Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6593

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không chỉ những người này, mình cũng sắp trở thành bia đỡ đạn rồi!  Mình mới đột phá được bao lâu?  Còn chưa được nửa năm đâu!  Nói cách khác, cha mới đi mấy tháng, mình đã từ một cao thủ đỉnh cấp biến thành bia đỡ đạn…  Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn.  Diệp Huyên nhìn Tiểu Tháp: “Năm đó kẻ địch của cha ta cũng mạnh như vậy sao?”  Tiểu Tháp im lặng một lát, sau đó nói: “Chủ nhân từng thê thảm hơn ngươi, nhưng phần lớn kẻ địch của chủ nhân đều là người bình thường, cho dù mạnh cũng không mạnh hơn y bao nhiêu! Mà cho dù mạnh hơn rất nhiều thì khi y nổi điên, về cơ bản cũng có thể đánh thắng được. Mà tiểu chủ ngươi… ta cảm thấy, ngươi đừng nghĩ đến nổi điên, cho dù ngươi nổi điên cũng vô dụng!”  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp cười hắc hắc: “Tiểu chủ, mặc dù năm đó cũng có người giúp đỡ chủ nhân, nhưng phần lớn thời điểm đều là bản thân y liều mạng vượt qua! Mà tiểu chủ ngươi, trên cơ bản đều là nằm chờ thắng…”  Diệp Huyên lập tức sầm mặt.  Tiểu Tháp cũng phát hiện hình như mình nói chuyện không đúng lắm, ngay sau đó vội vàng sửa lời: “Đương nhiên, kẻ địch của tiểu chủ ngươi đều không tầm thường, cần người giúp đỡ cũng là chuyện bình thường.”  Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiểu Tháp, năm đó cha và Thanh Nhi là kẻ thù?”  Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Đúng vậy! Năm đó tỷ tỷ váy trắng kia… rất khủng khiếp…”  Diệp Huyên hơi tò mò: “Khủng khiếp thế nào?”Tiểu Tháp nói: “Năm đó chủ nhân bị đánh rất thảm!”  Diệp Huyên lại hỏi: “Theo như ta biết, hình như lúc đó Thanh Nhi đã sắp Diệt Thế rồi, cuối cùng là cha ngăn cản muội ấy sao?”  Tiểu Tháp gật đầu: “Đúng vậy!”  Diệp Huyên hơi không hiểu: “Không phải ban đầu cha không đánh lại Thanh Nhi à? Sao cuối cùng lại bỗng nhiên có thể đánh ngang tay rồi?”  Tiểu Tháp không nói gì.  Diệp Huyên hỏi: “Ngươi cũng không biết sao?”  Tiểu Tháp ngẫm nghĩ chốc lát, sau đó nói: “Dựa theo cách nói của Ngân Hà giới kia thì, hẳn là chủ nhân có vầng sáng nhân vật chính! Thật ra, có lẽ tiểu chủ ngươi cũng có…”  Diệp Huyên: “…”  Vầng sáng... hào quang nhân vật chính!  Đạo Nhất ở bên cạnh có chút hiếu kỳ: “Tiểu Tháp, hào quang nhân vật chính mà ngươi nói là gì?”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không chỉ những người này, mình cũng sắp trở thành bia đỡ đạn rồi!  Mình mới đột phá được bao lâu?  Còn chưa được nửa năm đâu!  Nói cách khác, cha mới đi mấy tháng, mình đã từ một cao thủ đỉnh cấp biến thành bia đỡ đạn…  Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn.  Diệp Huyên nhìn Tiểu Tháp: “Năm đó kẻ địch của cha ta cũng mạnh như vậy sao?”  Tiểu Tháp im lặng một lát, sau đó nói: “Chủ nhân từng thê thảm hơn ngươi, nhưng phần lớn kẻ địch của chủ nhân đều là người bình thường, cho dù mạnh cũng không mạnh hơn y bao nhiêu! Mà cho dù mạnh hơn rất nhiều thì khi y nổi điên, về cơ bản cũng có thể đánh thắng được. Mà tiểu chủ ngươi… ta cảm thấy, ngươi đừng nghĩ đến nổi điên, cho dù ngươi nổi điên cũng vô dụng!”  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp cười hắc hắc: “Tiểu chủ, mặc dù năm đó cũng có người giúp đỡ chủ nhân, nhưng phần lớn thời điểm đều là bản thân y liều mạng vượt qua! Mà tiểu chủ ngươi, trên cơ bản đều là nằm chờ thắng…”  Diệp Huyên lập tức sầm mặt.  