Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6246
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chắc chắn những sát thủ này đến để ngăn cản bọn họ trở về vũ trụ Cửu Duy! Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Ngưu, ra ngoài giúp đỡ chút đi!” Tiểu Ngưu đáp: “Ta đang ngủ!” Tiểu Tháp: “…” AdvertisementDiệp Huyên cạn lời, ngươi ngủ mà còn trả lời được à! Lúc này, Tiểu Ngưu lại nói: “Tiểu Tháp, Tiểu chủ, hai người đừng hại ta nữa! Ta chỉ là một con trâu, một con trâu trung thành mà thôi…” AdvertisementDiệp Huyên: “…” Diệp Huyên nhìn xung quanh, xung quanh không có động tĩnh, hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra muốn chạy đi, lúc này, một quỷ ảnh lại xuất hiện. Diệp Huyên rút kiếm chém một phát! Oanh! Một kiếm chém vào hư không, không có gì cả! Diệp Huyên sa sầm mặt! Bây giờ hắn càng chắc chắn đối phương đang ngăn cản hắn, không cho hắn trở về vũ trụ Cửu Duy! Diệp Huyên lập tức dùng Giày Xuyên Thời Không biến mất, trong nháy mắt, hắn đã biến mất ở cuối tinh không, trong lúc chạy, hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra định rời đi, nhưng lúc này, một quyền ấn đột nhiên đánh tới! Diệp Huyên không thể không dừng lại, đâm tới một kiếm! Ầm! Diệp Huyên bị đánh bay cả nghìn trượng, hắn vừa mới dừng lại, một tiếng cười chợt vang lên xung quanh hắn! Diệp Huyên sa sầm mặt, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên biến mất một cách kỳ lạ! Ẩn Giáp! Sau khi sử dụng Ẩn Giáp, hắn lập tức tiến vào trong thế giới không rõ kia! Tinh không xung quanh trở nên yên tĩnh! Diệp Huyên lấy Vũ Trụ Nghi ra, nhưng Vũ Trụ Nghi hoàn toàn không thể sử dụng trong thế giới này! Diệp Huyên cau mày: “Sao có thể?” Dứt lời, hắn đưa mắt nhìn xung quanh: “Chẳng lẽ thế giới này không giống với thế giới của chúng ta?” Hắn lại thử mấy lần, nhưng vẫn không được! Thấy thế, Diệp Huyên sa sầm mặt! Hắn nhìn ra ngoài, tinh không vô cùng yên tĩnh, ánh sáng lấp lánh, ngân hà rực rỡ, đẹp không tả xiết! Nhưng hắn biết, chắc chắn người thần bí kia vẫn còn ở đây! Mà lúc này, hắn không dám đi lung tung, vì nơi này quá kỳ lạ!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chắc chắn những sát thủ này đến để ngăn cản bọn họ trở về vũ trụ Cửu Duy! Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Ngưu, ra ngoài giúp đỡ chút đi!” Tiểu Ngưu đáp: “Ta đang ngủ!” Tiểu Tháp: “…” AdvertisementDiệp Huyên cạn lời, ngươi ngủ mà còn trả lời được à! Lúc này, Tiểu Ngưu lại nói: “Tiểu Tháp, Tiểu chủ, hai người đừng hại ta nữa! Ta chỉ là một con trâu, một con trâu trung thành mà thôi…” AdvertisementDiệp Huyên: “…” Diệp Huyên nhìn xung quanh, xung quanh không có động tĩnh, hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra muốn chạy đi, lúc này, một quỷ ảnh lại xuất hiện. Diệp Huyên rút kiếm chém một phát! Oanh! Một kiếm chém vào hư không, không có gì cả! Diệp Huyên sa sầm mặt! Bây giờ hắn càng chắc chắn đối phương đang ngăn cản hắn, không cho hắn trở về vũ trụ Cửu Duy! Diệp Huyên lập tức dùng Giày Xuyên Thời Không biến mất, trong nháy mắt, hắn đã biến mất ở cuối tinh không, trong lúc