Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7028
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ở nơi tu luyện trong vũ trụ. Diệp Huyên ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ. Trong khoảng thời gian gần đây, ngày nào hắn cũng đang nghiên cứu Thời Không Chi Đạo. Đến hiện nay, hắn đã có thể ngưng tụ ra ba mươi tám dòng sông Thời Gian. Tuy không được gọi là nhiều nhưng đủ để hắn nắm được bí quyết. Việc tạo ra con số vô hạn chỉ còn là vấn đề thời gian. Hắn cũng phát hiện ra sức mạnh của mình được tăng lên một khoảng đáng kể mỗi khi ngưng tụ ra thêm một dòng sông Thời Gian. Thuật rút kiếm của hắn bây giờ đã có thể chồng lên bốn trăm lần. Đó là còn chưa sử dụng Huyết Mạch Chi Lực. Nói cách khác, hắn không cần dùng đến kiếm Thanh Huyên cũng có thể đối đầu với Thánh Nhân. Chỉ là không chắc có thể đánh bại Đại Thánh Nhân. Nhưng Tiểu Thánh Nhân thì đã không tạo được uy hiếp gì với hắn nữa. Thời không! Diệp Huyên vươn tay ra, nhẹ nhàng đong đưa. Không gian bốn phía chậm rãi chấn động. Vô số lực lượng thời gian ùa đến chỗ hắn. Chúng khuấy động quanh hắn như một dòng sông đang chảy. Lực lượng thời gian! Diệp Huyên đưa tay ra, để vô số lực lượng thời gian hội tụ vào. Một dòng sông Thời Gian chậm rãi thành hình trong tay hắn. Nó tuy nhỏ nhưng chớ xem thường, bởi không gian bên trong vô cùng khổng lồ. Bởi vì hắn còn vận dụng cả lực lượng không gian. Diệp Huyên lẳng lặng nhìn dòng sông Thời Gian trong tay một hồi, sau đó suy nghĩ thoáng chuyển, dòng sông Thời Gian lập tức biến thành một thanh kiếm trong suốt. Kiếm Thời Gian! Diệp Huyên nhìn nó, một suy nghĩ lặng lẽ xuất hiện trong đầu. Hắn nhìn dòng sông Thời Gian ở bốn phía một hồi rồi nhắm mắt lại. Những dòng sông kia bắt đầu run lên, sau đó từng dòng đều ngưng tụ thành kiếm. Kiếm Thời Gian trong suốt! Diệp Huyên thấy vậy thì hưng phấn không thôi. Hắn vươn tay cắm kiếm Thời Gian vào vỏ rồi lại nhanh chóng rút ra. Xoảng! Nào ngờ kiếm vừa rời vỏ đã vỡ vụn. Diệp Huyên sửng sốt.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ở nơi tu luyện trong vũ trụ. Diệp Huyên ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ. Trong khoảng thời gian gần đây, ngày nào hắn cũng đang nghiên cứu Thời Không Chi Đạo. Đến hiện nay, hắn đã có thể ngưng tụ ra ba mươi tám dòng sông Thời Gian. Tuy không được gọi là nhiều nhưng đủ để hắn nắm được bí quyết. Việc tạo ra con số vô hạn chỉ còn là vấn đề thời gian. Hắn cũng phát hiện ra sức mạnh của mình được tăng lên một khoảng đáng kể mỗi khi ngưng tụ ra thêm một dòng sông Thời Gian. Thuật rút kiếm của hắn bây giờ đã có thể chồng lên bốn trăm lần. Đó là còn chưa sử dụng Huyết Mạch Chi Lực. Nói cách khác, hắn không cần dùng đến kiếm Thanh Huyên cũng có thể đối đầu với Thánh Nhân. Chỉ là không chắc có thể đánh bại Đại Thánh Nhân. Nhưng Tiểu Thánh Nhân thì đã không tạo được uy hiếp gì với hắn nữa. Thời không! Diệp Huyên vươn tay ra, nhẹ nhàng đong đưa. Không