Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6452

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, hư ảnh đột nhiên biến mất.  Diệp Huyên tiến lên một bước đấm tới, nhưng lúc này, hư ảnh lại không đỡ đòn của hắn mà đột nhiên rụt tay về.  Ầm!  Cú đấm của Diệp Huyên đánh vào trong không khí!  Lúc này, sắc mặt hắn thay đổi, hắn xoay người, bụng lập tức truyền đến cảm giác đau đớn. Một khắc sau, hắn bay ra xa, vào lúc bay, hắn chợt cảm thấy tay phải của mình bị bắt lấy, sau đó thân thể bị một lực lượng mạnh mẽ kéo về phía trước, tiếp theo, hắn lại cảm thấy bụng mình đau nhói một lần nữa!  Phụt!  Diệp Huyên phun ra một ngụm máu tươi, một khắc sau, hư ảnh kia lại đánh một quyền về phía cổ họng của hắn.  Oanh!Diệp Huyên thoáng chốc bay xa mấy vạn trượng!  Lúc này, Diệp Huyên hơi ngơ ngác!  Sao người này lại đáng sợ thế!  Lúc này, giọng nói của hư ảnh vang lên trong đầu hắn: “Quá nhiều tạp niệm!”  Quá nhiều tạp niệm!  Diệp Huyên im lặng, hắn biết đây là hư ảnh đang nói đến khuyết điểm của hắn!  Vào lúc giao thủ với người khác không thể có quá nhiều tạp niệm, nhất định phải tập trung chống địch!  Lúc này, hư ảnh kia lại biến mất.  Diệp Huyên cũng xông lên!  Xung quanh nhanh chóng vang lên tiếng nổ vang!  Hai người đánh tay không, ngươi một quyền ta một quyền, mỗi cú đấm đều rất mạnh!  Không có một động tác thừa, chỉ dựa vào lực lượng thân thể và ý thức!  Về lực lượng thân thể, hắn không thua kém quá nhiều, còn về phương diện ý thức, hắn hoàn toàn bị áp đảo!  Nhưng không phải là không thể đánh một trận!  Điên cuồng tấn công!  Không thể không nói, cảm giác từng quyền đấm vào thịt này thật sự rất thoải mái!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, hư ảnh đột nhiên biến mất.  Diệp Huyên tiến lên một bước đấm tới, nhưng lúc này, hư ảnh lại không đỡ đòn của hắn mà đột nhiên rụt tay về.  Ầm!  Cú đấm của Diệp Huyên đánh vào trong không khí!  Lúc này, sắc mặt hắn thay đổi, hắn xoay người, bụng lập tức truyền đến cảm giác đau đớn. Một khắc sau, hắn bay ra xa, vào lúc bay, hắn chợt cảm thấy tay phải của mình bị bắt lấy, sau đó thân thể bị một lực lượng mạnh mẽ kéo về phía trước, tiếp theo, hắn lại cảm thấy bụng mình đau nhói một lần nữa!  Phụt!  Diệp Huyên phun ra một ngụm máu tươi, một khắc sau, hư ảnh kia lại đánh một quyền về phía cổ họng của hắn.  Oanh!Diệp Huyên thoáng chốc bay xa mấy vạn trượng!  Lúc này, Diệp Huyên hơi ngơ ngác!  Sao người này lại đáng sợ thế!  Lúc này, giọng nói của hư ảnh vang lên trong đầu hắn: “Quá nhiều tạp niệm!”  Quá nhiều tạp niệm!  Diệp Huyên im lặng, hắn biết đây là hư ảnh đang nói đến khuyết điểm của hắn!  Vào lúc giao thủ với người khác không thể có quá nhiều tạp niệm, nhất định phải tập trung chống địch!  Lúc này, hư ảnh kia lại biến mất.  Diệp Huyên cũng xông lên!  Xung quanh nhanh chóng vang lên tiếng nổ vang!  Hai người đánh tay không, ngươi một quyền ta một quyền, mỗi cú đấm đều rất mạnh!  Không có một động tác thừa, chỉ dựa vào lực lượng thân thể và ý thức!  Về lực lượng thân thể, hắn không thua kém quá nhiều, còn về phương diện ý thức, hắn hoàn toàn bị áp đảo!  Nhưng không phải là không thể đánh một trận!  Điên cuồng tấn công!  Không thể không nói, cảm giác từng quyền đấm vào thịt này thật sự rất thoải mái!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, hư ảnh đột nhiên biến mất.  Diệp Huyên tiến lên một bước đấm tới, nhưng lúc này, hư ảnh lại không đỡ đòn của hắn mà đột nhiên rụt tay về.  Ầm!  Cú đấm của Diệp Huyên đánh vào trong không khí!  Lúc này, sắc mặt hắn thay đổi, hắn xoay người, bụng lập tức truyền đến cảm giác đau đớn. Một khắc sau, hắn bay ra xa, vào lúc bay, hắn chợt cảm thấy tay phải của mình bị bắt lấy, sau đó thân thể bị một lực lượng mạnh mẽ kéo về phía trước, tiếp theo, hắn lại cảm thấy bụng mình đau nhói một lần nữa!  Phụt!  Diệp Huyên phun ra một ngụm máu tươi, một khắc sau, hư ảnh kia lại đánh một quyền về phía cổ họng của hắn.  Oanh!Diệp Huyên thoáng chốc bay xa mấy vạn trượng!  Lúc này, Diệp Huyên hơi ngơ ngác!  Sao người này lại đáng sợ thế!  Lúc này, giọng nói của hư ảnh vang lên trong đầu hắn: “Quá nhiều tạp niệm!”  Quá nhiều tạp niệm!  Diệp Huyên im lặng, hắn biết đây là hư ảnh đang nói đến khuyết điểm của hắn!  Vào lúc giao thủ với người khác không thể có quá nhiều tạp niệm, nhất định phải tập trung chống địch!  Lúc này, hư ảnh kia lại biến mất.  Diệp Huyên cũng xông lên!  Xung quanh nhanh chóng vang lên tiếng nổ vang!  Hai người đánh tay không, ngươi một quyền ta một quyền, mỗi cú đấm đều rất mạnh!  Không có một động tác thừa, chỉ dựa vào lực lượng thân thể và ý thức!  Về lực lượng thân thể, hắn không thua kém quá nhiều, còn về phương diện ý thức, hắn hoàn toàn bị áp đảo!  Nhưng không phải là không thể đánh một trận!  Điên cuồng tấn công!  Không thể không nói, cảm giác từng quyền đấm vào thịt này thật sự rất thoải mái!  

Chương 6452