Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7064

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sau khi rời khỏi Kiếm Khư Tông, Diệp Huyên đi thẳng vào trong một dãy núi.  Bên một bờ sông nào đó, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt hắn là ba chiếc nhẫn chứa đồ!  Trong đó có một chiếc nhẫn có hơn trăm triệu viên Vĩnh Sinh Thần Tinh!  Ban đầu có hơn một trăm năm mươi triệu viên!  Hắn cho Kiếm Tâm Tâm mang đi hơn năm mươi triệu viên, mà hơn năm mươi triệu viên Vĩnh Sinh Thần Tinh đó đủ để thực lực của Kiếm Minh tăng lên một cấp bậc mới!  Đặc biệt là Kiếm Tâm Tâm còn mang về cả công pháp và kiếm kỹ nữa!  Những thứ này rất hữu dụng với Kiếm Minh bây giờ!  Không bao lâu nữa, chắc chắn thực lực tổng thể của Kiếm Minh sẽ sánh bằng thế lực siêu cấp của tinh vực Cổ Thần!   Vì thiên phú của những kiếm tu trong Kiếm Minh vốn đã vô cùng đáng sợ rồi!  Diệp Huyên thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía chiếc nhẫn chứa đồ thứ hai, tâm niệm di chuyển, một thanh kiếm bay ra từ trong nhẫn!  Thanh kiếm dài bốn mét, rộng khoảng ba ngón tay, trên thân kiếm có một ký hiệu tựa như tia chớp!  Đây là thanh kiếm tốt nhất trong Kiếm Khư Tông!  Diệp Huyên quan sát nó một lúc, lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong kiếm: “Ngươi là chủ nhân mới sao?”  Kiếm có linh!  Diệp Huyên cười đáp: “Đúng thế! Ngươi tên là gì?”  Thanh kiếm kia nói: “Ta tên là Kiếm Khư, thanh kiếm mạnh nhất trong Kiếm Khư Tông từ trước đến giờ! Trên đời này không có thanh kiếm nào lợi hại hơn ta cả!”  Giọng nói tràn đầy sự kiêu ngạo!  Diệp Huyên chớp mắt: “Thật sao?”  Kiếm Khư kiêu ngạo nói: “Đương nhiên rồi!”  Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện: “Thanh kiếm này thì sao?”  Kiếm Khư chợt rung lên, sợ hãi nói: “Thanh kiếm này…”  Diệp Huyên cười: “Có mạnh bằng ngươi không?”  “Oa!”  Kiếm Khư kia chợt bật khóc: “Người bắt nạt ta!”  Diệp Huyên đen mặt!  Mẹ nó!  Đừng nói thanh kiếm này là một đứa trẻ nhé?  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sau khi rời khỏi Kiếm Khư Tông, Diệp Huyên đi thẳng vào trong một dãy núi.  Bên một bờ sông nào đó, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt hắn là ba chiếc nhẫn chứa đồ!  Trong đó có một chiếc nhẫn có hơn trăm triệu viên Vĩnh Sinh Thần Tinh!  Ban đầu có hơn một trăm năm mươi triệu viên!  Hắn cho Kiếm Tâm Tâm mang đi hơn năm mươi triệu viên, mà hơn năm mươi triệu viên Vĩnh Sinh Thần Tinh đó đủ để thực lực của Kiếm Minh tăng lên một cấp bậc mới!  Đặc biệt là Kiếm Tâm Tâm còn mang về cả công pháp và kiếm kỹ nữa!  Những thứ này rất hữu dụng với Kiếm Minh bây giờ!  Không bao lâu nữa, chắc chắn thực lực tổng thể của Kiếm Minh sẽ sánh bằng thế lực siêu cấp của tinh vực Cổ Thần!   Vì thiên phú của những kiếm tu trong Kiếm Minh vốn đã vô cùng đáng sợ rồi!  Diệp Huyên thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía chiếc nhẫn chứa đồ thứ hai, tâm niệm di chuyển, một thanh kiếm bay ra từ trong nhẫn!  