Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6759
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là muốn cầu hòa! Diệp Huyên nhìn ông lão, cười đáp: "Thực lực của ta vượt khỏi dự đoán của các ngươi, nên các ngươi muốn tạm thời đình chiến, chờ tương lai lại quay đầu đánh tiếp chứ gì". Nói đến đây, khóe miệng hắn hơi cong lên: "Ngươi nghĩ nhiều rồi!" Vừa nói xong, hắn đã biến mất tại chỗ. Phía xa, ông lão kia híp hai mắt lại, đúng như Diệp Huyên nói, quả thật lão muốn tạm thời đình chiến, đợi sau này lại đến đánh tiếp! Bởi vì thực lực của Diệp Huyên vượt quá xa dự đoán của Thượng Cổ Thiên tộc! Hôm nay cho dù Thượng Cổ Thiên tộc có thắng thì cũng không thắng đẹp được! Bởi vậy, lão muốn tạm thời đình chiến, sau này lại lôi kéo nhiều cường giả hơn đến. Còn cầu hòa ấy à, lão căn bản không nghĩ đến chuyện đó! Đã đánh nhau đến mức này, cầu hòa là chuyện không thể! Cho dù Diệp Huyên muốn cầu hòa thì lão cũng không chịu! Bây giờ không giết Diệp Huyên, đợi khi hắn trưởng thành rồi, khi đó Thượng Cổ Thiên tộc cho dù có muốn giết cũng không giết được nữa! Nhưng lão không ngờ rằng Diệp Huyên lại nhìn thấu tâm tư của mình như vậy! Có điều lão không có thời gian nghĩ nhiều nữa, bởi vì Diệp Huyên đã vọt tới trước mặt lão! Ông lão chậm rãi siết tay phải lại. Diệp Huyên đột nhiên rút kiếm ra chém! Vút! Một tiếng kiếm ngân như sấm rền vang vọng khắp chân trời Thượng Cổ Thiên tộc, tích tắc sau đó lại ngân ra khắp cả Thượng Cổ Thiên giới! Thời khắc này, vô số cường giả khác cũng nghe được tiếng kiếm reo của Diệp Huyên! Mà nháy mắt khi Diệp Huyên rút kiếm đó, ông lão đột nhiên đấm ra một quyền! Một quyền rất đơn giản! Không có bất kỳ hiệu ứng nào kèm theo! Vẫn là Đăng Thiên Cảnh! Nhưng lại không giống nhau! Cú đấm này nện trực tiếp vào kiếm của Diệp Huyên! Một kiếm một quyền va chạm vào nhau... Ầm!Một luồng kiếm quang nổ ra, nháy mắt, không gian xung quanh bỗng dần dần biến mất, đồng thời kéo theo cả thời gian Duy Độ hóa hư vô! Mà Diệp Huyên cùng ông lão kia đều bị đẩy lùi!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là muốn cầu hòa! Diệp Huyên nhìn ông lão, cười đáp: "Thực lực của ta vượt khỏi dự đoán của các ngươi, nên các ngươi muốn tạm thời đình chiến, chờ tương lai lại quay đầu đánh tiếp chứ gì". Nói đến đây, khóe miệng hắn hơi cong lên: "Ngươi nghĩ nhiều rồi!" Vừa nói xong, hắn đã biến mất tại chỗ. Phía xa, ông lão kia híp hai mắt lại, đúng như Diệp Huyên nói, quả thật lão muốn tạm thời đình chiến, đợi sau này lại đến đánh tiếp! Bởi vì thực lực của Diệp Huyên vượt quá xa dự đoán của Thượng Cổ Thiên tộc! Hôm nay cho dù Thượng Cổ Thiên tộc có thắng thì cũng không thắng đẹp được! Bởi vậy, lão muốn tạm thời đình chiến, sau này lại lôi kéo nhiều cường giả hơn đến. Còn cầu hòa ấy à, lão căn bản không nghĩ đến chuyện đó! Đã đánh nhau đến mức này, cầu hòa là chuyện không thể! Cho dù Diệp Huyên muốn cầu hòa thì lão cũng không chịu! Bây giờ không giết Diệp Huyên, đợi khi hắn trưởng thành