Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6501

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên cười: “Ta không dám cam đoan ông sẽ đạt đến Ý Cảnh”.  Sơn Lâm: “Ta biết. Chỉ cần cậu cung cấp tử khí Hồng Mông cho ta là được”.  Diệp Huyên: “Nó rất quý giá”.  Sơn Lâm cười khổ: “Diệp thiếu có điều kiện gì cứ việc nói đi. Chỉ cần không bảo ta đi chết, ta đều sẽ đồng ý”.  Diệp Huyên lại nhin những cường giả ngụy Ý Cảnh khác: “Các người thì sao?"  Một số im lặng.  Một số bày tỏ sẽ theo hắn.  Ý Cảnh!  Sức cám dỗ bọn họ không thể chối từ!  Diệp Huyên cười nói: “Nếu muốn đi thì có thể đi ngay lúc này, ta tuyệt đối không ép buộc. Những ai không muốn đi mà muốn theo ta, ta sẽ dùng hết mọi khả năng giúp các vị đạt đến Ý Cảnh. Yêu cầu của ta là hy vọng các vị có thể chung tay chống lại Dị Duy tộc”.  Một ông lão lên tiếng: “Chỉ chống lại Dị Duy tộc thôi?"  Diệp Huyên liếc sang: “Có thể còn vài thứ khác, nhưng đó là chủ yếu”.  Ông lão: “Còn gì khác nữa?"  Diệp Huyên cong môi: “Ông đi đi, ta không cần ông”.  Ông ta sửng sốt.  Diệp Huyên liếc nhìn họ: “Ta đổi cách nói khác. Nếu bằng lòng ở lại, các vị phải nghe theo lệnh ta, ta sẽ giúp các vị đạt đến Ý Cảnh. Nếu không muốn thì có thể đi ngay, ta sẽ không ngăn cản”.  Sơn Lâm rối rít la lên: “Ta ở lại! Ta bằng lòng ở lại! Diệp thiếu hãy thu nhận ta đi, tư thế gì ta cũng biết!"  Mọi người: “...”  Khóe miệng Diệp Huyên cứng còng. Má, đừng nói thằng cha này cong chứ!  Sơn Lâm cười tươi rói: “Diệp thiếu thu nhận ta đi!"  Diệp Huyên gật đầu: “Từ giờ trở đi, ông sẽ theo ta”.  Sơn Lâm mừng rơn, vội vàng thi lễ: “Tham kiến Diệp thiếu!"  Chẳng mấy chốc đã có vài người đi về phía sau Diệp Huyên, hiển nhiên là quyết định đi theo hắn.  Ý Cảnh!  Cho dù chỉ có một chút hy vọng, bọn họ cũng sẽ không từ bỏ!  Nhưng vẫn có người ôm lòng hoài nghi, vài người lựa chọn rời đi, nhưng con số là rất ít.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên cười: “Ta không dám cam đoan ông sẽ đạt đến Ý Cảnh”.  Sơn Lâm: “Ta biết. Chỉ cần cậu cung cấp tử khí Hồng Mông cho ta là được”.  Diệp Huyên: “Nó rất quý giá”.  Sơn Lâm cười khổ: “Diệp thiếu có điều kiện gì cứ việc nói đi. Chỉ cần không bảo ta đi chết, ta đều sẽ đồng ý”.  Diệp Huyên lại nhin những cường giả ngụy Ý Cảnh khác: “Các người thì sao?"  Một số im lặng.  Một số bày tỏ sẽ theo hắn.  Ý Cảnh!  Sức cám dỗ bọn họ không thể chối từ!  Diệp Huyên cười nói: “Nếu muốn đi thì có thể đi ngay lúc này, ta tuyệt đối không ép buộc. Những ai không muốn đi mà muốn theo ta, ta sẽ dùng hết mọi khả năng giúp các vị đạt đến Ý Cảnh. Yêu cầu của ta là hy vọng các vị có thể chung tay chống lại Dị Duy tộc”.  Một ông lão lên tiếng: “Chỉ chống lại Dị Duy tộc thôi?"  Diệp Huyên liếc sang: “Có thể còn vài thứ khác, nhưng đó là chủ yếu”.  