Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7191

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đương nhiên, hắn cũng không muốn mình có lúc ấy. Song, vẫn cứ nên tu luyện, lỡ có lúc cần dùng đến thì sao!  Trong khoảng thời gian kế tiếp, Diệp Huyên bắt đầu tập trung nghiên cứu một kiếm cầu được chết kia!  Dù sao trong Tiểu Tháp này thì cũng đủ thời gian!  ...  Khi Diệp Huyên đang tu luyện thì Nấm Mồ Thần Linh cũng chẳng rảnh rang.  Nấm Mồ Thần Linh sử dụng hết toàn bộ sức mạnh của mình tìm tòi một cô gái mặc váy trắng!  Hễ là có tin tức của cô gái váy trắng kia, chỉ cần báo thì sẽ được thưởng hậu hĩnh!  Ngoài ra, toàn bộ hệ thống tình báo trong Nấm Mồ Thần Linh cũng khởi động, bắt đầu tìm kiếm cô gái váy trắng trong Chư Thiên Vạn Giới!  Trời không phụ lòng người, sau khi tìm kiếm khoảng nửa tháng thì cuối cùng họ cũng tìm được tin tức của cô gái váy trắng kia.  Tại Nấm Mồ Thần Linh.  Một bóng người hạ xuống một chỗ trước Mộ Địa, kính cẩn hành lễ, kích động nói: "Vũ Tôn, có tin tức của cô gái váy trắng kia rồi!"  Có tin tức rồi!  Bóng người kia vừa nói xong, mộ địa kia chợt run lên, ngay sau đó, Vũ Tôn đi ra.  Vũ Tôn nhìn bóng người trước mặt hỏi: "Có tin tức của người phụ nữ kia rồi hả?"  Bóng người gật đầu: "Vâng!"  Vũ Tôn chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt chợt nở nụ cười: "Diệp Huyên, ngày lành của ngươi kết thúc rồi!"  …  Vũ Tôn quay đi, sau đó nói: “Cô gái kia đang ở đâu?”  Bóng người trầm giọng đáp: “Nàng cách chúng ta hơi xa, từng xuất hiện ở tinh vực Ngạc xa xôi kia.”  Vũ Tôn nhíu mày: “Tinh vực Ngạc?”  Bóng người gật đầu: “Đúng vậy!”  Vũ Tôn trầm giọng nói: “Thật xa!”  Tinh vực Ngạc!  Đó là một nơi cách đây rất rất xa, bọn họ cũng chỉ nghe qua chứ chưa đi bao giờ.  Bởi vì nó thật sự quá xa!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đương nhiên, hắn cũng không muốn mình có lúc ấy. Song, vẫn cứ nên tu luyện, lỡ có lúc cần dùng đến thì sao!  Trong khoảng thời gian kế tiếp, Diệp Huyên bắt đầu tập trung nghiên cứu một kiếm cầu được chết kia!  Dù sao trong Tiểu Tháp này thì cũng đủ thời gian!  ...  Khi Diệp Huyên đang tu luyện thì Nấm Mồ Thần Linh cũng chẳng rảnh rang.  Nấm Mồ Thần Linh sử dụng hết toàn bộ sức mạnh của mình tìm tòi một cô gái mặc váy trắng!  Hễ là có tin tức của cô gái váy trắng kia, chỉ cần báo thì sẽ được thưởng hậu hĩnh!  Ngoài ra, toàn bộ hệ thống tình báo trong Nấm Mồ Thần Linh cũng khởi động, bắt đầu tìm kiếm cô gái váy trắng trong Chư Thiên Vạn Giới!  Trời không phụ lòng người, sau khi tìm kiếm khoảng nửa tháng thì cuối cùng họ cũng tìm được tin tức của cô gái váy trắng kia.  Tại Nấm Mồ Thần Linh.  Một bóng người hạ xuống một chỗ trước Mộ Địa, kính cẩn hành lễ, kích động nói: "Vũ Tôn, có tin tức của cô gái váy trắng kia rồi!"  Có tin tức rồi!  Bóng người kia vừa nói xong, mộ địa kia chợt run lên, ngay sau đó, Vũ Tôn đi ra.  Vũ Tôn nhìn bóng người trước mặt hỏi: "Có tin tức của người phụ nữ kia rồi hả?"  Bóng người gật đầu: "Vâng!"  Vũ Tôn chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt chợt nở nụ cười: "Diệp Huyên, ngày lành của ngươi kết thúc rồi!"  …  Vũ Tôn quay đi, sau đó nói: “Cô gái kia đang ở đâu?”  Bóng người trầm giọng đáp: “Nàng cách chúng ta hơi xa, từng xuất hiện ở tinh vực Ngạc xa xôi kia.”  Vũ Tôn nhíu mày: “Tinh vực Ngạc?”  Bóng người gật đầu: “Đúng vậy!”  Vũ Tôn trầm giọng nói: “Thật xa!”  Tinh vực Ngạc!  Đó là một nơi cách đây rất rất xa, bọn họ cũng chỉ nghe qua chứ chưa đi bao giờ.  Bởi vì nó thật sự quá xa!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đương nhiên, hắn cũng không muốn mình có lúc ấy. Song, vẫn cứ nên tu luyện, lỡ có lúc cần dùng đến thì sao!  Trong khoảng thời gian kế tiếp, Diệp Huyên bắt đầu tập trung nghiên cứu một kiếm cầu được chết kia!  Dù sao trong Tiểu Tháp này thì cũng đủ thời gian!  ...  Khi Diệp Huyên đang tu luyện thì Nấm Mồ Thần Linh cũng chẳng rảnh rang.  Nấm Mồ Thần Linh sử dụng hết toàn bộ sức mạnh của mình tìm tòi một cô gái mặc váy trắng!  Hễ là có tin tức của cô gái váy trắng kia, chỉ cần báo thì sẽ được thưởng hậu hĩnh!  Ngoài ra, toàn bộ hệ thống tình báo trong Nấm Mồ Thần Linh cũng khởi động, bắt đầu tìm kiếm cô gái váy trắng trong Chư Thiên Vạn Giới!  Trời không phụ lòng người, sau khi tìm kiếm khoảng nửa tháng thì cuối cùng họ cũng tìm được tin tức của cô gái váy trắng kia.  Tại Nấm Mồ Thần Linh.  Một bóng người hạ xuống một chỗ trước Mộ Địa, kính cẩn hành lễ, kích động nói: "Vũ Tôn, có tin tức của cô gái váy trắng kia rồi!"  Có tin tức rồi!  Bóng người kia vừa nói xong, mộ địa kia chợt run lên, ngay sau đó, Vũ Tôn đi ra.  Vũ Tôn nhìn bóng người trước mặt hỏi: "Có tin tức của người phụ nữ kia rồi hả?"  Bóng người gật đầu: "Vâng!"  Vũ Tôn chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt chợt nở nụ cười: "Diệp Huyên, ngày lành của ngươi kết thúc rồi!"  …  Vũ Tôn quay đi, sau đó nói: “Cô gái kia đang ở đâu?”  Bóng người trầm giọng đáp: “Nàng cách chúng ta hơi xa, từng xuất hiện ở tinh vực Ngạc xa xôi kia.”  Vũ Tôn nhíu mày: “Tinh vực Ngạc?”  Bóng người gật đầu: “Đúng vậy!”  Vũ Tôn trầm giọng nói: “Thật xa!”  Tinh vực Ngạc!  Đó là một nơi cách đây rất rất xa, bọn họ cũng chỉ nghe qua chứ chưa đi bao giờ.  Bởi vì nó thật sự quá xa!  

Chương 7191