Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6552

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. So với thủy nhũ, giao hòa còn đáng sợ hơn!  Tại sao lại nói đáng sợ?  Bởi vì dưới trạng thái này, hai người thật sự là biết rõ lẫn nhau!  Cả hai không có bất kỳ bí mật gì!  Cứ như vậy, Đạo Nhất bắt đầu hấp thụ linh hồn Diệp Huyên từng chút  một, mà Đạo Nhất cũng không hấp thụ quá mức, vì nếu nàng ta hấp thụ quá mức thì sẽ khiến linh hồn của Diệp Huyên tổn thương không thể cứu chữa.  Diệp Huyên cũng không thăm dò những chuyện trước đây của Đạo Nhất quá nhiều, tôn trọng lẫn nhau cũng là chuyện nên có!  Mặc dù chỉ cần hắn muốn, thì hắn có thể biết được mọi thứ!  Nhưng, hắn không làm vậy!  Khoảng chừng một canh giờ sau, Đạo Nhất dừng lại, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Được rồi!”  Diệp Huyên hỏi trong lòng: “Tiền bối, được rồi sao?”  Thần thú nói: “Được rồi! Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?”  Diệp Huyên nói: “Cảm giác có chút suy yếu!”  Thần thú nói: “Vậy là bình thường, ngươi tu dưỡng một thời gian là được, còn về tiểu nha đầu này, tạm thời nàng ta không có chuyện gì nữa, nhưng ngươi vẫn phải nghĩ cách tìm một vài đồ bổ cho linh hồn nàng ta, linh hồn của cao thủ Ý Cảnh!”  Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  Nói rồi, linh hồn hắn quay lại trong thân thể!  Linh hồn Đạo Nhất cũng quay lại trong thân thể!  Diệp Huyên nhìn Đạo Nhất: “Bây giờ cảm thấy thế nào?”  Đạo Nhất khẽ gật đầu: “Tốt hơn nhiều rồi!”  Diệp Huyên quay người nhìn lốc xoáy phía sau, sau đó nói: “Phong ấn nơi này e rằng không chống chọi được nửa tháng nữa!”  Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Phụ thân và muội muội ngươi thì sao?”  Diệp Huyên nói: “Đi rồi!”  Đạo Nhất trầm giọng nói: “Có thể liên lạc với bọn họ không?”  Diệp Huyên cười nói: “Chuyện tiếp theo, tự ta gánh vác!”  Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Ta có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?”  Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Tin xấu trước đi!”  Đạo Nhất trầm giọng nói: “Ngươi biết năm đó tại sao lại chết không?”  Diệp Huyên lắc đầu.  Đạo Nhất nhìn rồi khẽ nói: “Năm đó có một thế lực thần bí nhúng tay vào, khi đó ta từng điều tra thế lực này, chính là Diệp Tộc của Vĩnh Sinh Giới”. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. So với thủy nhũ, giao hòa còn đáng sợ hơn!  Tại sao lại nói đáng sợ?  Bởi vì dưới trạng thái này, hai người thật sự là biết rõ lẫn nhau!  Cả hai không có bất kỳ bí mật gì!  Cứ như vậy, Đạo Nhất bắt đầu hấp thụ linh hồn Diệp Huyên từng chút  một, mà Đạo Nhất cũng không hấp thụ quá mức, vì nếu nàng ta hấp thụ quá mức thì sẽ khiến linh hồn của Diệp Huyên tổn thương không thể cứu chữa.  Diệp Huyên cũng không thăm dò những chuyện trước đây của Đạo Nhất quá nhiều, tôn trọng lẫn nhau cũng là chuyện nên có!  Mặc dù chỉ cần hắn muốn, thì hắn có thể biết được mọi thứ!  Nhưng, hắn không làm vậy!  Khoảng chừng một canh giờ sau, Đạo Nhất dừng lại, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Được rồi!”  Diệp Huyên hỏi trong lòng: “Tiền bối, được rồi sao?”  Thần thú nói: “Được rồi! Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?”  Diệp Huyên nói: “Cảm giác có chút suy yếu!”  Thần thú nói: “Vậy là bình thường, ngươi tu dưỡng một thời gian là được, còn về tiểu nha đầu này, tạm thời nàng ta không có chuyện gì nữa, nhưng ngươi vẫn phải nghĩ cách tìm một vài đồ bổ cho linh hồn nàng ta, linh hồn của cao thủ Ý Cảnh!”  Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  Nói rồi, linh hồn hắn quay lại trong thân thể!  Linh hồn Đạo Nhất cũng quay lại trong thân thể!  Diệp Huyên nhìn Đạo Nhất: “Bây giờ cảm thấy thế nào?”  Đạo Nhất khẽ gật đầu: “Tốt hơn nhiều rồi!”  Diệp Huyên quay người nhìn lốc xoáy phía sau, sau đó nói: “Phong ấn nơi này e rằng không chống chọi được nửa tháng nữa!”  Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Phụ thân và muội muội ngươi thì sao?”  Diệp Huyên nói: “Đi rồi!”  Đạo Nhất trầm giọng nói: “Có thể liên lạc với bọn họ không?”  Diệp Huyên cười nói: “Chuyện tiếp theo, tự ta gánh vác!”  Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Ta có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?”  Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Tin xấu trước đi!”  Đạo Nhất trầm giọng nói: “Ngươi biết năm đó tại sao lại chết không?”  Diệp Huyên lắc đầu.  Đạo Nhất nhìn rồi khẽ nói: “Năm đó có một thế lực thần bí nhúng tay vào, khi đó ta từng điều tra thế lực này, chính là Diệp Tộc của Vĩnh Sinh Giới”. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. So với thủy nhũ, giao hòa còn đáng sợ hơn!  Tại sao lại nói đáng sợ?  Bởi vì dưới trạng thái này, hai người thật sự là biết rõ lẫn nhau!  Cả hai không có bất kỳ bí mật gì!  Cứ như vậy, Đạo Nhất bắt đầu hấp thụ linh hồn Diệp Huyên từng chút  một, mà Đạo Nhất cũng không hấp thụ quá mức, vì nếu nàng ta hấp thụ quá mức thì sẽ khiến linh hồn của Diệp Huyên tổn thương không thể cứu chữa.  Diệp Huyên cũng không thăm dò những chuyện trước đây của Đạo Nhất quá nhiều, tôn trọng lẫn nhau cũng là chuyện nên có!  Mặc dù chỉ cần hắn muốn, thì hắn có thể biết được mọi thứ!  Nhưng, hắn không làm vậy!  Khoảng chừng một canh giờ sau, Đạo Nhất dừng lại, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Được rồi!”  Diệp Huyên hỏi trong lòng: “Tiền bối, được rồi sao?”  Thần thú nói: “Được rồi! Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?”  Diệp Huyên nói: “Cảm giác có chút suy yếu!”  Thần thú nói: “Vậy là bình thường, ngươi tu dưỡng một thời gian là được, còn về tiểu nha đầu này, tạm thời nàng ta không có chuyện gì nữa, nhưng ngươi vẫn phải nghĩ cách tìm một vài đồ bổ cho linh hồn nàng ta, linh hồn của cao thủ Ý Cảnh!”  Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  Nói rồi, linh hồn hắn quay lại trong thân thể!  Linh hồn Đạo Nhất cũng quay lại trong thân thể!  Diệp Huyên nhìn Đạo Nhất: “Bây giờ cảm thấy thế nào?”  Đạo Nhất khẽ gật đầu: “Tốt hơn nhiều rồi!”  Diệp Huyên quay người nhìn lốc xoáy phía sau, sau đó nói: “Phong ấn nơi này e rằng không chống chọi được nửa tháng nữa!”  Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Phụ thân và muội muội ngươi thì sao?”  Diệp Huyên nói: “Đi rồi!”  Đạo Nhất trầm giọng nói: “Có thể liên lạc với bọn họ không?”  Diệp Huyên cười nói: “Chuyện tiếp theo, tự ta gánh vác!”  Đạo Nhất nhìn Diệp Huyên: “Ta có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?”  Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Tin xấu trước đi!”  Đạo Nhất trầm giọng nói: “Ngươi biết năm đó tại sao lại chết không?”  Diệp Huyên lắc đầu.  Đạo Nhất nhìn rồi khẽ nói: “Năm đó có một thế lực thần bí nhúng tay vào, khi đó ta từng điều tra thế lực này, chính là Diệp Tộc của Vĩnh Sinh Giới”. 

Chương 6552