Ông lão: “Còn gì khác nữa?"  Diệp Huyên cong môi: “Ông đi đi, ta không cần ông”.  Ông ta sửng sốt.  Diệp Huyên liếc nhìn họ: “Ta đổi cách nói khác. Nếu bằng lòng ở lại, các vị phải nghe theo lệnh ta, ta sẽ giúp các vị đạt đến Ý Cảnh. Nếu không muốn thì có thể đi ngay, ta sẽ không ngăn cản”.  Sơn Lâm rối rít la lên: “Ta ở lại! Ta bằng lòng ở lại! Diệp thiếu hãy thu nhận ta đi, tư thế gì ta cũng biết!"  Mọi người: “...”  Khóe miệng Diệp Huyên cứng còng. Má, đừng nói thằng cha này cong chứ!  Sơn Lâm cười tươi rói: “Diệp thiếu thu nhận ta đi!"  Diệp Huyên gật đầu: “Từ giờ trở đi, ông sẽ theo ta”.  Sơn Lâm mừng rơn, vội vàng thi lễ: “Tham kiến Diệp thiếu!"  Chẳng mấy chốc đã có vài người đi về phía sau Diệp Huyên, hiển nhiên là quyết định đi theo hắn.  Ý Cảnh!  Cho dù chỉ có một chút hy vọng, bọn họ cũng sẽ không từ bỏ!  Nhưng vẫn có người ôm lòng hoài nghi, vài người lựa chọn rời đi, nhưng con số là rất ít.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên cười: “Ta không dám cam đoan ông sẽ đạt đến Ý Cảnh”.  Sơn Lâm: “Ta biết. Chỉ cần cậu cung cấp tử khí Hồng Mông cho ta là được”.  Diệp Huyên: “Nó rất quý giá”.  Sơn Lâm cười khổ: “Diệp thiếu có điều kiện gì cứ việc nói đi. Chỉ cần không bảo ta đi chết, ta đều sẽ đồng ý”.  Diệp Huyên lại nhin những cường giả ngụy Ý Cảnh khác: “Các người thì sao?"  Một số im lặng.  Một số bày tỏ sẽ theo hắn.  Ý Cảnh!  Sức cám dỗ bọn họ không thể chối từ!  Diệp Huyên cười nói: “Nếu muốn đi thì có thể đi ngay lúc này, ta tuyệt đối không ép buộc. Những ai không muốn đi mà muốn theo ta, ta sẽ dùng hết mọi khả năng giúp các vị đạt đến Ý Cảnh. Yêu cầu của ta là hy vọng các vị có thể chung tay chống lại Dị Duy tộc”.  Một ông lão lên tiếng: “Chỉ chống lại Dị Duy tộc thôi?"  Diệp Huyên liếc sang: “Có thể còn vài thứ khác, nhưng đó là chủ yếu”.  Ông lão: “Còn gì khác nữa?"  Diệp Huyên cong môi: “Ông đi đi, ta không cần ông”.  Ông ta sửng sốt.  Diệp Huyên liếc nhìn họ: “Ta đổi cách nói khác. Nếu bằng lòng ở lại, các vị phải nghe theo lệnh ta, ta sẽ giúp các vị đạt đến Ý Cảnh. Nếu không muốn thì có thể đi ngay, ta sẽ không ngăn cản”.  Sơn Lâm rối rít la lên: “Ta ở lại! Ta bằng lòng ở lại! Diệp thiếu hãy thu nhận ta đi, tư thế gì ta cũng biết!"  Mọi người: “...”  Khóe miệng Diệp Huyên cứng còng. Má, đừng nói thằng cha này cong chứ!  Sơn Lâm cười tươi rói: “Diệp thiếu thu nhận ta đi!"  Diệp Huyên gật đầu: “Từ giờ trở đi, ông sẽ theo ta”.  Sơn Lâm mừng rơn, vội vàng thi lễ: “Tham kiến Diệp thiếu!"  Chẳng mấy chốc đã có vài người đi về phía sau Diệp Huyên, hiển nhiên là quyết định đi theo hắn.  Ý Cảnh!  Cho dù chỉ có một chút hy vọng, bọn họ cũng sẽ không từ bỏ!  Nhưng vẫn có người ôm lòng hoài nghi, vài người lựa chọn rời đi, nhưng con số là rất ít.  

Chương 6501