Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7088
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lão là Đại Thánh Nhân mà! Vậy mà lại bị giết trong nháy mắt? Trong mắt những người còn lại đã tràn ngập kiêng kỵ. Bao gồm nhóm Chu Khiếu. Kiếm của Diệp Huyên thật sự quá nhanh. Đao của Tư Đồ cũng rất nhanh, nhưng so với kiếm của Diệp Huyên thì chẳng khác gì trò trẻ con. Tốc độ của cả hai vốn không cùng một đẳng cấp. Diệp Huyên đi đến, Tư Đồ chỉ lẳng lặng nhìn hắn. Bỗng có một giọng nói mang theo vẻ lo lắng vọng đến từ chân trời: “Diệp huynh, hắn ta đến từ Nấm Mồ Thần Linh, tuyệt đối không thể giết!" Diệp Huyên nhìn lại, thấy một cô gái đang xé toạc không gian mà lao đến. Là Tiêu Lâm Lang. Lão già tóc trắng còn chưa chết cũng gằn giọng: “Hắn ta đến từ Nấm Mồ Thần Linh. Nếu ngươi dám giết, cho dù là pháp tắc Tối Cao cũng không bảo vệ được ngươi!" Diệp Huyên chỉ vung kiếm. Xoẹt! Đầu của Tư Đồ bay véo đi. Trực tiếp tiêu diệt! Hắn quay lại nhìn lão già: “Nấm Mồ Thần Linh? Đỡ được một kiếm của ta không?" Lão già há hốc mồm: “...”Nấm Mồ Thần Linh! Đó là nơi nào? Đây là cấm địa hàng đầu của toàn bộ tinh vực Cổ Thần! Chỗ đó cho dù là những thế lực siêu cấp như Đại Linh Thần Cung hay Chiến Các cũng phải vô cùng kiêng kị! Mà Diệp Huyên lại dám hỏi có thể đỡ được một chiêu kiếm của hắn hay không? Một chiêu kiếm? Phách lối đến vậy? Trong bóng tối, Cung chủ Lâm Giang của Đại Linh Thần Cung nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Ngay cả Nấm Mồ Thần Linh mà hắn cũng không sợ!" Diêm Hi trầm giọng nói: "Không ngờ rằng Tiểu Động Thiên lại mời thiên tài của Nấm Mồ Thần Linh đến giúp, chẳng trách Vương Chiến kia không phải là đối thủ! Nhưng khiến ta không ngờ hơn là Tư Đồ lại bị Diệp Huyên giết chết bằng một chiêu kiếm!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lão là Đại Thánh Nhân mà! Vậy mà lại bị giết trong nháy mắt? Trong mắt những người còn lại đã tràn ngập kiêng kỵ. Bao gồm nhóm Chu Khiếu. Kiếm của Diệp Huyên thật sự quá nhanh. Đao của Tư Đồ cũng rất nhanh, nhưng so với kiếm của Diệp Huyên thì chẳng khác gì trò trẻ con. Tốc độ của cả hai vốn không cùng một đẳng cấp. Diệp Huyên đi đến, Tư Đồ chỉ lẳng lặng nhìn hắn. Bỗng có một giọng nói mang theo vẻ lo lắng vọng đến từ chân trời: “Diệp huynh, hắn ta đến từ Nấm Mồ Thần Linh, tuyệt đối không thể giết!" Diệp Huyên nhìn lại, thấy một cô gái đang xé toạc không gian mà lao đến. Là Tiêu Lâm Lang. Lão già tóc trắng còn chưa chết cũng gằn giọng: “Hắn ta đến từ Nấm Mồ Thần Linh. Nếu ngươi dám giết, cho dù là pháp tắc Tối Cao cũng không bảo vệ được ngươi!" Diệp Huyên chỉ vung kiếm. Xoẹt! Đầu của Tư Đồ bay véo đi. Trực tiếp tiêu diệt! Hắn quay lại nhìn lão già: “Nấm Mồ Thần Linh? Đỡ được một kiếm của ta không?" Lão già há hốc mồm: “...”Nấm Mồ Thần Linh! Đó là nơi nào? Đây là cấm địa hàng đầu của toàn bộ tinh vực Cổ Thần! Chỗ đó cho dù là những thế lực siêu cấp như Đại Linh Thần Cung hay Chiến Các cũng phải vô cùng kiêng kị! Mà Diệp Huyên lại dám hỏi có thể đỡ được một chiêu kiếm của hắn hay không? Một chiêu kiếm? Phách lối đến vậy? Trong bóng tối, Cung chủ Lâm Giang của Đại Linh Thần Cung nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Ngay cả Nấm Mồ Thần Linh mà hắn cũng không sợ!" Diêm Hi trầm giọng nói: "Không ngờ rằng Tiểu Động Thiên lại mời thiên tài của Nấm Mồ Thần Linh đến giúp, chẳng trách Vương Chiến kia không phải là đối thủ! Nhưng khiến ta không ngờ hơn là Tư Đồ lại bị Diệp Huyên giết chết bằng một chiêu kiếm!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lão là Đại Thánh Nhân mà! Vậy mà lại bị giết trong nháy mắt? Trong mắt những người còn lại đã tràn ngập kiêng kỵ. Bao gồm nhóm Chu Khiếu. Kiếm của Diệp Huyên thật sự quá nhanh. Đao của Tư Đồ cũng rất nhanh, nhưng so với kiếm của Diệp Huyên thì chẳng khác gì trò trẻ con. Tốc độ của cả hai vốn không cùng một đẳng cấp. Diệp Huyên đi đến, Tư Đồ chỉ lẳng lặng nhìn hắn. Bỗng có một giọng nói mang theo vẻ lo lắng vọng đến từ chân trời: “Diệp huynh, hắn ta đến từ Nấm Mồ Thần Linh, tuyệt đối không thể giết!" Diệp Huyên nhìn lại, thấy một cô gái đang xé toạc không gian mà lao đến. Là Tiêu Lâm Lang. Lão già tóc trắng còn chưa chết cũng gằn giọng: “Hắn ta đến từ Nấm Mồ Thần Linh. Nếu ngươi dám giết, cho dù là pháp tắc Tối Cao cũng không bảo vệ được ngươi!" Diệp Huyên chỉ vung kiếm. Xoẹt! Đầu của Tư Đồ bay véo đi. Trực tiếp tiêu diệt! Hắn quay lại nhìn lão già: “Nấm Mồ Thần Linh? Đỡ được một kiếm của ta không?" Lão già há hốc mồm: “...”Nấm Mồ Thần Linh! Đó là nơi nào? Đây là cấm địa hàng đầu của toàn bộ tinh vực Cổ Thần! Chỗ đó cho dù là những thế lực siêu cấp như Đại Linh Thần Cung hay Chiến Các cũng phải vô cùng kiêng kị! Mà Diệp Huyên lại dám hỏi có thể đỡ được một chiêu kiếm của hắn hay không? Một chiêu kiếm? Phách lối đến vậy? Trong bóng tối, Cung chủ Lâm Giang của Đại Linh Thần Cung nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Ngay cả Nấm Mồ Thần Linh mà hắn cũng không sợ!" Diêm Hi trầm giọng nói: "Không ngờ rằng Tiểu Động Thiên lại mời thiên tài của Nấm Mồ Thần Linh đến giúp, chẳng trách Vương Chiến kia không phải là đối thủ! Nhưng khiến ta không ngờ hơn là Tư Đồ lại bị Diệp Huyên giết chết bằng một chiêu kiếm!"