Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6627

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Vừa đến Tiêu giới, một ông lão đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông lão đang định nói thì Diệp Huyên bỗng lên tiếng: “Xin tiền bối thông báo tộc trưởng quý tộc một tiếng, cứ nói Diệp Huyên của Diệp tộc bái kiến!”  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Đợi một lát!”  Nói xong, ông ta quay người rời đi.  Một lát sau, ông lão kia lại xuất hiện trước mắt Diệp Huyên: “Mời Diệp công tử!”  Ông lão dẫn đường, đưa mọi người đến trước một căn nhà tranh trong núi, trước nhà tranh có một vườn rau, mà lúc này một ông lão đang cuốc đất trong vườn rau ấy.  Nhìn thấy nhóm người Diệp Huyên đến, ông lão buông cuốc trong tay xuống, cười nói: “Gọi ngươi là Diệp Thần, hay là Diệp công tử đây?”  Diệp Huyên cười nói: “Diệp Huyên!”  Ông lão cười nói: “Vậy cứ gọi Diệp công tử đi!”  Nói rồi, ông ta đi đến trước bàn gỗ ngồi xuống, sau đó nói: “Diệp công tử, mời ngồi!”  Diệp Huyên đi đến trước mặt ông lão, nói thắng: “Tiêu diệt Diệp tộc!”  Nghe vậy, mọi người: “…”  Vẻ mặt tươi cười của ông lão dần biến mất, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử thẳng thắn như vậy… Khiến lão đây có chút không kịp trở tay!”  Diệp Huyên cười nói: “Tiêu diệt Diệp tộc, đây chính là mục đích chuyến này của ta!”  Ông lão cười nói: “Theo ta biết, Diệp công tử rất biết cách dối lừa, hôm nay, ta muốn nghe xem Diệp công tử sẽ lừa lọc thế nào! Đến đi, xin mời mở màn biểu diễn của ngươi!”  Diệp Huyên: “…”  Ông lão cười ha ha: “Diệp công tử thẳng thắn như vật, cho nên lão đây cũng không chơi mấy trò hư vô kia, nói chuyện có hơi thẳng, mong thứ lỗi!”  Diệp Huyên mở lòng bàn tay, Kiếm Linh đã xuất hiện trong tay hắn, hắn để Kiếm Linh trên bàn: “Tiền bối, kiếm này là do ta ngẫu nhiên có được, mong tiền bối xem thử!”  Ông lão nhìn Kiếm Linh, thoáng chốc nheo hai mắt lại.  Diệp Huyên lại nói: “Nghe danh huyết mạch Tiêu tộc chính là huyết mạch đứng đầu Vĩnh Sinh giới, vãn bối bất tài, muốn được xem thử!”  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Xem thử huyết mạch?”  Diệp Huyên khẽ cười, hắn mở lòng bàn tay, huyết mạch trong cơ thể lập tức sôi sục.  Ầm!  Thoáng chốc, một luồng huyết mạch chi lực mạnh mẽ đã xuất hiện xung quanh hắn. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Vừa đến Tiêu giới, một ông lão đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông lão đang định nói thì Diệp Huyên bỗng lên tiếng: “Xin tiền bối thông báo tộc trưởng quý tộc một tiếng, cứ nói Diệp Huyên của Diệp tộc bái kiến!”  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Đợi một lát!”  Nói xong, ông ta quay người rời đi.  Một lát sau, ông lão kia lại xuất hiện trước mắt Diệp Huyên: “Mời Diệp công tử!”  Ông lão dẫn đường, đưa mọi người đến trước một căn nhà tranh trong núi, trước nhà tranh có một vườn rau, mà lúc này một ông lão đang cuốc đất trong vườn rau ấy.  Nhìn thấy nhóm người Diệp Huyên đến, ông lão buông cuốc trong tay xuống, cười nói: “Gọi ngươi là Diệp Thần, hay là Diệp công tử đây?”  Diệp Huyên cười nói: “Diệp Huyên!”  Ông lão cười nói: “Vậy cứ gọi Diệp công tử đi!”  Nói rồi, ông ta đi đến trước bàn gỗ ngồi xuống, sau đó nói: “Diệp công tử, mời ngồi!”  Diệp Huyên đi đến trước mặt ông lão, nói thắng: “Tiêu diệt Diệp tộc!”  