chạy, hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra định rời đi, nhưng lúc này, một quyền ấn đột nhiên đánh tới! Diệp Huyên không thể không dừng lại, đâm tới một kiếm! Ầm! Diệp Huyên bị đánh bay cả nghìn trượng, hắn vừa mới dừng lại, một tiếng cười chợt vang lên xung quanh hắn! Diệp Huyên sa sầm mặt, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên biến mất một cách kỳ lạ! Ẩn Giáp! Sau khi sử dụng Ẩn Giáp, hắn lập tức tiến vào trong thế giới không rõ kia! Tinh không xung quanh trở nên yên tĩnh! Diệp Huyên lấy Vũ Trụ Nghi ra, nhưng Vũ Trụ Nghi hoàn toàn không thể sử dụng trong thế giới này! Diệp Huyên cau mày: “Sao có thể?” Dứt lời, hắn đưa mắt nhìn xung quanh: “Chẳng lẽ thế giới này không giống với thế giới của chúng ta?” Hắn lại thử mấy lần, nhưng vẫn không được! Thấy thế, Diệp Huyên sa sầm mặt! Hắn nhìn ra ngoài, tinh không vô cùng yên tĩnh, ánh sáng lấp lánh, ngân hà rực rỡ, đẹp không tả xiết! Nhưng hắn biết, chắc chắn người thần bí kia vẫn còn ở đây! Mà lúc này, hắn không dám đi lung tung, vì nơi này quá kỳ lạ!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chắc chắn những sát thủ này đến để ngăn cản bọn họ trở về vũ trụ Cửu Duy! Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Ngưu, ra ngoài giúp đỡ chút đi!” Tiểu Ngưu đáp: “Ta đang ngủ!” Tiểu Tháp: “…” AdvertisementDiệp Huyên cạn lời, ngươi ngủ mà còn trả lời được à! Lúc này, Tiểu Ngưu lại nói: “Tiểu Tháp, Tiểu chủ, hai người đừng hại ta nữa! Ta chỉ là một con trâu, một con trâu trung thành mà thôi…” AdvertisementDiệp Huyên: “…” Diệp Huyên nhìn xung quanh, xung quanh không có động tĩnh, hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra muốn chạy đi, lúc này, một quỷ ảnh lại xuất hiện. Diệp Huyên rút kiếm chém một phát! Oanh! Một kiếm chém vào hư không, không có gì cả! Diệp Huyên sa sầm mặt! Bây giờ hắn càng chắc chắn đối phương đang ngăn cản hắn, không cho hắn trở về vũ trụ Cửu Duy! Diệp Huyên lập tức dùng Giày Xuyên Thời Không biến mất, trong nháy mắt, hắn đã biến mất ở cuối tinh không, trong lúc chạy, hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra định rời đi, nhưng lúc này, một quyền ấn đột nhiên đánh tới! Diệp Huyên không thể không dừng lại, đâm tới một kiếm! Ầm! Diệp Huyên bị đánh bay cả nghìn trượng, hắn vừa mới dừng lại, một tiếng cười chợt vang lên xung quanh hắn! Diệp Huyên sa sầm mặt, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên biến mất một cách kỳ lạ! Ẩn Giáp! Sau khi sử dụng Ẩn Giáp, hắn lập tức tiến vào trong thế giới không rõ kia! Tinh không xung quanh trở nên yên tĩnh! Diệp Huyên lấy Vũ Trụ Nghi ra, nhưng Vũ Trụ Nghi hoàn toàn không thể sử dụng trong thế giới này! Diệp Huyên cau mày: “Sao có thể?” Dứt lời, hắn đưa mắt nhìn xung quanh: “Chẳng lẽ thế giới này không giống với thế giới của chúng ta?” Hắn lại thử mấy lần, nhưng vẫn không được! Thấy thế, Diệp Huyên sa sầm mặt! Hắn nhìn ra ngoài, tinh không vô cùng yên tĩnh, ánh sáng lấp lánh, ngân hà rực rỡ, đẹp không tả xiết! Nhưng hắn biết, chắc chắn người thần bí kia vẫn còn ở đây! Mà lúc này, hắn không dám đi lung tung, vì nơi này quá kỳ lạ!