Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6397
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên dừng lại, trước mặt mọi người không xa, có một tửu lâu, tổng cộng chín tầng, nhìn từ ngoài thì tửu lâu rất đơn giản, không hề xa hoa gì cả! Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn qua, trên tầng hai có một tấm bảng hiệu cũ nát: Cửu Cửu Lâu! Cửu Cửu Lâu! Ánh mắt Diệp Huyên có chút kinh ngạc, cái tên này thật đặc biệt! AdvertisementNgười đàn ông áo xanh dẫn mọi người đi vào, vừa đi vào, một ông lão đã đi đến, ông lão nhìn nhóm người Diệp Huyên: “Tầng thứ mấy?” Người đàn ông áo xanh cười nói: “Tầng chín!” AdvertisementTầng chín! Nghe vậy, ông lão khẽ ngây người, ngay sau đó, vẻ mặt ông ta nhẹ nhàng hơn nhiều: “Một trăm nguyên tinh!” Người đàn ông áo xanh khẽ điểm ngón tay, một nhẫn chứa đồ xuất hiện trước mặt ông lão. Ông lão nhìn nhẫn chứa đồ, sau đó khẽ thi lễ: “Mời!” Người đàn ông áo xanh khẽ cười, sau đó đưa mọi người đi lên tầng chín! Người đàn ông áo xanh liếc nhìn xung quanh: “Cửu Cửu Lâu này rất thú vị, chín lầu, có nghĩa là cửu trọng thiên, một lầu là một thế giới!” Diệp Huyên có chút hiếu kỳ: “Một lầu một thế giới?” Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Đây chính là một nơi tu luyện, trong đó, tầng thứ chín là khắc nghiệt nhất, người bình thường căn bản không thể chịu đựng nổi”. Nói rồi, y nhìn Diệp Huyên. Hàm ý rõ ràng! Diệp Huyên nói: “Cha muốn giúp con cái gì?” Người đàn ông ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra, ta cũng không biết!” Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo xanh, người đàn ông áo xanh có chút bất đắc dĩ: “Con thực sự quá yếu! Ta cũng không biết phải xuống tay từ đâu!” Diệp Huyên: “…” Lúc này, mọi người đã đến tầng chín, khi mở cửa bước vào, Diệp Huyên lập tức kinh ngạc. Thật sự là một thế giới! Đưa mắt nhìn cũng không thấy điểm cuối! Lúc này, đột nhiên A Mệnh nhẹ giọng nói: “Hiểu biết quá ít rồi!” Thân là pháp tắc vũ trụ, từ trước đến nay, nàng ấy đều cho rằng vùng vũ trụ này nằm trong khống chế của bọn họ. Thế nhưng hôm nay mới phát hiện, cao thủ đỉnh cao của thế giới này cũng không ít chút nào! Trong đó còn có không ít là cao thủ thời đại Diệp Thần! Ở thời đại đó, Diệp Thần chắc chắn là người mạnh nhất, nhưng, ngoài hắn thì vũng vũ trụ này còn có rất rất nhiều cao thủ! Như nghĩ đến gì đó, A Mệnh chợt nhìn người đàn ông áo xanh: “Tiền bối, thực lực những người này mạnh như vậy, vì sao bọn họ không giúp chống lại Dị Duy Tộc?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên dừng lại, trước mặt mọi người không xa, có một tửu lâu, tổng cộng chín tầng, nhìn từ ngoài thì tửu lâu rất đơn giản, không hề xa hoa gì cả! Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn qua, trên tầng hai có một tấm bảng hiệu cũ nát: Cửu Cửu Lâu! Cửu Cửu Lâu! Ánh mắt Diệp Huyên có chút kinh ngạc, cái tên này thật đặc biệt! AdvertisementNgười đàn ông áo xanh dẫn mọi người đi vào, vừa đi vào, một ông lão đã đi đến, ông lão nhìn nhóm người Diệp Huyên: “Tầng thứ mấy?” Người đàn ông áo xanh cười nói: “Tầng chín!” AdvertisementTầng chín! Nghe vậy, ông lão khẽ ngây người, ngay sau đó, vẻ mặt ông ta nhẹ nhàng hơn nhiều: “Một trăm nguyên tinh!” Người đàn ông áo xanh khẽ điểm ngón tay, một nhẫn chứa đồ xuất hiện trước mặt ông lão. Ông lão nhìn nhẫn chứa đồ, sau đó khẽ thi lễ: “Mời!” Người đàn ông áo xanh khẽ cười, sau đó đưa mọi người đi lên tầng chín! Người đàn ông áo xanh liếc nhìn xung quanh: “Cửu Cửu Lâu này rất thú vị, chín lầu, có nghĩa là cửu trọng thiên, một lầu là một thế giới!” Diệp Huyên có chút hiếu kỳ: “Một lầu một thế giới?” Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Đây chính là một nơi tu luyện, trong đó, tầng thứ chín là khắc nghiệt nhất, người bình thường căn bản không thể chịu đựng nổi”. Nói rồi, y nhìn Diệp Huyên. Hàm ý rõ ràng! Diệp Huyên nói: “Cha muốn giúp con cái gì?” Người đàn ông ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra, ta cũng không biết!” Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo xanh, người đàn ông áo xanh có chút bất đắc dĩ: “Con thực sự quá yếu! Ta cũng không biết phải xuống tay từ đâu!” Diệp Huyên: “…” Lúc này, mọi người đã đến tầng chín, khi mở cửa bước vào, Diệp Huyên lập tức kinh ngạc. Thật sự là một thế giới! Đưa mắt nhìn cũng không thấy điểm cuối! Lúc này, đột nhiên A Mệnh nhẹ giọng nói: “Hiểu biết quá ít rồi!” Thân là pháp tắc vũ trụ, từ trước đến nay, nàng ấy đều cho rằng vùng vũ trụ này nằm trong khống chế của bọn họ. Thế nhưng hôm nay mới phát hiện, cao thủ đỉnh cao của thế giới này cũng không ít chút nào! Trong đó còn có không ít là cao thủ thời đại Diệp Thần! Ở thời đại đó, Diệp Thần chắc chắn là người mạnh nhất, nhưng, ngoài hắn thì vũng vũ trụ này còn có rất rất nhiều cao thủ! Như nghĩ đến gì đó, A Mệnh chợt nhìn người đàn ông áo xanh: “Tiền bối, thực lực những người này mạnh như vậy, vì sao bọn họ không giúp chống lại Dị Duy Tộc?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên dừng lại, trước mặt mọi người không xa, có một tửu lâu, tổng cộng chín tầng, nhìn từ ngoài thì tửu lâu rất đơn giản, không hề xa hoa gì cả! Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn qua, trên tầng hai có một tấm bảng hiệu cũ nát: Cửu Cửu Lâu! Cửu Cửu Lâu! Ánh mắt Diệp Huyên có chút kinh ngạc, cái tên này thật đặc biệt! AdvertisementNgười đàn ông áo xanh dẫn mọi người đi vào, vừa đi vào, một ông lão đã đi đến, ông lão nhìn nhóm người Diệp Huyên: “Tầng thứ mấy?” Người đàn ông áo xanh cười nói: “Tầng chín!” AdvertisementTầng chín! Nghe vậy, ông lão khẽ ngây người, ngay sau đó, vẻ mặt ông ta nhẹ nhàng hơn nhiều: “Một trăm nguyên tinh!” Người đàn ông áo xanh khẽ điểm ngón tay, một nhẫn chứa đồ xuất hiện trước mặt ông lão. Ông lão nhìn nhẫn chứa đồ, sau đó khẽ thi lễ: “Mời!” Người đàn ông áo xanh khẽ cười, sau đó đưa mọi người đi lên tầng chín! Người đàn ông áo xanh liếc nhìn xung quanh: “Cửu Cửu Lâu này rất thú vị, chín lầu, có nghĩa là cửu trọng thiên, một lầu là một thế giới!” Diệp Huyên có chút hiếu kỳ: “Một lầu một thế giới?” Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Đây chính là một nơi tu luyện, trong đó, tầng thứ chín là khắc nghiệt nhất, người bình thường căn bản không thể chịu đựng nổi”. Nói rồi, y nhìn Diệp Huyên. Hàm ý rõ ràng! Diệp Huyên nói: “Cha muốn giúp con cái gì?” Người đàn ông ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra, ta cũng không biết!” Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo xanh, người đàn ông áo xanh có chút bất đắc dĩ: “Con thực sự quá yếu! Ta cũng không biết phải xuống tay từ đâu!” Diệp Huyên: “…” Lúc này, mọi người đã đến tầng chín, khi mở cửa bước vào, Diệp Huyên lập tức kinh ngạc. Thật sự là một thế giới! Đưa mắt nhìn cũng không thấy điểm cuối! Lúc này, đột nhiên A Mệnh nhẹ giọng nói: “Hiểu biết quá ít rồi!” Thân là pháp tắc vũ trụ, từ trước đến nay, nàng ấy đều cho rằng vùng vũ trụ này nằm trong khống chế của bọn họ. Thế nhưng hôm nay mới phát hiện, cao thủ đỉnh cao của thế giới này cũng không ít chút nào! Trong đó còn có không ít là cao thủ thời đại Diệp Thần! Ở thời đại đó, Diệp Thần chắc chắn là người mạnh nhất, nhưng, ngoài hắn thì vũng vũ trụ này còn có rất rất nhiều cao thủ! Như nghĩ đến gì đó, A Mệnh chợt nhìn người đàn ông áo xanh: “Tiền bối, thực lực những người này mạnh như vậy, vì sao bọn họ không giúp chống lại Dị Duy Tộc?”