Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6637
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sửu Nô nhìn xung quanh, sau đó, ông ta lập tức biến mất nơi tinh không xa xôi. Ông ta nâng cao tốc độ đến cực điểm, những nơi đi qua, căn bản không gian đều không chịu nổi sức mạnh kinh người của ông ta, tất cả đều sụp đổ! Khoảng chừng một canh giờ sau, Sửu Nô đột nhiên quay đầu: “A?” Nói rồi, ông ta dừng lại. Trong vùng tinh không chưa biết ở bên phải ông ta, ông ta nhìn thấy một cô gái! Cô gái váy trắng! Bóng hình Sửu Nô khẽ di động, sau đó ông ta lập tức xuất hiện trước mặt cô gái váy trắng. Mà ngay khi vừa xuất hiện trước mặt cô gái váy trắng, ông ta mới phát hiện, bên cạnh cô gái váy trắng còn có một người đàn ông áo xanh! Trên vai người đàn ông áo xanh còn có một nhóc màu trắng, bên cạnh có một cô gái và một cô bé đứng đó. Người đàn ông áo xanh nhìn cô gái váy trắng, khẽ cười: “Chuyện gia nhập Kiếm Minh, đợi lát nữa chúng ta lại nói…” Nói xong, y quay đầu nhìn Sửu Nô: “Có phải con trai ta lại gây họa rồi không? Các người tìm hiểu ngọn nguồn, tìm đến cha hắn là ta rồi sao? Nói rõ trước, chuyện hắn làm không liên quan đến ta, nếu các người muốn đánh hắn, thì xin cứ dùng sức, tuyệt đối đừng nương tay”. Diệp Huyên: “…” Sửu Nô nhìn người đàn ông áo xanh, sau đó cười nói: “Thì ra người là cha là ngươi cũng ở đây, thực sự quá tốt rồi!” Nói rồi, ông ta quan sát người đàn ông áo xanh và cô gái váy trắng: “Vừa tận diệt luôn các ngươi! Hay lắm!” Tận diệt! Người đàn ông áo xanh cũng cạn lời. Cô gái váy trắng nhìn Sửu Nô, không nói gì. Sửu Nô nhìn hai người họ: “Hai người các ngươi cùng lên đi!” Người đàn ông áo xanh cười nói: “Có phải con trai ta lại làm gì rồi không?” Sửu Nô nhìn người đàn ông áo xanh, cười nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết sao?” Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “ Quả thực không biết!” Sửu Nô cười lạnh: “Ngươi có biết Diệp tộc không?” “Diệp tộc?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sửu Nô nhìn xung quanh, sau đó, ông ta lập tức biến mất nơi tinh không xa xôi. Ông ta nâng cao tốc độ đến cực điểm, những nơi đi qua, căn bản không gian đều không chịu nổi sức mạnh kinh người của ông ta, tất cả đều sụp đổ! Khoảng chừng một canh giờ sau, Sửu Nô đột nhiên quay đầu: “A?” Nói rồi, ông ta dừng lại. Trong vùng tinh không chưa biết ở bên phải ông ta, ông ta nhìn thấy một cô gái! Cô gái váy trắng! Bóng hình Sửu Nô khẽ di động, sau đó ông ta lập tức xuất hiện trước mặt cô gái váy trắng. Mà ngay khi vừa xuất hiện trước mặt cô gái váy trắng, ông ta mới phát hiện, bên cạnh cô gái váy trắng còn có một người đàn ông áo xanh! Trên vai người đàn ông áo xanh còn có một nhóc màu trắng, bên cạnh có một cô gái và một cô bé đứng đó. Người đàn ông áo xanh nhìn cô gái váy trắng, khẽ cười: “Chuyện gia nhập Kiếm Minh, đợi lát nữa chúng ta lại nói…” Nói xong, y quay đầu nhìn Sửu Nô: “Có phải con trai ta lại gây họa rồi không? Các người tìm hiểu ngọn nguồn, tìm đến cha hắn là ta rồi sao? Nói rõ trước, chuyện hắn làm không liên quan đến ta, nếu các người muốn đánh hắn, thì xin cứ dùng sức, tuyệt đối đừng nương tay”. Diệp Huyên: “…” Sửu Nô nhìn người đàn ông áo xanh, sau đó cười nói: “Thì ra người là cha là ngươi cũng ở đây, thực sự quá tốt rồi!” Nói rồi, ông ta quan sát người đàn ông áo xanh và cô gái váy trắng: “Vừa tận diệt luôn các ngươi! Hay lắm!” Tận diệt! Người đàn ông áo xanh cũng cạn lời. Cô gái váy trắng nhìn Sửu Nô, không nói gì. Sửu Nô nhìn hai người họ: “Hai người các ngươi cùng lên đi!” Người đàn ông áo xanh cười nói: “Có phải con trai ta lại làm gì rồi không?” Sửu Nô nhìn người đàn ông áo xanh, cười nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết sao?” Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “ Quả thực không biết!” Sửu Nô cười lạnh: “Ngươi có biết Diệp tộc không?” “Diệp tộc?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sửu Nô nhìn xung quanh, sau đó, ông ta lập tức biến mất nơi tinh không xa xôi. Ông ta nâng cao tốc độ đến cực điểm, những nơi đi qua, căn bản không gian đều không chịu nổi sức mạnh kinh người của ông ta, tất cả đều sụp đổ! Khoảng chừng một canh giờ sau, Sửu Nô đột nhiên quay đầu: “A?” Nói rồi, ông ta dừng lại. Trong vùng tinh không chưa biết ở bên phải ông ta, ông ta nhìn thấy một cô gái! Cô gái váy trắng! Bóng hình Sửu Nô khẽ di động, sau đó ông ta lập tức xuất hiện trước mặt cô gái váy trắng. Mà ngay khi vừa xuất hiện trước mặt cô gái váy trắng, ông ta mới phát hiện, bên cạnh cô gái váy trắng còn có một người đàn ông áo xanh! Trên vai người đàn ông áo xanh còn có một nhóc màu trắng, bên cạnh có một cô gái và một cô bé đứng đó. Người đàn ông áo xanh nhìn cô gái váy trắng, khẽ cười: “Chuyện gia nhập Kiếm Minh, đợi lát nữa chúng ta lại nói…” Nói xong, y quay đầu nhìn Sửu Nô: “Có phải con trai ta lại gây họa rồi không? Các người tìm hiểu ngọn nguồn, tìm đến cha hắn là ta rồi sao? Nói rõ trước, chuyện hắn làm không liên quan đến ta, nếu các người muốn đánh hắn, thì xin cứ dùng sức, tuyệt đối đừng nương tay”. Diệp Huyên: “…” Sửu Nô nhìn người đàn ông áo xanh, sau đó cười nói: “Thì ra người là cha là ngươi cũng ở đây, thực sự quá tốt rồi!” Nói rồi, ông ta quan sát người đàn ông áo xanh và cô gái váy trắng: “Vừa tận diệt luôn các ngươi! Hay lắm!” Tận diệt! Người đàn ông áo xanh cũng cạn lời. Cô gái váy trắng nhìn Sửu Nô, không nói gì. Sửu Nô nhìn hai người họ: “Hai người các ngươi cùng lên đi!” Người đàn ông áo xanh cười nói: “Có phải con trai ta lại làm gì rồi không?” Sửu Nô nhìn người đàn ông áo xanh, cười nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết sao?” Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “ Quả thực không biết!” Sửu Nô cười lạnh: “Ngươi có biết Diệp tộc không?” “Diệp tộc?”