Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6221
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cô gái này không đơn giản chút nào! Người đàn ông bị ghim lên tường thì đang kinh hãi vô cùng. Ban nãy ông ta còn không kịp phản ứng! Bỗng dưng một giọng nói vang lên: “Võ Kha, ngươi dám mang người ngoài về ức hiếp Võ tộc sao?" AdvertisementDiệp Huyên quay đầu, thấy một lão già đi vào từ bên ngoài. Võ Kha: “Đại trưởng lão Võ Đồ”. Diệp Huyên nhìn ông ta, đang định lên tiếng thì ông ta đã lạnh lùng liếc nhìn Cô gái váy trắng: “Người đến!" AdvertisementHai gã áo đen lập tức xuất hiện. Cả hai đều là Phá Phàm Cảnh! Đại trưởng lão nhìn Cô gái váy trắng: “Giết ả này trước tiên”. Diệp Huyên: “...” Võ Kha nghe vậy thì biến sắc, đang muốn nói thì thấy cô gái váy trắng nhìn mình: “Nếu cô nương không ngại thì để ta làm thịt cả dòng tộc này, giải quyết phiền toái cho cô”. Võ Kha: “...” Diệp Huyên: “...”Nghe Thanh Nhi nói xong, Diệp Huyên bỗng dưng thấy xấu hổ. Ý tưởng này của nàng ấy thật sự nguy hiểm vô cùng! Võ Kha cũng câm nín. Đại lão hỏi nàng ta có ngại nếu nàng ấy diệt cả Võ tộc hay không... Lại không có vẻ như đang nói đùa. Không biết phải làm sao, Võ Kha nhìn sang Diệp Huyên xin giúp đỡ. Diệp Huyên do dự một hồi rồi nói: “Thanh Nhi, ta thấy chúng ta tiên lễ hậu binh cũng được”. "Được, nghe huynh”. Cô gái váy trắng đáp rồi ngồi xuống một bên, không nói thêm nữa. Thấy Thanh Nhi không có ý định ra tay, Diệp Huyên thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ Đại trưởng lão Võ tộc kia bỗng dưng lại bật cười. Diệp Huyên nhìn sang. Lão này muốn gì đây? Đại trưởng lão nhìn cô gái váy trắng, giễu cợt nói: “Diệt Võ tộc ta? Khẩu khí lớn lắm! Vậy đến đây, diệt cho lão phu xem xem!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cô gái này không đơn giản chút nào! Người đàn ông bị ghim lên tường thì đang kinh hãi vô cùng. Ban nãy ông ta còn không kịp phản ứng! Bỗng dưng một giọng nói vang lên: “Võ Kha, ngươi dám mang người ngoài về ức hiếp Võ tộc sao?" AdvertisementDiệp Huyên quay đầu, thấy một lão già đi vào từ bên ngoài. Võ Kha: “Đại trưởng lão Võ Đồ”. Diệp Huyên nhìn ông ta, đang định lên tiếng thì ông ta đã lạnh lùng liếc nhìn Cô gái váy trắng: “Người đến!" AdvertisementHai gã áo đen lập tức xuất hiện. Cả hai đều là Phá Phàm Cảnh! Đại trưởng lão nhìn Cô gái váy trắng: “Giết ả này trước tiên”. Diệp Huyên: “...” Võ Kha nghe vậy thì biến sắc, đang muốn nói thì thấy cô gái váy trắng nhìn mình: “Nếu cô nương không ngại thì để ta làm thịt cả dòng tộc này, giải quyết phiền toái cho cô”. Võ Kha: “...” Diệp Huyên: “...”Nghe Thanh Nhi nói xong, Diệp Huyên bỗng dưng thấy xấu hổ. Ý tưởng này của nàng ấy thật sự nguy hiểm vô cùng! Võ Kha cũng câm nín. Đại lão hỏi nàng ta có ngại nếu nàng ấy diệt cả Võ tộc hay không... Lại không có vẻ như đang nói đùa. Không biết phải làm sao, Võ Kha nhìn sang Diệp Huyên xin giúp đỡ. Diệp Huyên do dự một hồi rồi nói: “Thanh Nhi, ta thấy chúng ta tiên lễ hậu binh cũng được”. "Được, nghe huynh”. Cô gái váy trắng đáp rồi ngồi xuống một bên, không nói thêm nữa. Thấy Thanh Nhi không có ý định ra tay, Diệp Huyên thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ Đại trưởng lão Võ tộc kia bỗng dưng lại bật cười. Diệp Huyên nhìn sang. Lão này muốn gì đây? Đại trưởng lão nhìn cô gái váy trắng, giễu cợt nói: “Diệt Võ tộc ta? Khẩu khí lớn lắm! Vậy đến đây, diệt cho lão phu xem xem!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cô gái này không đơn giản chút nào! Người đàn ông bị ghim lên tường thì đang kinh hãi vô cùng. Ban nãy ông ta còn không kịp phản ứng! Bỗng dưng một giọng nói vang lên: “Võ Kha, ngươi dám mang người ngoài về ức hiếp Võ tộc sao?" AdvertisementDiệp Huyên quay đầu, thấy một lão già đi vào từ bên ngoài. Võ Kha: “Đại trưởng lão Võ Đồ”. Diệp Huyên nhìn ông ta, đang định lên tiếng thì ông ta đã lạnh lùng liếc nhìn Cô gái váy trắng: “Người đến!" AdvertisementHai gã áo đen lập tức xuất hiện. Cả hai đều là Phá Phàm Cảnh! Đại trưởng lão nhìn Cô gái váy trắng: “Giết ả này trước tiên”. Diệp Huyên: “...” Võ Kha nghe vậy thì biến sắc, đang muốn nói thì thấy cô gái váy trắng nhìn mình: “Nếu cô nương không ngại thì để ta làm thịt cả dòng tộc này, giải quyết phiền toái cho cô”. Võ Kha: “...” Diệp Huyên: “...”Nghe Thanh Nhi nói xong, Diệp Huyên bỗng dưng thấy xấu hổ. Ý tưởng này của nàng ấy thật sự nguy hiểm vô cùng! Võ Kha cũng câm nín. Đại lão hỏi nàng ta có ngại nếu nàng ấy diệt cả Võ tộc hay không... Lại không có vẻ như đang nói đùa. Không biết phải làm sao, Võ Kha nhìn sang Diệp Huyên xin giúp đỡ. Diệp Huyên do dự một hồi rồi nói: “Thanh Nhi, ta thấy chúng ta tiên lễ hậu binh cũng được”. "Được, nghe huynh”. Cô gái váy trắng đáp rồi ngồi xuống một bên, không nói thêm nữa. Thấy Thanh Nhi không có ý định ra tay, Diệp Huyên thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ Đại trưởng lão Võ tộc kia bỗng dưng lại bật cười. Diệp Huyên nhìn sang. Lão này muốn gì đây? Đại trưởng lão nhìn cô gái váy trắng, giễu cợt nói: “Diệt Võ tộc ta? Khẩu khí lớn lắm! Vậy đến đây, diệt cho lão phu xem xem!"