Thanh kiếm dài bốn mét, rộng khoảng ba ngón tay, trên thân kiếm có một ký hiệu tựa như tia chớp!  Đây là thanh kiếm tốt nhất trong Kiếm Khư Tông!  Diệp Huyên quan sát nó một lúc, lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong kiếm: “Ngươi là chủ nhân mới sao?”  Kiếm có linh!  Diệp Huyên cười đáp: “Đúng thế! Ngươi tên là gì?”  Thanh kiếm kia nói: “Ta tên là Kiếm Khư, thanh kiếm mạnh nhất trong Kiếm Khư Tông từ trước đến giờ! Trên đời này không có thanh kiếm nào lợi hại hơn ta cả!”  Giọng nói tràn đầy sự kiêu ngạo!  Diệp Huyên chớp mắt: “Thật sao?”  Kiếm Khư kiêu ngạo nói: “Đương nhiên rồi!”  Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện: “Thanh kiếm này thì sao?”  Kiếm Khư chợt rung lên, sợ hãi nói: “Thanh kiếm này…”  Diệp Huyên cười: “Có mạnh bằng ngươi không?”  “Oa!”  Kiếm Khư kia chợt bật khóc: “Người bắt nạt ta!”  Diệp Huyên đen mặt!  Mẹ nó!  Đừng nói thanh kiếm này là một đứa trẻ nhé?  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sau khi rời khỏi Kiếm Khư Tông, Diệp Huyên đi thẳng vào trong một dãy núi.  Bên một bờ sông nào đó, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt hắn là ba chiếc nhẫn chứa đồ!  Trong đó có một chiếc nhẫn có hơn trăm triệu viên Vĩnh Sinh Thần Tinh!  Ban đầu có hơn một trăm năm mươi triệu viên!  Hắn cho Kiếm Tâm Tâm mang đi hơn năm mươi triệu viên, mà hơn năm mươi triệu viên Vĩnh Sinh Thần Tinh đó đủ để thực lực của Kiếm Minh tăng lên một cấp bậc mới!  Đặc biệt là Kiếm Tâm Tâm còn mang về cả công pháp và kiếm kỹ nữa!  Những thứ này rất hữu dụng với Kiếm Minh bây giờ!  Không bao lâu nữa, chắc chắn thực lực tổng thể của Kiếm Minh sẽ sánh bằng thế lực siêu cấp của tinh vực Cổ Thần!   Vì thiên phú của những kiếm tu trong Kiếm Minh vốn đã vô cùng đáng sợ rồi!  Diệp Huyên thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía chiếc nhẫn chứa đồ thứ hai, tâm niệm di chuyển, một thanh kiếm bay ra từ trong nhẫn!  Thanh kiếm dài bốn mét, rộng khoảng ba ngón tay, trên thân kiếm có một ký hiệu tựa như tia chớp!  Đây là thanh kiếm tốt nhất trong Kiếm Khư Tông!  Diệp Huyên quan sát nó một lúc, lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong kiếm: “Ngươi là chủ nhân mới sao?”  Kiếm có linh!  Diệp Huyên cười đáp: “Đúng thế! Ngươi tên là gì?”  Thanh kiếm kia nói: “Ta tên là Kiếm Khư, thanh kiếm mạnh nhất trong Kiếm Khư Tông từ trước đến giờ! Trên đời này không có thanh kiếm nào lợi hại hơn ta cả!”  Giọng nói tràn đầy sự kiêu ngạo!  Diệp Huyên chớp mắt: “Thật sao?”  Kiếm Khư kiêu ngạo nói: “Đương nhiên rồi!”  Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện: “Thanh kiếm này thì sao?”  Kiếm Khư chợt rung lên, sợ hãi nói: “Thanh kiếm này…”  Diệp Huyên cười: “Có mạnh bằng ngươi không?”  “Oa!”  Kiếm Khư kia chợt bật khóc: “Người bắt nạt ta!”  Diệp Huyên đen mặt!  Mẹ nó!  Đừng nói thanh kiếm này là một đứa trẻ nhé?  

Chương 7064