Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6687
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp”. Sau đó hắn nhìn Tiểu Ách. Nàng ta im lặng một hồi rồi nói: “Đến Vĩnh Sinh giới”. Chỉ có đến đó, họ mới có thể nhanh chóng mạnh lên. Diệp Huyên cười: “Vậy sau này gặp lại”. Thấy hắn muốn rời đi, Mục Tiểu Đao bỗng hỏi: “Chỉ thế thôi đã đi à?" Diệp Huyên chớp mắt: “Hay là thơm cái chào tạm biệt?" Mục Tiểu Đao rút đao chém thẳng về phía của quý của hắn. Diệp Huyên bật cười ha hả rồi bỏ chạy, chẳng mấy chốc đã biến mất ở chân trời, sau đó là giọng nói truyền đến: “Tiểu Đao, Tiểu Ách, ta đợi hai người ở Chư Thiên Thành!" Bên dưới, Mục Tiểu Đao lắc đầu cười: “Cái tên này!" Sau đó nàng ta hỏi Tiểu Ách: “Đến Chư Thiên Thành chứ?" Tiểu Ách gật đầu: “Ừ, nhưng trước mắt thì chưa”. Mục Tiểu Đao cười: “Đến Vĩnh Sinh giới đã”. Bọn họ biến mất ở chân trời. ... Một nơi nào đó trong vũ trụ, Diệp Huyên cười nói với bóng mờ trước mặt: “Thú Thần tiền bối, chúng ta cũng phải từ biệt rồi”. Hắn muốn mang Thú Thần đi lắm, nhưng nó tạm thời không muốn đến Chư Thiên Thành, mà lại muốn đi Vĩnh Sinh giới. Thú Thần cười nói: “Cáo từ tiểu hữu”. Diệp Huyên gật đầu: “Thú Thần tiền bối có thể đến thẳng Tiêu tộc, bọn họ đã đồng ý sẽ cung phụng người”. Thú Thần cười to: “Ha ha, vậy thì đa tạ!" Diệp Huyên cười: “Khách khí. Ta sẽ gặp lại tiền bối sau”. Thú Thần ôm quyền: “Sau này gặp lại”. Diệp Huyên xoay người biến mất trong vũ trụ. Thú Thần nhìn kiếm quang nơi xa suốt một hồi, sau đó lắc đầu cười: “Quả là đáng giá!" Ban đầu khi Tộc trưởng Dị Duy giới hỏi nó có đáng vì Diệp Huyên mà đắc tội với Dị Duy giới hay không, nó đã đáp rằng rất đáng. Sự thật chứng minh đúng là vậy. ... Nơi cuối vũ trụ, nhóm Ngô Giang và Bạch Y xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Bạch Y hỏi: “Thiếu chủ, chúng ta lên đường ngay nhé?" Diệp Huyên gật đầu. Bạch Y mỉm cười, quay đầu nói: “Mở đường!" Uỳnh! Một tòa đại điện bỗng phá vỡ không gian, để một thông đạo nhanh chóng xuất hiện trước mặt họ. Bạch Y nói với Diệp Huyên: “Mời Thiếu chủ”.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp”. Sau đó hắn nhìn Tiểu Ách. Nàng ta im lặng một hồi rồi nói: “Đến Vĩnh Sinh giới”. Chỉ có đến đó, họ mới có thể nhanh chóng mạnh lên. Diệp Huyên cười: “Vậy sau này gặp lại”. Thấy hắn muốn rời đi, Mục Tiểu Đao bỗng hỏi: “Chỉ thế thôi đã đi à?" Diệp Huyên chớp mắt: “Hay là thơm cái chào tạm biệt?" Mục Tiểu Đao rút đao chém thẳng về phía của quý của hắn. Diệp Huyên bật cười ha hả rồi bỏ chạy, chẳng mấy chốc đã biến mất ở chân trời, sau đó là giọng nói truyền đến: “Tiểu Đao, Tiểu Ách, ta đợi hai người ở Chư Thiên Thành!" Bên dưới, Mục Tiểu Đao lắc đầu cười: “Cái tên này!" Sau đó nàng ta hỏi Tiểu Ách: “Đến Chư Thiên Thành chứ?" Tiểu Ách gật đầu: “Ừ, nhưng trước mắt thì chưa”. Mục Tiểu Đao cười: “Đến Vĩnh Sinh giới đã”. Bọn họ biến mất ở chân trời. ... Một nơi nào đó trong vũ trụ, Diệp Huyên cười nói với bóng mờ trước mặt: “Thú Thần tiền bối, chúng ta cũng phải từ biệt rồi”. Hắn muốn mang Thú Thần