Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6923
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên ngượng ngùng. Có lúc suy nghĩ của Thanh Nhi quả thực rất nguy hiểm. Dùng dòng chảy chính thời gian của vũ trụ này để ngưng tụ, vậy chẳng khác gì trực tiếp tiêu diệt cả vũ trụ này! Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên lấy chuôi kiếm và thân kiếm hợp nhất với nhau. Ầm! Bỗng chốc, Diệp Huyên cảm thấy xung quanh lập tức sôi sục. Thanh Nhi khẽ vung tay, xung quanh lập tức khôi phục lại bình thường. Thanh Nhi nhìn thanh kiếm trong tay, kiếm khẽ rung động. Diệp Huyên đi đến bên cạnh Thanh Nhi, hắn nhìn thanh kiếm: “Thanh Nhi, thanh kiếm này rất đặc biệt?? Thanh Nhi gật đầu: “Đối với huynh mà nói thì đặc biệt!” Diệp Huyên cạn lời, nhìn chung hắn cảm thấy như đã bị thương rất nhiều lần! Thanh Nhi lại bảo: “Còn thiếu mũi kiếm và hồn kiếm!” Nói rồi, nàng lập tức đưa Diệp Huyên biến mất. Khi hai huynh muội lại xuất hiện thì đã đến một vùng tinh không vô tận. Thanh Nhi chậm rãi nhắm hai mắt. Diệp Huyên nhìn Thanh Nhi, không dám làm phiền Thanh Nhi. Ngay lúc này, tinh không trên đầu Thanh Nhi đột nhiên dao động, tiếp đó, một áp lực vô cùng kinh khủng từ vùng tinh không đó ép xuống, mà ngay sau khi áp lực đó xuất hiện thì cả tinh không lập tức sôi sục! Vẻ mặt Diệp Huyên thay đổi hẳn. Lúc này, hắn lại có cảm giác như nghẹt thở. Không thể chịu đựng nổi! Đây là cảm giác lúc này của hắn! Chủ nhân của áp lực này, quá kinh khủng! Trước mắt ngoài ba người Thanh Nhi ra, thì đây là áp lực kinh khủng nhất mà hắn từng gặp, chỉ dùng một luồng áp lực cũng đã khiến hắn tuyệt vọng. Đây là áp lực của ai? Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ, đừng hoảng, Thiên Mệnh tỷ tỷ ở đây, ai cũng không thể tinh tướng nổi!” Nói rồi, nó chợt dừng lại rồi bảo tiếp: “Ngoại trừ ngươi!” Diệp Huyên: “…” Ngay lúc này, trên đầu Thanh Nhi, một bóng người hư ảo dần dần ngưng tụ lại.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên ngượng ngùng. Có lúc suy nghĩ của Thanh Nhi quả thực rất nguy hiểm. Dùng dòng chảy chính thời gian của vũ trụ này để ngưng tụ, vậy chẳng khác gì trực tiếp tiêu diệt cả vũ trụ này! Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên lấy chuôi kiếm và thân kiếm hợp nhất với nhau. Ầm! Bỗng chốc, Diệp Huyên cảm thấy xung quanh lập tức sôi sục. Thanh Nhi khẽ vung tay, xung quanh lập tức khôi phục lại bình thường. Thanh Nhi nhìn thanh kiếm trong tay, kiếm khẽ rung động. Diệp Huyên đi đến bên cạnh Thanh Nhi, hắn nhìn thanh kiếm: “Thanh Nhi, thanh kiếm này rất đặc biệt?? Thanh Nhi gật đầu: “Đối với huynh mà nói thì đặc biệt!” Diệp Huyên cạn lời, nhìn chung hắn cảm thấy như đã bị thương rất nhiều lần! Thanh Nhi lại bảo: “Còn thiếu mũi kiếm và hồn kiếm!” Nói rồi, nàng lập tức đưa Diệp Huyên biến mất. Khi hai huynh muội lại xuất hiện