Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6385

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão tóc trắng nhìn A Mệnh: “Ngươi tự sát hay là ta giết?”  Khí phách!  Dù biết rõ người ở trước mắt là pháp tắc vũ trụ, nhưng ông lão vẫn khí phách như vậy.  AdvertisementDiệp Huyên cũng kinh ngạc trong lòng, đây rốt cuộc là nơi nào? Mà ngay cả pháp tắc vũ trụ cũng không nể mặt!  Ngay lúc này, người đàn ông áo xanh cười nói: “Chuyện này không trách nha đầu này được!”  AdvertisementÔng lão tóc trắng nhìn người đàn ông áo xanh, người đàn ông áo xanh liếc nhìn cô gái bày quầy, cười nói: “Em gái này này dùng một vật giả mạo bản chép tay của Diệp Thần, muốn lừa tử khí Hồng Mông của ta, nhưng lại bị nha đầu này vạch trần, vì vậy nàng ta cố ý nói khích nha đầu này, tâm tư thực có chút ác độc nham hiểm… Thật ra, chớ nói nha đầu này mà cả ta cũng muốn tát nàng ta một bạt tai!”  Ông lão tóc trắng nhìn người đàn ông áo xanh: “Những chuyện này ta không quan tâm, nơi này có quy tắc, bất kỳ ai cũng không thể ra tay! Ra tay thì chết!”  Người đàn ông áo xanh cười nói: “Quy tắc là chết, người là sống, ông nói xem?”  Ông lão tóc trắng nheo mắt: “Ngươi đang nghi ngờ quy tắc nơi này sao?”  Lúc này, Nhị Nha đột nhiên lấy thứ đồ chơi kỳ quái đội trên đầu cô bé xuống, cô bé nhìn Diệp Huyên: “Dương ca, đánh nhau không? Ta chuẩn bị hết rồi!”  Nhóc màu trắng cũng có chút phấn khích gật đầu, cô bé cũng muốn đánh nhau!  Không đánh thì cô bé không thể lấy được những bảo vật kia!  Bởi vì người đàn ông áo xanh nói, đồ của người khác thì không thể tùy tiện lấy được!  Nhưng, đồ của kẻ địch thì khác rồi!  Chỉ cần đánh nhau, thì những người trước mặt đều là kẻ địch!  Nếu đã là kẻ địch, thì cô bé có thể lấy tùy thích rồi!  Đều là của cô bé cả!  Tòa thành này đều là của cô bé!  Nhóc màu trắng càng nghĩ càng phấn khích, cô bé sắp không nhịn được ra tay rồi!  Người đàn ông áo xanh trừng mắt nhìn hai nhóc con không sợ thiên hạ chưa đủ loạn kia, sau đó nhìn ông lão tóc trắng, cười nói: “Quy tắc không hợp lý, nên đổi!”  Đổi!  Lời này vừa nói ra, mọi người trong sân đều ngây người.  Đổi quy tắc?  Người đàn ông áo xanh này là ai?  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão tóc trắng nhìn A Mệnh: “Ngươi tự sát hay là ta giết?”  Khí phách!  Dù biết rõ người ở trước mắt là pháp tắc vũ trụ, nhưng ông lão vẫn khí phách như vậy.  AdvertisementDiệp Huyên cũng kinh ngạc trong lòng, đây rốt cuộc là nơi nào? Mà ngay cả pháp tắc vũ trụ cũng không nể mặt!  Ngay lúc này, người đàn ông áo xanh cười nói: “Chuyện này không trách nha đầu này được!”  AdvertisementÔng lão tóc trắng nhìn người đàn ông áo xanh, người đàn ông áo xanh liếc nhìn cô gái bày quầy, cười nói: “Em gái này này dùng một vật giả mạo bản chép tay của Diệp Thần, muốn lừa tử khí Hồng Mông của ta, nhưng lại bị nha đầu này vạch trần, vì vậy nàng ta cố ý nói khích nha đầu này, tâm tư thực có chút ác độc nham hiểm… Thật ra, chớ nói nha đầu này mà cả ta cũng muốn tát nàng ta một bạt tai!”  Ông lão tóc trắng nhìn người đàn ông áo xanh: “Những chuyện này ta không quan tâm, nơi này có quy tắc, bất kỳ ai cũng không thể ra tay! Ra tay thì chết!”  