Tiểu Tháp cũng phát hiện hình như mình nói chuyện không đúng lắm, ngay sau đó vội vàng sửa lời: “Đương nhiên, kẻ địch của tiểu chủ ngươi đều không tầm thường, cần người giúp đỡ cũng là chuyện bình thường.”  Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiểu Tháp, năm đó cha và Thanh Nhi là kẻ thù?”  Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Đúng vậy! Năm đó tỷ tỷ váy trắng kia… rất khủng khiếp…”  Diệp Huyên hơi tò mò: “Khủng khiếp thế nào?”Tiểu Tháp nói: “Năm đó chủ nhân bị đánh rất thảm!”  Diệp Huyên lại hỏi: “Theo như ta biết, hình như lúc đó Thanh Nhi đã sắp Diệt Thế rồi, cuối cùng là cha ngăn cản muội ấy sao?”  Tiểu Tháp gật đầu: “Đúng vậy!”  Diệp Huyên hơi không hiểu: “Không phải ban đầu cha không đánh lại Thanh Nhi à? Sao cuối cùng lại bỗng nhiên có thể đánh ngang tay rồi?”  Tiểu Tháp không nói gì.  Diệp Huyên hỏi: “Ngươi cũng không biết sao?”  Tiểu Tháp ngẫm nghĩ chốc lát, sau đó nói: “Dựa theo cách nói của Ngân Hà giới kia thì, hẳn là chủ nhân có vầng sáng nhân vật chính! Thật ra, có lẽ tiểu chủ ngươi cũng có…”  Diệp Huyên: “…”  Vầng sáng... hào quang nhân vật chính!  Đạo Nhất ở bên cạnh có chút hiếu kỳ: “Tiểu Tháp, hào quang nhân vật chính mà ngươi nói là gì?”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không chỉ những người này, mình cũng sắp trở thành bia đỡ đạn rồi!  Mình mới đột phá được bao lâu?  Còn chưa được nửa năm đâu!  Nói cách khác, cha mới đi mấy tháng, mình đã từ một cao thủ đỉnh cấp biến thành bia đỡ đạn…  Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn.  Diệp Huyên nhìn Tiểu Tháp: “Năm đó kẻ địch của cha ta cũng mạnh như vậy sao?”  Tiểu Tháp im lặng một lát, sau đó nói: “Chủ nhân từng thê thảm hơn ngươi, nhưng phần lớn kẻ địch của chủ nhân đều là người bình thường, cho dù mạnh cũng không mạnh hơn y bao nhiêu! Mà cho dù mạnh hơn rất nhiều thì khi y nổi điên, về cơ bản cũng có thể đánh thắng được. Mà tiểu chủ ngươi… ta cảm thấy, ngươi đừng nghĩ đến nổi điên, cho dù ngươi nổi điên cũng vô dụng!”  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp cười hắc hắc: “Tiểu chủ, mặc dù năm đó cũng có người giúp đỡ chủ nhân, nhưng phần lớn thời điểm đều là bản thân y liều mạng vượt qua! Mà tiểu chủ ngươi, trên cơ bản đều là nằm chờ thắng…”  Diệp Huyên lập tức sầm mặt.  Tiểu Tháp cũng phát hiện hình như mình nói chuyện không đúng lắm, ngay sau đó vội vàng sửa lời: “Đương nhiên, kẻ địch của tiểu chủ ngươi đều không tầm thường, cần người giúp đỡ cũng là chuyện bình thường.”  Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiểu Tháp, năm đó cha và Thanh Nhi là kẻ thù?”  Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Đúng vậy! Năm đó tỷ tỷ váy trắng kia… rất khủng khiếp…”  Diệp Huyên hơi tò mò: “Khủng khiếp thế nào?”Tiểu Tháp nói: “Năm đó chủ nhân bị đánh rất thảm!”  Diệp Huyên lại hỏi: “Theo như ta biết, hình như lúc đó Thanh Nhi đã sắp Diệt Thế rồi, cuối cùng là cha ngăn cản muội ấy sao?”  Tiểu Tháp gật đầu: “Đúng vậy!”  Diệp Huyên hơi không hiểu: “Không phải ban đầu cha không đánh lại Thanh Nhi à? Sao cuối cùng lại bỗng nhiên có thể đánh ngang tay rồi?”  Tiểu Tháp không nói gì.  Diệp Huyên hỏi: “Ngươi cũng không biết sao?”  Tiểu Tháp ngẫm nghĩ chốc lát, sau đó nói: “Dựa theo cách nói của Ngân Hà giới kia thì, hẳn là chủ nhân có vầng sáng nhân vật chính! Thật ra, có lẽ tiểu chủ ngươi cũng có…”  Diệp Huyên: “…”  Vầng sáng... hào quang nhân vật chính!  Đạo Nhất ở bên cạnh có chút hiếu kỳ: “Tiểu Tháp, hào quang nhân vật chính mà ngươi nói là gì?”

Chương 6593