Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7147

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thác Bạt Ngạn trầm giọng đáp: “Theo lý thì ta hẳn là có thai mới đúng! Nhưng mà..”.  Diệp Huyên nghe vậy nhíu mày: “Ý nàng là?”  Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên hỏi: “Phụ thân chàng có mấy đứa con?”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Hai người! Hình như ta còn có một người chị nữa!”  Niệm Tuyết!  Hắn nghĩ đến đây lại có chút nhớ Tuyết tỷ!  Đáng tiếc, không biết tỷ ấy đã đi đâu chơi rồi!  Thác Bạt Ngạn lại nói: “Vậy phụ thân chàng...”  Diệp Huyên bỗng ngắt lời nàng ta: “Gì mà phụ thân ta, là phụ thân của chúng ta!”  Thác Bạt Ngạn trừng hắn, trong lòng lại có một dòng nước ấm chảy qua.  Diệp Huyên nắm lấy tay Thác Bạt Ngạn, dịu dàng hỏi: “Ý nàng là, vấn đề ở trên người ta?”  Thác Bạt Ngạn gật đầu: “Rất có thể là vậy! Bởi vì huyết mạch của chàng..”.  Huyết Mạch Chi Lực!  Diệp Huyên nghe vậy bỗng hiểu ra.  Huyết Mạch Chi Lực của mình rất đặc biệt!  Mà lẽ nào mẫu thân có thể sinh mình ra là vì huyết mạch Bất Tử?  Diệp Huyên nghĩ vậy thì lập tức sa sầm nét mặt!  Lẽ nào mình phải tìm một người có huyết mạch không kém hơn huyết mạch Phong Ma mới có thể sinh con?  Thác Bạt Ngạn cũng nghĩ tới vấn đề này, sắc mặt của nàng ta thoáng chốc trở nên buồn bã.  Lúc này, Diệp Huyên bỗng cười nói: “Đừng lo! Đây không phải chuyện lớn gì. Đến lúc đó, ta gặp cha sẽ hỏi ông ấy một chút! Hơn nữa, có lẽ không phải là vấn đề huyết mạch mà chỉ đơn giản là chúng ta làm quá ít! Thế nên, chúng ta vẫn nên làm nhiều thêm mấy lần nữa đi!”  Hắn nói xong bèn ôm lấy Thác Bạt Ngạn biến mất tại chỗ.  Trong mấy ngày kế tiếp, Diệp Huyên trải qua cực kỳ thoải mái!  Mỗi ngày, ngoài việc làm bạn bên cạnh Thác Bạt Ngạn chính là tu luyện. Đôi khi, hắn cũng sẽ đến học viện Thương Lan gặp đám Mặc Vân Khởi!  Ngoài ra, hắn còn tìm được rất nhiều bạn bè trước đó!  Chẳng hạn như Giản Tự Tại!  Trong một tòa thành của vũ trụ Ngũ Duy, khi Diệp Huyên bỗng dưng xuất hiện trước mặt Giản Tự Tại thì nàng ta lập tức sửng sốt.  Diệp Huyên cười hỏi: “Bất ngờ hả?”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thác Bạt Ngạn trầm giọng đáp: “Theo lý thì ta hẳn là có thai mới đúng! Nhưng mà..”.  Diệp Huyên nghe vậy nhíu mày: “Ý nàng là?”  Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên hỏi: “Phụ thân chàng có mấy đứa con?”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Hai người! Hình như ta còn có một người chị nữa!”  Niệm Tuyết!  Hắn nghĩ đến đây lại có chút nhớ Tuyết tỷ!  Đáng tiếc, không biết tỷ ấy đã đi đâu chơi rồi!  Thác Bạt Ngạn lại nói: “Vậy phụ thân chàng...”  Diệp Huyên bỗng ngắt lời nàng ta: “Gì mà phụ thân ta, là phụ thân của chúng ta!”  Thác Bạt Ngạn trừng hắn, trong lòng lại có một dòng nước ấm chảy qua.  Diệp Huyên nắm lấy tay Thác Bạt Ngạn, dịu dàng hỏi: “Ý nàng là, vấn đề ở trên người ta?”  Thác Bạt Ngạn gật đầu: “Rất có thể là vậy! Bởi vì huyết mạch của chàng..”.  Huyết Mạch Chi Lực!  Diệp Huyên nghe vậy bỗng hiểu ra.  Huyết Mạch Chi Lực của mình rất đặc biệt!  Mà lẽ nào mẫu thân có thể sinh mình ra là vì huyết mạch Bất Tử?  