Nghe vậy, mọi người: “…”  Vẻ mặt tươi cười của ông lão dần biến mất, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử thẳng thắn như vậy… Khiến lão đây có chút không kịp trở tay!”  Diệp Huyên cười nói: “Tiêu diệt Diệp tộc, đây chính là mục đích chuyến này của ta!”  Ông lão cười nói: “Theo ta biết, Diệp công tử rất biết cách dối lừa, hôm nay, ta muốn nghe xem Diệp công tử sẽ lừa lọc thế nào! Đến đi, xin mời mở màn biểu diễn của ngươi!”  Diệp Huyên: “…”  Ông lão cười ha ha: “Diệp công tử thẳng thắn như vật, cho nên lão đây cũng không chơi mấy trò hư vô kia, nói chuyện có hơi thẳng, mong thứ lỗi!”  Diệp Huyên mở lòng bàn tay, Kiếm Linh đã xuất hiện trong tay hắn, hắn để Kiếm Linh trên bàn: “Tiền bối, kiếm này là do ta ngẫu nhiên có được, mong tiền bối xem thử!”  Ông lão nhìn Kiếm Linh, thoáng chốc nheo hai mắt lại.  Diệp Huyên lại nói: “Nghe danh huyết mạch Tiêu tộc chính là huyết mạch đứng đầu Vĩnh Sinh giới, vãn bối bất tài, muốn được xem thử!”  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Xem thử huyết mạch?”  Diệp Huyên khẽ cười, hắn mở lòng bàn tay, huyết mạch trong cơ thể lập tức sôi sục.  Ầm!  Thoáng chốc, một luồng huyết mạch chi lực mạnh mẽ đã xuất hiện xung quanh hắn. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Vừa đến Tiêu giới, một ông lão đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông lão đang định nói thì Diệp Huyên bỗng lên tiếng: “Xin tiền bối thông báo tộc trưởng quý tộc một tiếng, cứ nói Diệp Huyên của Diệp tộc bái kiến!”  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Đợi một lát!”  Nói xong, ông ta quay người rời đi.  Một lát sau, ông lão kia lại xuất hiện trước mắt Diệp Huyên: “Mời Diệp công tử!”  Ông lão dẫn đường, đưa mọi người đến trước một căn nhà tranh trong núi, trước nhà tranh có một vườn rau, mà lúc này một ông lão đang cuốc đất trong vườn rau ấy.  Nhìn thấy nhóm người Diệp Huyên đến, ông lão buông cuốc trong tay xuống, cười nói: “Gọi ngươi là Diệp Thần, hay là Diệp công tử đây?”  Diệp Huyên cười nói: “Diệp Huyên!”  Ông lão cười nói: “Vậy cứ gọi Diệp công tử đi!”  Nói rồi, ông ta đi đến trước bàn gỗ ngồi xuống, sau đó nói: “Diệp công tử, mời ngồi!”  Diệp Huyên đi đến trước mặt ông lão, nói thắng: “Tiêu diệt Diệp tộc!”  Nghe vậy, mọi người: “…”  Vẻ mặt tươi cười của ông lão dần biến mất, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử thẳng thắn như vậy… Khiến lão đây có chút không kịp trở tay!”  Diệp Huyên cười nói: “Tiêu diệt Diệp tộc, đây chính là mục đích chuyến này của ta!”  Ông lão cười nói: “Theo ta biết, Diệp công tử rất biết cách dối lừa, hôm nay, ta muốn nghe xem Diệp công tử sẽ lừa lọc thế nào! Đến đi, xin mời mở màn biểu diễn của ngươi!”  Diệp Huyên: “…”  Ông lão cười ha ha: “Diệp công tử thẳng thắn như vật, cho nên lão đây cũng không chơi mấy trò hư vô kia, nói chuyện có hơi thẳng, mong thứ lỗi!”  Diệp Huyên mở lòng bàn tay, Kiếm Linh đã xuất hiện trong tay hắn, hắn để Kiếm Linh trên bàn: “Tiền bối, kiếm này là do ta ngẫu nhiên có được, mong tiền bối xem thử!”  Ông lão nhìn Kiếm Linh, thoáng chốc nheo hai mắt lại.  Diệp Huyên lại nói: “Nghe danh huyết mạch Tiêu tộc chính là huyết mạch đứng đầu Vĩnh Sinh giới, vãn bối bất tài, muốn được xem thử!”  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Xem thử huyết mạch?”  Diệp Huyên khẽ cười, hắn mở lòng bàn tay, huyết mạch trong cơ thể lập tức sôi sục.  Ầm!  Thoáng chốc, một luồng huyết mạch chi lực mạnh mẽ đã xuất hiện xung quanh hắn. 

Chương 6627