Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7066
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên hờ hững đáp: “Ngươi đúng là loại tháp không đứng đắn đấy!” Tiểu Tháp: “…” Diệp Huyên không nhiều lời với Tiểu Tháp nữa, hắn cất Kiếm Khư đi, sau đó nhìn về phía chiếc nhẫn chứa đồ thứ ba! Trong nhẫn chứa đồ thứ ba chỉ có một quyển kiếm kỹ! Thuật ngự kiếm! Chắc chắn Kiếm Khư Tông không chỉ có mỗi kiếm kỹ này, nhưng dù Kiếm Khư Tông có mạnh mẽ đến mức nào, kiếm kỹ của bọn họ cũng không thể bằng thuật rút kiếm và Nhất Kiếm Định Sinh Tử! Vì thế, hắn không định học những thứ kia! Thuật rút kiếm này rất có lợi với hắn! Bây giờ hắn muốn sáng tạo ra thuật phi kiếm thuộc về mình! Những kiếm kỹ và tâm pháp khác trong Kiếm Khư Tông và những thanh kiếm tốt kia, hắn đều cho Kiếm Tâm Tâm mang về Kiếm Minh! Hắn không thể đơn độc một mình! Nhất định phải bồi dưỡng Kiếm Minh! Một lát sau, Diệp Huyên biến mất, lúc xuất hiện một lần nữa, hắn đã ở trong một tinh vực yên tĩnh! Tu luyện thuật phi kiếm! Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ngưng tụ từ lực lượng thời không đột nhiên xuất hiện, một khắc sau, thanh kiếm kia bay tới nơi cách đó nghìn trượng… Tốc độ! Thứ quan trọng nhất của thanh phi kiếm này chính là tốc độ, hắn muốn tu luyện tốc độ đến mức tối đa! Vào khoảnh khắc sát niệm của hắn xuất hiện, kẻ thù nhất định phải chết! Cứ thế, Diệp Huyên kết hợp ưu điểm của thuật ngự kiếm, không ngừng tăng cường tốc độ phi kiếm của mình. Không có cao nhất, chỉ có cao hơn! … Tiểu Động Thiên. Trong nhà trúc bên bờ sông, Động chủ của Tiểu Động Thiên đang ngồi trên tảng đá, hai mắt khép hờ, cả người đã hoà thành một thể với thiên địa! Lúc này, một hư ảnh xuất hiện trước mặt ông lão. Hư ảnh cúi người: “Động chủ, trưởng lão đi tìm Diệp Huyên trước đó bị người của Chiến Các giết chết rồi!” Nghe vậy, ông lão nhíu mày: “Bị người của Chiến Các giết chết?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên hờ hững đáp: “Ngươi đúng là loại tháp không đứng đắn đấy!” Tiểu Tháp: “…” Diệp Huyên không nhiều lời với Tiểu Tháp nữa, hắn cất Kiếm Khư đi, sau đó nhìn về phía chiếc nhẫn chứa đồ thứ ba! Trong nhẫn chứa đồ thứ ba chỉ có một quyển kiếm kỹ! Thuật ngự kiếm! Chắc chắn Kiếm Khư Tông không chỉ có mỗi kiếm kỹ này, nhưng dù Kiếm Khư Tông có mạnh mẽ đến mức nào, kiếm kỹ của bọn họ cũng không thể bằng thuật rút kiếm và Nhất Kiếm Định Sinh Tử! Vì thế, hắn không định học những thứ kia! Thuật rút kiếm này rất có lợi với hắn! Bây giờ hắn muốn sáng tạo ra thuật phi kiếm thuộc về mình! Những kiếm kỹ và tâm pháp khác trong Kiếm Khư Tông và những thanh kiếm tốt kia, hắn đều cho Kiếm Tâm Tâm mang về Kiếm Minh! Hắn không thể đơn độc một mình! Nhất định phải bồi dưỡng Kiếm Minh! Một lát sau, Diệp Huyên biến mất, lúc xuất hiện một lần nữa, hắn đã ở trong một tinh vực yên tĩnh! Tu luyện thuật phi kiếm! Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ngưng tụ từ lực lượng thời không đột nhiên xuất hiện, một khắc sau, thanh kiếm kia bay tới nơi cách đó nghìn trượng… Tốc độ! Thứ quan trọng nhất của thanh phi kiếm này chính là tốc độ, hắn muốn tu luyện tốc độ đến mức tối đa! Vào khoảnh khắc sát niệm của hắn xuất hiện, kẻ thù nhất định phải chết! Cứ thế, Diệp Huyên kết hợp ưu điểm của thuật ngự kiếm, không ngừng tăng cường tốc độ phi kiếm của mình. Không có cao nhất, chỉ có cao hơn! … Tiểu Động Thiên. Trong nhà trúc bên bờ sông, Động chủ của Tiểu Động Thiên đang ngồi trên tảng đá, hai mắt khép hờ, cả người đã hoà thành một thể với thiên địa! Lúc này, một hư ảnh xuất hiện trước mặt ông lão. Hư ảnh cúi người: “Động chủ, trưởng lão đi tìm Diệp Huyên trước đó bị người của Chiến Các giết chết rồi!” Nghe vậy, ông lão nhíu mày: “Bị người của Chiến Các giết chết?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên hờ hững đáp: “Ngươi đúng là loại tháp không đứng đắn đấy!” Tiểu Tháp: “…” Diệp Huyên không nhiều lời với Tiểu Tháp nữa, hắn cất Kiếm Khư đi, sau đó nhìn về phía chiếc nhẫn chứa đồ thứ ba! Trong nhẫn chứa đồ thứ ba chỉ có một quyển kiếm kỹ! Thuật ngự kiếm! Chắc chắn Kiếm Khư Tông không chỉ có mỗi kiếm kỹ này, nhưng dù Kiếm Khư Tông có mạnh mẽ đến mức nào, kiếm kỹ của bọn họ cũng không thể bằng thuật rút kiếm và Nhất Kiếm Định Sinh Tử! Vì thế, hắn không định học những thứ kia! Thuật rút kiếm này rất có lợi với hắn! Bây giờ hắn muốn sáng tạo ra thuật phi kiếm thuộc về mình! Những kiếm kỹ và tâm pháp khác trong Kiếm Khư Tông và những thanh kiếm tốt kia, hắn đều cho Kiếm Tâm Tâm mang về Kiếm Minh! Hắn không thể đơn độc một mình! Nhất định phải bồi dưỡng Kiếm Minh! Một lát sau, Diệp Huyên biến mất, lúc xuất hiện một lần nữa, hắn đã ở trong một tinh vực yên tĩnh! Tu luyện thuật phi kiếm! Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ngưng tụ từ lực lượng thời không đột nhiên xuất hiện, một khắc sau, thanh kiếm kia bay tới nơi cách đó nghìn trượng… Tốc độ! Thứ quan trọng nhất của thanh phi kiếm này chính là tốc độ, hắn muốn tu luyện tốc độ đến mức tối đa! Vào khoảnh khắc sát niệm của hắn xuất hiện, kẻ thù nhất định phải chết! Cứ thế, Diệp Huyên kết hợp ưu điểm của thuật ngự kiếm, không ngừng tăng cường tốc độ phi kiếm của mình. Không có cao nhất, chỉ có cao hơn! … Tiểu Động Thiên. Trong nhà trúc bên bờ sông, Động chủ của Tiểu Động Thiên đang ngồi trên tảng đá, hai mắt khép hờ, cả người đã hoà thành một thể với thiên địa! Lúc này, một hư ảnh xuất hiện trước mặt ông lão. Hư ảnh cúi người: “Động chủ, trưởng lão đi tìm Diệp Huyên trước đó bị người của Chiến Các giết chết rồi!” Nghe vậy, ông lão nhíu mày: “Bị người của Chiến Các giết chết?”