Diệp Huyên nghĩ vậy thì lập tức sa sầm nét mặt!  Lẽ nào mình phải tìm một người có huyết mạch không kém hơn huyết mạch Phong Ma mới có thể sinh con?  Thác Bạt Ngạn cũng nghĩ tới vấn đề này, sắc mặt của nàng ta thoáng chốc trở nên buồn bã.  Lúc này, Diệp Huyên bỗng cười nói: “Đừng lo! Đây không phải chuyện lớn gì. Đến lúc đó, ta gặp cha sẽ hỏi ông ấy một chút! Hơn nữa, có lẽ không phải là vấn đề huyết mạch mà chỉ đơn giản là chúng ta làm quá ít! Thế nên, chúng ta vẫn nên làm nhiều thêm mấy lần nữa đi!”  Hắn nói xong bèn ôm lấy Thác Bạt Ngạn biến mất tại chỗ.  Trong mấy ngày kế tiếp, Diệp Huyên trải qua cực kỳ thoải mái!  Mỗi ngày, ngoài việc làm bạn bên cạnh Thác Bạt Ngạn chính là tu luyện. Đôi khi, hắn cũng sẽ đến học viện Thương Lan gặp đám Mặc Vân Khởi!  Ngoài ra, hắn còn tìm được rất nhiều bạn bè trước đó!  Chẳng hạn như Giản Tự Tại!  Trong một tòa thành của vũ trụ Ngũ Duy, khi Diệp Huyên bỗng dưng xuất hiện trước mặt Giản Tự Tại thì nàng ta lập tức sửng sốt.  Diệp Huyên cười hỏi: “Bất ngờ hả?”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thác Bạt Ngạn trầm giọng đáp: “Theo lý thì ta hẳn là có thai mới đúng! Nhưng mà..”.  Diệp Huyên nghe vậy nhíu mày: “Ý nàng là?”  Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên hỏi: “Phụ thân chàng có mấy đứa con?”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Hai người! Hình như ta còn có một người chị nữa!”  Niệm Tuyết!  Hắn nghĩ đến đây lại có chút nhớ Tuyết tỷ!  Đáng tiếc, không biết tỷ ấy đã đi đâu chơi rồi!  Thác Bạt Ngạn lại nói: “Vậy phụ thân chàng...”  Diệp Huyên bỗng ngắt lời nàng ta: “Gì mà phụ thân ta, là phụ thân của chúng ta!”  Thác Bạt Ngạn trừng hắn, trong lòng lại có một dòng nước ấm chảy qua.  Diệp Huyên nắm lấy tay Thác Bạt Ngạn, dịu dàng hỏi: “Ý nàng là, vấn đề ở trên người ta?”  Thác Bạt Ngạn gật đầu: “Rất có thể là vậy! Bởi vì huyết mạch của chàng..”.  Huyết Mạch Chi Lực!  Diệp Huyên nghe vậy bỗng hiểu ra.  Huyết Mạch Chi Lực của mình rất đặc biệt!  Mà lẽ nào mẫu thân có thể sinh mình ra là vì huyết mạch Bất Tử?  Diệp Huyên nghĩ vậy thì lập tức sa sầm nét mặt!  Lẽ nào mình phải tìm một người có huyết mạch không kém hơn huyết mạch Phong Ma mới có thể sinh con?  Thác Bạt Ngạn cũng nghĩ tới vấn đề này, sắc mặt của nàng ta thoáng chốc trở nên buồn bã.  Lúc này, Diệp Huyên bỗng cười nói: “Đừng lo! Đây không phải chuyện lớn gì. Đến lúc đó, ta gặp cha sẽ hỏi ông ấy một chút! Hơn nữa, có lẽ không phải là vấn đề huyết mạch mà chỉ đơn giản là chúng ta làm quá ít! Thế nên, chúng ta vẫn nên làm nhiều thêm mấy lần nữa đi!”  Hắn nói xong bèn ôm lấy Thác Bạt Ngạn biến mất tại chỗ.  Trong mấy ngày kế tiếp, Diệp Huyên trải qua cực kỳ thoải mái!  Mỗi ngày, ngoài việc làm bạn bên cạnh Thác Bạt Ngạn chính là tu luyện. Đôi khi, hắn cũng sẽ đến học viện Thương Lan gặp đám Mặc Vân Khởi!  Ngoài ra, hắn còn tìm được rất nhiều bạn bè trước đó!  Chẳng hạn như Giản Tự Tại!  Trong một tòa thành của vũ trụ Ngũ Duy, khi Diệp Huyên bỗng dưng xuất hiện trước mặt Giản Tự Tại thì nàng ta lập tức sửng sốt.  Diệp Huyên cười hỏi: “Bất ngờ hả?”  

Chương 7147