Người đàn ông áo xanh cười nói: “Quy tắc là chết, người là sống, ông nói xem?”  Ông lão tóc trắng nheo mắt: “Ngươi đang nghi ngờ quy tắc nơi này sao?”  Lúc này, Nhị Nha đột nhiên lấy thứ đồ chơi kỳ quái đội trên đầu cô bé xuống, cô bé nhìn Diệp Huyên: “Dương ca, đánh nhau không? Ta chuẩn bị hết rồi!”  Nhóc màu trắng cũng có chút phấn khích gật đầu, cô bé cũng muốn đánh nhau!  Không đánh thì cô bé không thể lấy được những bảo vật kia!  Bởi vì người đàn ông áo xanh nói, đồ của người khác thì không thể tùy tiện lấy được!  Nhưng, đồ của kẻ địch thì khác rồi!  Chỉ cần đánh nhau, thì những người trước mặt đều là kẻ địch!  Nếu đã là kẻ địch, thì cô bé có thể lấy tùy thích rồi!  Đều là của cô bé cả!  Tòa thành này đều là của cô bé!  Nhóc màu trắng càng nghĩ càng phấn khích, cô bé sắp không nhịn được ra tay rồi!  Người đàn ông áo xanh trừng mắt nhìn hai nhóc con không sợ thiên hạ chưa đủ loạn kia, sau đó nhìn ông lão tóc trắng, cười nói: “Quy tắc không hợp lý, nên đổi!”  Đổi!  Lời này vừa nói ra, mọi người trong sân đều ngây người.  Đổi quy tắc?  Người đàn ông áo xanh này là ai?  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão tóc trắng nhìn A Mệnh: “Ngươi tự sát hay là ta giết?”  Khí phách!  Dù biết rõ người ở trước mắt là pháp tắc vũ trụ, nhưng ông lão vẫn khí phách như vậy.  AdvertisementDiệp Huyên cũng kinh ngạc trong lòng, đây rốt cuộc là nơi nào? Mà ngay cả pháp tắc vũ trụ cũng không nể mặt!  Ngay lúc này, người đàn ông áo xanh cười nói: “Chuyện này không trách nha đầu này được!”  AdvertisementÔng lão tóc trắng nhìn người đàn ông áo xanh, người đàn ông áo xanh liếc nhìn cô gái bày quầy, cười nói: “Em gái này này dùng một vật giả mạo bản chép tay của Diệp Thần, muốn lừa tử khí Hồng Mông của ta, nhưng lại bị nha đầu này vạch trần, vì vậy nàng ta cố ý nói khích nha đầu này, tâm tư thực có chút ác độc nham hiểm… Thật ra, chớ nói nha đầu này mà cả ta cũng muốn tát nàng ta một bạt tai!”  Ông lão tóc trắng nhìn người đàn ông áo xanh: “Những chuyện này ta không quan tâm, nơi này có quy tắc, bất kỳ ai cũng không thể ra tay! Ra tay thì chết!”  Người đàn ông áo xanh cười nói: “Quy tắc là chết, người là sống, ông nói xem?”  Ông lão tóc trắng nheo mắt: “Ngươi đang nghi ngờ quy tắc nơi này sao?”  Lúc này, Nhị Nha đột nhiên lấy thứ đồ chơi kỳ quái đội trên đầu cô bé xuống, cô bé nhìn Diệp Huyên: “Dương ca, đánh nhau không? Ta chuẩn bị hết rồi!”  Nhóc màu trắng cũng có chút phấn khích gật đầu, cô bé cũng muốn đánh nhau!  Không đánh thì cô bé không thể lấy được những bảo vật kia!  Bởi vì người đàn ông áo xanh nói, đồ của người khác thì không thể tùy tiện lấy được!  Nhưng, đồ của kẻ địch thì khác rồi!  Chỉ cần đánh nhau, thì những người trước mặt đều là kẻ địch!  Nếu đã là kẻ địch, thì cô bé có thể lấy tùy thích rồi!  Đều là của cô bé cả!  Tòa thành này đều là của cô bé!  Nhóc màu trắng càng nghĩ càng phấn khích, cô bé sắp không nhịn được ra tay rồi!  Người đàn ông áo xanh trừng mắt nhìn hai nhóc con không sợ thiên hạ chưa đủ loạn kia, sau đó nhìn ông lão tóc trắng, cười nói: “Quy tắc không hợp lý, nên đổi!”  Đổi!  Lời này vừa nói ra, mọi người trong sân đều ngây người.  Đổi quy tắc?  Người đàn ông áo xanh này là ai?  

Chương 6385