thì đã đến một vùng tinh không vô tận. Thanh Nhi chậm rãi nhắm hai mắt. Diệp Huyên nhìn Thanh Nhi, không dám làm phiền Thanh Nhi. Ngay lúc này, tinh không trên đầu Thanh Nhi đột nhiên dao động, tiếp đó, một áp lực vô cùng kinh khủng từ vùng tinh không đó ép xuống, mà ngay sau khi áp lực đó xuất hiện thì cả tinh không lập tức sôi sục! Vẻ mặt Diệp Huyên thay đổi hẳn. Lúc này, hắn lại có cảm giác như nghẹt thở. Không thể chịu đựng nổi! Đây là cảm giác lúc này của hắn! Chủ nhân của áp lực này, quá kinh khủng! Trước mắt ngoài ba người Thanh Nhi ra, thì đây là áp lực kinh khủng nhất mà hắn từng gặp, chỉ dùng một luồng áp lực cũng đã khiến hắn tuyệt vọng. Đây là áp lực của ai? Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ, đừng hoảng, Thiên Mệnh tỷ tỷ ở đây, ai cũng không thể tinh tướng nổi!” Nói rồi, nó chợt dừng lại rồi bảo tiếp: “Ngoại trừ ngươi!” Diệp Huyên: “…” Ngay lúc này, trên đầu Thanh Nhi, một bóng người hư ảo dần dần ngưng tụ lại.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên ngượng ngùng. Có lúc suy nghĩ của Thanh Nhi quả thực rất nguy hiểm. Dùng dòng chảy chính thời gian của vũ trụ này để ngưng tụ, vậy chẳng khác gì trực tiếp tiêu diệt cả vũ trụ này! Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên lấy chuôi kiếm và thân kiếm hợp nhất với nhau. Ầm! Bỗng chốc, Diệp Huyên cảm thấy xung quanh lập tức sôi sục. Thanh Nhi khẽ vung tay, xung quanh lập tức khôi phục lại bình thường. Thanh Nhi nhìn thanh kiếm trong tay, kiếm khẽ rung động. Diệp Huyên đi đến bên cạnh Thanh Nhi, hắn nhìn thanh kiếm: “Thanh Nhi, thanh kiếm này rất đặc biệt?? Thanh Nhi gật đầu: “Đối với huynh mà nói thì đặc biệt!” Diệp Huyên cạn lời, nhìn chung hắn cảm thấy như đã bị thương rất nhiều lần! Thanh Nhi lại bảo: “Còn thiếu mũi kiếm và hồn kiếm!” Nói rồi, nàng lập tức đưa Diệp Huyên biến mất. Khi hai huynh muội lại xuất hiện thì đã đến một vùng tinh không vô tận. Thanh Nhi chậm rãi nhắm hai mắt. Diệp Huyên nhìn Thanh Nhi, không dám làm phiền Thanh Nhi. Ngay lúc này, tinh không trên đầu Thanh Nhi đột nhiên dao động, tiếp đó, một áp lực vô cùng kinh khủng từ vùng tinh không đó ép xuống, mà ngay sau khi áp lực đó xuất hiện thì cả tinh không lập tức sôi sục! Vẻ mặt Diệp Huyên thay đổi hẳn. Lúc này, hắn lại có cảm giác như nghẹt thở. Không thể chịu đựng nổi! Đây là cảm giác lúc này của hắn! Chủ nhân của áp lực này, quá kinh khủng! Trước mắt ngoài ba người Thanh Nhi ra, thì đây là áp lực kinh khủng nhất mà hắn từng gặp, chỉ dùng một luồng áp lực cũng đã khiến hắn tuyệt vọng. Đây là áp lực của ai? Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ, đừng hoảng, Thiên Mệnh tỷ tỷ ở đây, ai cũng không thể tinh tướng nổi!” Nói rồi, nó chợt dừng lại rồi bảo tiếp: “Ngoại trừ ngươi!” Diệp Huyên: “…” Ngay lúc này, trên đầu Thanh Nhi, một bóng người hư ảo dần dần ngưng tụ lại.