gian bốn phía chậm rãi chấn động. Vô số lực lượng thời gian ùa đến chỗ hắn. Chúng khuấy động quanh hắn như một dòng sông đang chảy. Lực lượng thời gian! Diệp Huyên đưa tay ra, để vô số lực lượng thời gian hội tụ vào. Một dòng sông Thời Gian chậm rãi thành hình trong tay hắn. Nó tuy nhỏ nhưng chớ xem thường, bởi không gian bên trong vô cùng khổng lồ. Bởi vì hắn còn vận dụng cả lực lượng không gian. Diệp Huyên lẳng lặng nhìn dòng sông Thời Gian trong tay một hồi, sau đó suy nghĩ thoáng chuyển, dòng sông Thời Gian lập tức biến thành một thanh kiếm trong suốt. Kiếm Thời Gian! Diệp Huyên nhìn nó, một suy nghĩ lặng lẽ xuất hiện trong đầu. Hắn nhìn dòng sông Thời Gian ở bốn phía một hồi rồi nhắm mắt lại. Những dòng sông kia bắt đầu run lên, sau đó từng dòng đều ngưng tụ thành kiếm. Kiếm Thời Gian trong suốt! Diệp Huyên thấy vậy thì hưng phấn không thôi. Hắn vươn tay cắm kiếm Thời Gian vào vỏ rồi lại nhanh chóng rút ra. Xoảng! Nào ngờ kiếm vừa rời vỏ đã vỡ vụn. Diệp Huyên sửng sốt.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ở nơi tu luyện trong vũ trụ. Diệp Huyên ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ. Trong khoảng thời gian gần đây, ngày nào hắn cũng đang nghiên cứu Thời Không Chi Đạo. Đến hiện nay, hắn đã có thể ngưng tụ ra ba mươi tám dòng sông Thời Gian. Tuy không được gọi là nhiều nhưng đủ để hắn nắm được bí quyết. Việc tạo ra con số vô hạn chỉ còn là vấn đề thời gian. Hắn cũng phát hiện ra sức mạnh của mình được tăng lên một khoảng đáng kể mỗi khi ngưng tụ ra thêm một dòng sông Thời Gian. Thuật rút kiếm của hắn bây giờ đã có thể chồng lên bốn trăm lần. Đó là còn chưa sử dụng Huyết Mạch Chi Lực. Nói cách khác, hắn không cần dùng đến kiếm Thanh Huyên cũng có thể đối đầu với Thánh Nhân. Chỉ là không chắc có thể đánh bại Đại Thánh Nhân. Nhưng Tiểu Thánh Nhân thì đã không tạo được uy hiếp gì với hắn nữa. Thời không! Diệp Huyên vươn tay ra, nhẹ nhàng đong đưa. Không gian bốn phía chậm rãi chấn động. Vô số lực lượng thời gian ùa đến chỗ hắn. Chúng khuấy động quanh hắn như một dòng sông đang chảy. Lực lượng thời gian! Diệp Huyên đưa tay ra, để vô số lực lượng thời gian hội tụ vào. Một dòng sông Thời Gian chậm rãi thành hình trong tay hắn. Nó tuy nhỏ nhưng chớ xem thường, bởi không gian bên trong vô cùng khổng lồ. Bởi vì hắn còn vận dụng cả lực lượng không gian. Diệp Huyên lẳng lặng nhìn dòng sông Thời Gian trong tay một hồi, sau đó suy nghĩ thoáng chuyển, dòng sông Thời Gian lập tức biến thành một thanh kiếm trong suốt. Kiếm Thời Gian! Diệp Huyên nhìn nó, một suy nghĩ lặng lẽ xuất hiện trong đầu. Hắn nhìn dòng sông Thời Gian ở bốn phía một hồi rồi nhắm mắt lại. Những dòng sông kia bắt đầu run lên, sau đó từng dòng đều ngưng tụ thành kiếm. Kiếm Thời Gian trong suốt! Diệp Huyên thấy vậy thì hưng phấn không thôi. Hắn vươn tay cắm kiếm Thời Gian vào vỏ rồi lại nhanh chóng rút ra. Xoảng! Nào ngờ kiếm vừa rời vỏ đã vỡ vụn. Diệp Huyên sửng sốt.