” Mục Tiểu Đao chớp chớp mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Bọn họ kỳ thị loài người!” AdvertisementMục Tiểu Đao nhìn về phía người đàn ông trung niên, hơi kinh ngạc: “Các ngươi kỳ thị loài người?” Người đàn ông trung niên cười lạnh: “Loài người đê tiện, chỉ xứng làm chó cho ma nhân chúng ta!” Diệp Huyên lắc đầu. AdvertisementHắn coi như đã phát hiện ra rồi! Những người này kỳ thị loài người, nghiêm trọng không phải bình thường thôi đâu. Mục Tiểu Đao chợt quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi vừa giết những ma nhân đó?” Diệp Huyên gật đầu. Mục Tiểu Đao giơ ngón cái: “Làm tốt lắm!” Vừa dứt lời, phi đao trong tay ả ta đột nhiên biến mất, ngay sau đó, đầu của người đàn ông trung niên ở phía chân trời bay ra ngoài! Mà những ma nhân khác còn chưa kịp phản ứng, một cái lại một cái đầu đã bay ra ngoài! Chưa đầy một hơi thở, toàn bộ đám người đàn ông trung niên bị gi3t chết! Nhìn thấy cảnh này, đám người cô gái ma nhân ở nơi khác đều choáng váng! Đây chính là cao thủ Quy Nhất Cảnh đó! Cứ vậy mà bị gi3t chết rồi sao? Lúc này, Mục Tiểu Đao quay đầu nhìn về phía đám người cô gái ma nhân, sắc mặt đám người cô gái ma nhân lập tức thay đổi dữ dội, cô gái ma nhân vội vàng nói: “Các hạ, chúng ta không hề kỳ thị loài người!” Mục Tiểu Đao thoáng nhìn cô gái ma nhân, thu hồi phi đao, ả ta nhìn về phía Diệp Huyên, mà lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một đám ma nhân xông đến! Cầm đầu là một ông lão! Khi nhìn thấy những thi thể ma nhân ở đây, ánh mắt ông lão lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn về phía Mục Tiểu Đao ở nơi xa: “Ngươi giết?” Mục Tiểu Đao gật đầu, cười nói: “Ta giết! Không phục sao?” Ông lão nheo mắt lại: “Ngươi rất ngang ngược!” Mục Tiểu Đao cười, lòng bàn tay mở ra, một cây phi đao đột nhiên xuất hiện trong tay ả ta, ngay sau đó, phi đao chợt bay ra. Chân trời, đồng tử ông lão kia bỗng nhiên co rụt lại, ông ta chợt tung ra một cú đấm Cú đấm vừa rơi xuống, không gian trước mặt ông ta biến thành một cái lỗ khổng lồ! Nhưng mà, trước mắt ông ta là ai?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nghe vậy, chân mày Mục Tiểu Đao hơi nhíu lại: “Loài người đê tiện?” Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ loài người không đê tiện sao?” Mục Tiểu Đao chớp chớp mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Bọn họ kỳ thị loài người!” AdvertisementMục Tiểu Đao nhìn về phía người đàn ông trung niên, hơi kinh ngạc: “Các ngươi kỳ thị loài người?” Người đàn ông trung niên cười lạnh: “Loài người đê tiện, chỉ xứng làm chó cho ma nhân chúng ta!” Diệp Huyên lắc đầu. AdvertisementHắn coi như đã phát hiện ra rồi! Những người này kỳ thị loài người, nghiêm trọng không phải bình thường thôi đâu. Mục Tiểu Đao chợt quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi vừa giết những ma nhân đó?” Diệp Huyên gật đầu. Mục Tiểu Đao giơ ngón cái: “Làm tốt lắm!” Vừa dứt lời, phi đao trong tay ả ta đột nhiên biến mất, ngay sau đó, đầu của người đàn ông trung niên ở phía chân trời bay ra ngoài! Mà những ma nhân khác còn chưa kịp phản ứng, một cái lại một cái đầu đã bay ra ngoài! Chưa đầy một hơi thở, toàn bộ đám người đàn ông trung niên bị gi3t chết! Nhìn thấy cảnh này, đám người cô gái ma nhân ở nơi khác đều choáng váng! Đây chính là cao thủ Quy Nhất Cảnh đó! Cứ vậy mà bị gi3t chết rồi sao? Lúc này, Mục Tiểu Đao quay đầu nhìn về phía đám người cô gái ma nhân, sắc mặt đám người cô gái ma nhân lập tức thay đổi dữ dội, cô gái ma nhân vội vàng nói: “Các hạ, chúng ta không hề kỳ thị loài người!” Mục Tiểu Đao thoáng nhìn cô gái ma nhân, thu hồi phi đao, ả ta nhìn về phía Diệp Huyên, mà lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một đám ma nhân xông đến! Cầm đầu là một ông lão! Khi nhìn thấy những thi thể ma nhân ở đây, ánh mắt ông lão lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn về phía Mục Tiểu Đao ở nơi xa: “Ngươi giết?” Mục Tiểu Đao gật đầu, cười nói: “Ta giết! Không phục sao?” Ông lão nheo mắt lại: “Ngươi rất ngang ngược!” Mục Tiểu Đao cười, lòng bàn tay mở ra, một cây phi đao đột nhiên xuất hiện trong tay ả ta, ngay sau đó, phi đao chợt bay ra. Chân trời, đồng tử ông lão kia bỗng nhiên co rụt lại, ông ta chợt tung ra một cú đấm Cú đấm vừa rơi xuống, không gian trước mặt ông ta biến thành một cái lỗ khổng lồ! Nhưng mà, trước mắt ông ta là ai?