rồi, khi đó Thượng Cổ Thiên tộc cho dù có muốn giết cũng không giết được nữa! Nhưng lão không ngờ rằng Diệp Huyên lại nhìn thấu tâm tư của mình như vậy! Có điều lão không có thời gian nghĩ nhiều nữa, bởi vì Diệp Huyên đã vọt tới trước mặt lão! Ông lão chậm rãi siết tay phải lại. Diệp Huyên đột nhiên rút kiếm ra chém! Vút! Một tiếng kiếm ngân như sấm rền vang vọng khắp chân trời Thượng Cổ Thiên tộc, tích tắc sau đó lại ngân ra khắp cả Thượng Cổ Thiên giới! Thời khắc này, vô số cường giả khác cũng nghe được tiếng kiếm reo của Diệp Huyên! Mà nháy mắt khi Diệp Huyên rút kiếm đó, ông lão đột nhiên đấm ra một quyền! Một quyền rất đơn giản! Không có bất kỳ hiệu ứng nào kèm theo! Vẫn là Đăng Thiên Cảnh! Nhưng lại không giống nhau! Cú đấm này nện trực tiếp vào kiếm của Diệp Huyên! Một kiếm một quyền va chạm vào nhau... Ầm!Một luồng kiếm quang nổ ra, nháy mắt, không gian xung quanh bỗng dần dần biến mất, đồng thời kéo theo cả thời gian Duy Độ hóa hư vô! Mà Diệp Huyên cùng ông lão kia đều bị đẩy lùi!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là muốn cầu hòa! Diệp Huyên nhìn ông lão, cười đáp: "Thực lực của ta vượt khỏi dự đoán của các ngươi, nên các ngươi muốn tạm thời đình chiến, chờ tương lai lại quay đầu đánh tiếp chứ gì". Nói đến đây, khóe miệng hắn hơi cong lên: "Ngươi nghĩ nhiều rồi!" Vừa nói xong, hắn đã biến mất tại chỗ. Phía xa, ông lão kia híp hai mắt lại, đúng như Diệp Huyên nói, quả thật lão muốn tạm thời đình chiến, đợi sau này lại đến đánh tiếp! Bởi vì thực lực của Diệp Huyên vượt quá xa dự đoán của Thượng Cổ Thiên tộc! Hôm nay cho dù Thượng Cổ Thiên tộc có thắng thì cũng không thắng đẹp được! Bởi vậy, lão muốn tạm thời đình chiến, sau này lại lôi kéo nhiều cường giả hơn đến. Còn cầu hòa ấy à, lão căn bản không nghĩ đến chuyện đó! Đã đánh nhau đến mức này, cầu hòa là chuyện không thể! Cho dù Diệp Huyên muốn cầu hòa thì lão cũng không chịu! Bây giờ không giết Diệp Huyên, đợi khi hắn trưởng thành rồi, khi đó Thượng Cổ Thiên tộc cho dù có muốn giết cũng không giết được nữa! Nhưng lão không ngờ rằng Diệp Huyên lại nhìn thấu tâm tư của mình như vậy! Có điều lão không có thời gian nghĩ nhiều nữa, bởi vì Diệp Huyên đã vọt tới trước mặt lão! Ông lão chậm rãi siết tay phải lại. Diệp Huyên đột nhiên rút kiếm ra chém! Vút! Một tiếng kiếm ngân như sấm rền vang vọng khắp chân trời Thượng Cổ Thiên tộc, tích tắc sau đó lại ngân ra khắp cả Thượng Cổ Thiên giới! Thời khắc này, vô số cường giả khác cũng nghe được tiếng kiếm reo của Diệp Huyên! Mà nháy mắt khi Diệp Huyên rút kiếm đó, ông lão đột nhiên đấm ra một quyền! Một quyền rất đơn giản! Không có bất kỳ hiệu ứng nào kèm theo! Vẫn là Đăng Thiên Cảnh! Nhưng lại không giống nhau! Cú đấm này nện trực tiếp vào kiếm của Diệp Huyên! Một kiếm một quyền va chạm vào nhau... Ầm!Một luồng kiếm quang nổ ra, nháy mắt, không gian xung quanh bỗng dần dần biến mất, đồng thời kéo theo cả thời gian Duy Độ hóa hư vô! Mà Diệp Huyên cùng ông lão kia đều bị đẩy lùi!