đi lắm, nhưng nó tạm thời không muốn đến Chư Thiên Thành, mà lại muốn đi Vĩnh Sinh giới. Thú Thần cười nói: “Cáo từ tiểu hữu”. Diệp Huyên gật đầu: “Thú Thần tiền bối có thể đến thẳng Tiêu tộc, bọn họ đã đồng ý sẽ cung phụng người”. Thú Thần cười to: “Ha ha, vậy thì đa tạ!" Diệp Huyên cười: “Khách khí. Ta sẽ gặp lại tiền bối sau”. Thú Thần ôm quyền: “Sau này gặp lại”. Diệp Huyên xoay người biến mất trong vũ trụ. Thú Thần nhìn kiếm quang nơi xa suốt một hồi, sau đó lắc đầu cười: “Quả là đáng giá!" Ban đầu khi Tộc trưởng Dị Duy giới hỏi nó có đáng vì Diệp Huyên mà đắc tội với Dị Duy giới hay không, nó đã đáp rằng rất đáng. Sự thật chứng minh đúng là vậy. ... Nơi cuối vũ trụ, nhóm Ngô Giang và Bạch Y xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Bạch Y hỏi: “Thiếu chủ, chúng ta lên đường ngay nhé?" Diệp Huyên gật đầu. Bạch Y mỉm cười, quay đầu nói: “Mở đường!" Uỳnh! Một tòa đại điện bỗng phá vỡ không gian, để một thông đạo nhanh chóng xuất hiện trước mặt họ. Bạch Y nói với Diệp Huyên: “Mời Thiếu chủ”.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp”. Sau đó hắn nhìn Tiểu Ách. Nàng ta im lặng một hồi rồi nói: “Đến Vĩnh Sinh giới”. Chỉ có đến đó, họ mới có thể nhanh chóng mạnh lên. Diệp Huyên cười: “Vậy sau này gặp lại”. Thấy hắn muốn rời đi, Mục Tiểu Đao bỗng hỏi: “Chỉ thế thôi đã đi à?" Diệp Huyên chớp mắt: “Hay là thơm cái chào tạm biệt?" Mục Tiểu Đao rút đao chém thẳng về phía của quý của hắn. Diệp Huyên bật cười ha hả rồi bỏ chạy, chẳng mấy chốc đã biến mất ở chân trời, sau đó là giọng nói truyền đến: “Tiểu Đao, Tiểu Ách, ta đợi hai người ở Chư Thiên Thành!" Bên dưới, Mục Tiểu Đao lắc đầu cười: “Cái tên này!" Sau đó nàng ta hỏi Tiểu Ách: “Đến Chư Thiên Thành chứ?" Tiểu Ách gật đầu: “Ừ, nhưng trước mắt thì chưa”. Mục Tiểu Đao cười: “Đến Vĩnh Sinh giới đã”. Bọn họ biến mất ở chân trời. ... Một nơi nào đó trong vũ trụ, Diệp Huyên cười nói với bóng mờ trước mặt: “Thú Thần tiền bối, chúng ta cũng phải từ biệt rồi”. Hắn muốn mang Thú Thần đi lắm, nhưng nó tạm thời không muốn đến Chư Thiên Thành, mà lại muốn đi Vĩnh Sinh giới. Thú Thần cười nói: “Cáo từ tiểu hữu”. Diệp Huyên gật đầu: “Thú Thần tiền bối có thể đến thẳng Tiêu tộc, bọn họ đã đồng ý sẽ cung phụng người”. Thú Thần cười to: “Ha ha, vậy thì đa tạ!" Diệp Huyên cười: “Khách khí. Ta sẽ gặp lại tiền bối sau”. Thú Thần ôm quyền: “Sau này gặp lại”. Diệp Huyên xoay người biến mất trong vũ trụ. Thú Thần nhìn kiếm quang nơi xa suốt một hồi, sau đó lắc đầu cười: “Quả là đáng giá!" Ban đầu khi Tộc trưởng Dị Duy giới hỏi nó có đáng vì Diệp Huyên mà đắc tội với Dị Duy giới hay không, nó đã đáp rằng rất đáng. Sự thật chứng minh đúng là vậy. ... Nơi cuối vũ trụ, nhóm Ngô Giang và Bạch Y xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Bạch Y hỏi: “Thiếu chủ, chúng ta lên đường ngay nhé?" Diệp Huyên gật đầu. Bạch Y mỉm cười, quay đầu nói: “Mở đường!" Uỳnh! Một tòa đại điện bỗng phá vỡ không gian, để một thông đạo nhanh chóng xuất hiện trước mặt họ. Bạch Y nói với Diệp Huyên: “Mời Thiếu chủ”.