Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7105
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng mọi người nhìn thấy kiếm của Diệp Huyên vẫn chém thẳng lên cánh tay phải của ông ta. Phựt! Cánh tay phải của Kha Giới bị chém đứt! Những vách ngăn không gian và thời gian Duy Độ kia tựa như không tồn tại! Thấy cảnh này, trong mắt vô số cường giả đầy vẻ khó tin! Vì sao phi kiếm của Diệp Huyên có thể xuyên qua không gian và thời gian Duy Độ chứ? Kha Giới ở phía xa cũng tỏ vẻ khó tin: “Ngươi…” Lúc này, một tia phi kiếm chém tới với tốc độ vô cùng nhanh, ông ta còn chưa kịp phản ứng thì thanh kiếm đã dừng lại trước mặt! Bịch! Kha Giới lùi lại mấy trăm trượng! Nhưng ông ta vẫn chưa chết! Vì một ánh sáng màu vàng sậm đã chặn lại phi kiếm của Diệp Huyên! Thấy cảnh này, Diệp Huyên cau mày: “Lại sử dụng ngoại vật! Ông không cảm thấy hành động đó rất xấu hổ à?” Kha Giới nhìn chằm chằm Diệp Huyên, lúc này, vẻ kiêng dè trong mắt ông ta đã đổi thành sợ hãi! Phi kiếm của Diệp Huyên này quá đáng sợ! Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên tiến về phía trước một bước, sắc mặt Kha Giới lập tức thay đổi, ông ta đang định ra tay thì đã muộn rồi! Một tia phi kiếm chém thẳng lên đầu ông ta! Oanh! Kiếm quang nổ tung, Kha Giới lùi lại mấy trăm trượng, nhưng ông ta vừa lùi thì lại có mấy tia phi kiếm chém tới… Ầm ầm ầm! Dưới ánh nhìn của mọi người, Kha Giới liên tục lùi về sau, lúc ông ta lùi lại khoảng vạn trượng, màn sáng màu vàng trên người ông ta chợt vỡ nát, gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm xuyên thủng qua chân mày ông ta! Phập! Thân thể Kha Giới trở nên hư áo! Mọi người đều ngạc nhiên! Chết rồi! Một vị Đại Thánh Nhân cứ thế chết rồi!Kha Giới còn chưa chết hẳn nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai?” Lúc này, ông ta mới phát hiện thì ra bọn họ vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Huyên! Đánh giá quá thấp! Trước đó còn phái một vài Tuyệt Trần Cảnh đi giết Diệp Huyên, bây giờ nghĩ lại mới thấy quá buồn cười!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng mọi người nhìn thấy kiếm của Diệp Huyên vẫn chém thẳng lên cánh tay phải của ông ta. Phựt! Cánh tay phải của Kha Giới bị chém đứt! Những vách ngăn không gian và thời gian Duy Độ kia tựa như không tồn tại! Thấy cảnh này, trong mắt vô số cường giả đầy vẻ khó tin! Vì sao phi kiếm của Diệp Huyên có thể xuyên qua không gian và thời gian Duy Độ chứ? Kha Giới ở phía xa cũng tỏ vẻ khó tin: “Ngươi…” Lúc này, một tia phi kiếm chém tới với tốc độ vô cùng nhanh, ông ta còn chưa kịp phản ứng thì thanh kiếm đã dừng lại trước mặt! Bịch! Kha Giới lùi lại mấy trăm trượng! Nhưng ông ta vẫn chưa chết! Vì một ánh sáng màu vàng sậm đã chặn lại phi kiếm của Diệp Huyên! Thấy cảnh này, Diệp Huyên cau mày: “Lại sử dụng ngoại vật! Ông không cảm thấy hành động đó rất xấu hổ à?” Kha Giới nhìn chằm chằm Diệp Huyên, lúc này, vẻ kiêng dè trong mắt ông ta đã đổi thành sợ hãi! Phi kiếm của Diệp Huyên này quá đáng sợ! Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên tiến về phía trước một bước, sắc mặt Kha Giới lập tức thay đổi, ông ta đang định ra tay thì đã muộn rồi! Một tia phi kiếm chém thẳng lên đầu ông ta! Oanh! Kiếm quang nổ tung, Kha Giới lùi lại mấy trăm trượng, nhưng ông ta vừa lùi thì lại có mấy tia phi kiếm chém tới… Ầm ầm ầm! Dưới ánh nhìn của mọi người, Kha Giới liên tục lùi về sau, lúc ông ta lùi lại khoảng vạn trượng, màn sáng màu vàng trên người ông ta chợt vỡ nát, gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm xuyên thủng qua chân mày ông ta! Phập! Thân thể Kha Giới trở nên hư áo! Mọi người đều ngạc nhiên! Chết rồi! Một vị Đại Thánh Nhân cứ thế chết rồi!Kha Giới còn chưa chết hẳn nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai?” Lúc này, ông ta mới phát hiện thì ra bọn họ vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Huyên! Đánh giá quá thấp! Trước đó còn phái một vài Tuyệt Trần Cảnh đi giết Diệp Huyên, bây giờ nghĩ lại mới thấy quá buồn cười!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng mọi người nhìn thấy kiếm của Diệp Huyên vẫn chém thẳng lên cánh tay phải của ông ta. Phựt! Cánh tay phải của Kha Giới bị chém đứt! Những vách ngăn không gian và thời gian Duy Độ kia tựa như không tồn tại! Thấy cảnh này, trong mắt vô số cường giả đầy vẻ khó tin! Vì sao phi kiếm của Diệp Huyên có thể xuyên qua không gian và thời gian Duy Độ chứ? Kha Giới ở phía xa cũng tỏ vẻ khó tin: “Ngươi…” Lúc này, một tia phi kiếm chém tới với tốc độ vô cùng nhanh, ông ta còn chưa kịp phản ứng thì thanh kiếm đã dừng lại trước mặt! Bịch! Kha Giới lùi lại mấy trăm trượng! Nhưng ông ta vẫn chưa chết! Vì một ánh sáng màu vàng sậm đã chặn lại phi kiếm của Diệp Huyên! Thấy cảnh này, Diệp Huyên cau mày: “Lại sử dụng ngoại vật! Ông không cảm thấy hành động đó rất xấu hổ à?” Kha Giới nhìn chằm chằm Diệp Huyên, lúc này, vẻ kiêng dè trong mắt ông ta đã đổi thành sợ hãi! Phi kiếm của Diệp Huyên này quá đáng sợ! Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên tiến về phía trước một bước, sắc mặt Kha Giới lập tức thay đổi, ông ta đang định ra tay thì đã muộn rồi! Một tia phi kiếm chém thẳng lên đầu ông ta! Oanh! Kiếm quang nổ tung, Kha Giới lùi lại mấy trăm trượng, nhưng ông ta vừa lùi thì lại có mấy tia phi kiếm chém tới… Ầm ầm ầm! Dưới ánh nhìn của mọi người, Kha Giới liên tục lùi về sau, lúc ông ta lùi lại khoảng vạn trượng, màn sáng màu vàng trên người ông ta chợt vỡ nát, gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm xuyên thủng qua chân mày ông ta! Phập! Thân thể Kha Giới trở nên hư áo! Mọi người đều ngạc nhiên! Chết rồi! Một vị Đại Thánh Nhân cứ thế chết rồi!Kha Giới còn chưa chết hẳn nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai?” Lúc này, ông ta mới phát hiện thì ra bọn họ vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Huyên! Đánh giá quá thấp! Trước đó còn phái một vài Tuyệt Trần Cảnh đi giết Diệp Huyên, bây giờ nghĩ lại mới thấy quá buồn cười!