Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6878
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên trong hủ đen, có một khung cảnh bồng lai khác! Vừa mới đi vào trong hủ nhỏ, sắc mắt Diệp Huyên lập tức thay đổi! Linh khí nơi này quá nhiều! So với bên ngoài cũng phái gấp hơn mười lần! Diệp Huyên quay đầu nhìn Gia Nguyên, Gia Nguyên trầm giọng nói: “Nếu nó đột phá, thì chất lượng vĩnh sinh khí của nó ít nhất cũng gấp hai mươi lần suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần!” Hai mươi lần! Diệp Huyên trầm mặc. Cũng có nghĩa là, một suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần tương đương với hơn mười suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần, thậm chí là hơn! Một suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần, giá trị thực sự không thể đo được! Ngay lúc này, ở giữa hồ trước mặt hai không xa, một con rồng trắng đột nhiên bay ra! Ầm! Cả mặt hồ lập tức sôi sục! Trong không trung, con rồng trắng kia từ trên cao nhìn xuống Diệp Huyên bên dưới. Đột nhiên, đầu rồng cúi xuống, đến trên đỉnh đầu Diệp Huyên, dõng dạc nói: “Loài người, trên người ngươi có hơi thở của Tiểu Bạch!” Tiểu Bạch! Rõ ràng, con rồng trắng này chính là suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần sắp đột phá! Diệp Huyên cười nói: “Ta với Tiểu Bạch là bạn rất, rất, rất tốt!” Ánh mắt rồng trắng kia có chút phấn khích: “Vậy sao? Ta cũng là bạn của Tiểu Bạch! Vậy nếu ngươi đã là bạn của nó thì cũng là bạn của ta rồi!” Diệp Huyên cười ha ha: “Ngươi tên gì?” Rồng trắng nói: “Linh Sơ! Là do kiếm chủ ca ca đặt cho ta! A? Huyết mạch của ngươi cũng giống với ca ca…” Gia Nguyên ở bên cạnh cười nói: “Linh Sơ nha đầu, đây là thiếu chủ, người là con trai của kiếm chủ!” Con trai của kiếm chủ! Linh Sơ kia chớp mắt, sau đó nói: “Ngươi là do kiếm chủ ca ca cử đến bảo vệ ta sao?” Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Đúng vậy!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên trong hủ đen, có một khung cảnh bồng lai khác! Vừa mới đi vào trong hủ nhỏ, sắc mắt Diệp Huyên lập tức thay đổi! Linh khí nơi này quá nhiều! So với bên ngoài cũng phái gấp hơn mười lần! Diệp Huyên quay đầu nhìn Gia Nguyên, Gia Nguyên trầm giọng nói: “Nếu nó đột phá, thì chất lượng vĩnh sinh khí của nó ít nhất cũng gấp hai mươi lần suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần!” Hai mươi lần! Diệp Huyên trầm mặc. Cũng có nghĩa là, một suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần tương đương với hơn mười suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần, thậm chí là hơn! Một suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần, giá trị thực sự không thể đo được! Ngay lúc này, ở giữa hồ trước mặt hai không xa, một con rồng trắng đột nhiên bay ra! Ầm! Cả mặt hồ lập tức sôi sục! Trong không trung, con rồng trắng kia từ trên cao nhìn xuống Diệp Huyên bên dưới. Đột nhiên, đầu rồng cúi xuống, đến trên đỉnh đầu Diệp Huyên, dõng dạc nói: “Loài người, trên người ngươi có hơi thở của Tiểu Bạch!” Tiểu Bạch! Rõ ràng, con rồng trắng này chính là suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần sắp đột phá! Diệp Huyên cười nói: “Ta với Tiểu Bạch là bạn rất, rất, rất tốt!” Ánh mắt rồng trắng kia có chút phấn khích: “Vậy sao? Ta cũng là bạn của Tiểu Bạch! Vậy nếu ngươi đã là bạn của nó thì cũng là bạn của ta rồi!” Diệp Huyên cười ha ha: “Ngươi tên gì?” Rồng trắng nói: “Linh Sơ! Là do kiếm chủ ca ca đặt cho ta! A? Huyết mạch của ngươi cũng giống với ca ca…” Gia Nguyên ở bên cạnh cười nói: “Linh Sơ nha đầu, đây là thiếu chủ, người là con trai của kiếm chủ!” Con trai của kiếm chủ! Linh Sơ kia chớp mắt, sau đó nói: “Ngươi là do kiếm chủ ca ca cử đến bảo vệ ta sao?” Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Đúng vậy!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên trong hủ đen, có một khung cảnh bồng lai khác! Vừa mới đi vào trong hủ nhỏ, sắc mắt Diệp Huyên lập tức thay đổi! Linh khí nơi này quá nhiều! So với bên ngoài cũng phái gấp hơn mười lần! Diệp Huyên quay đầu nhìn Gia Nguyên, Gia Nguyên trầm giọng nói: “Nếu nó đột phá, thì chất lượng vĩnh sinh khí của nó ít nhất cũng gấp hai mươi lần suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần!” Hai mươi lần! Diệp Huyên trầm mặc. Cũng có nghĩa là, một suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần tương đương với hơn mười suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần, thậm chí là hơn! Một suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần, giá trị thực sự không thể đo được! Ngay lúc này, ở giữa hồ trước mặt hai không xa, một con rồng trắng đột nhiên bay ra! Ầm! Cả mặt hồ lập tức sôi sục! Trong không trung, con rồng trắng kia từ trên cao nhìn xuống Diệp Huyên bên dưới. Đột nhiên, đầu rồng cúi xuống, đến trên đỉnh đầu Diệp Huyên, dõng dạc nói: “Loài người, trên người ngươi có hơi thở của Tiểu Bạch!” Tiểu Bạch! Rõ ràng, con rồng trắng này chính là suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần sắp đột phá! Diệp Huyên cười nói: “Ta với Tiểu Bạch là bạn rất, rất, rất tốt!” Ánh mắt rồng trắng kia có chút phấn khích: “Vậy sao? Ta cũng là bạn của Tiểu Bạch! Vậy nếu ngươi đã là bạn của nó thì cũng là bạn của ta rồi!” Diệp Huyên cười ha ha: “Ngươi tên gì?” Rồng trắng nói: “Linh Sơ! Là do kiếm chủ ca ca đặt cho ta! A? Huyết mạch của ngươi cũng giống với ca ca…” Gia Nguyên ở bên cạnh cười nói: “Linh Sơ nha đầu, đây là thiếu chủ, người là con trai của kiếm chủ!” Con trai của kiếm chủ! Linh Sơ kia chớp mắt, sau đó nói: “Ngươi là do kiếm chủ ca ca cử đến bảo vệ ta sao?” Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Đúng vậy!”