Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7196

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mục đích của bọn họ chính là tinh vực Ngạc kia!  Vũ Tôn nhìn thời không vô tận đằng xa: “Diệp Huyên, ngày tận thế của ngươi đến rồi!”  Một ông lão bên cạnh gã bỗng nhiên nói: “Lỡ Diệp Huyên kia không cứu em gái hắn thì làm sao giờ?”  Vũ Tôn cười lạnh: “Hắn chắc chắn sẽ cứu cô gái áo trắng kia! Bởi vì tên đó rất trọng tình trọng nghĩa! Đây là điểm yếu của hắn!”  ...  Nửa canh giờ sau, đám người Vũ Tôn tiến vào tinh vực Ngạc.  Sau khi vào tinh vực Ngạc, Vũ Tôn nhìn đánh giá xung quanh, sau đó nói: “Bạch Dạ, ngươi có biết gì về nơi này không?”  Phía sau Vũ Tôn, ông lão tên Bạch Dạ trầm giọng nói: “Biết một chút, nhưng cũng không nhiều!”  Vũ Tôn nói: “Nói xem!”  Bạch Dạ trầm giọng nói: “Tinh vực này có một thế lực hùng mạnh, Bạch Ác gia tộc, bọn họ quản lý toàn bộ tinh vực Ngạc! Ở đây còn có một loại linh khí đặc biệt, sinh linh khí, loại khí này không hề kém vĩnh sinh khí”.  Vũ Tôn nói: “Đã từng tiếp xúc với bọn họ chưa?”  Bạch Dạ gật đầu: “Từng tiếp xúc qua! Những người này không thân thiện cho lắm!”  Vũ Tôn im lặng một lát, sau đó nói: “Mặc kệ bọn họ, mục tiêu của chúng ta là cô gái váy trắng kia!”  Bạch Dạ gật gật đầu, sau đó chỉ về phía trước: “Theo như thám tử của chúng ta hồi báo, cách đây không lâu cô gái váy trắng từng xuất hiện ở Linh Võ Thành phía xa kia”.  Vũ Tôn nói: “Đi! Đến Linh Võ Thành!”  Nhưng vào lúc này, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên thổi đến từ phía xa!  Vũ Tôn nhíu mày, rất nhanh, một ông lão xuất hiện ở trước mặt hắn cách đó không xa.  Ông lão mặc một chiếc trường bào màu xám, hai tay giấu trong trong tay áo, trên mặt nếp nhăn đan chéo nhau, thoạt nhìn trông rất già nua!  Ông lão nheo mắt: “Cao thủ bậc Cổ Thần!”  Vũ Tôn gật đầu.  Ông lão này không phải là cao thủ bậc Cổ Thần!  Bất luận là tinh vực Cổ Thần hay là tinh vực Ngạc này, cũng đều chịu sự trói buộc của pháp tắc vũ trụ tối cao!  Ông lão nhìn chằm chằm Vũ Tôn: “Nếu ngươi đã bước vào cảnh giới Cổ Thần, vì sao còn có thể xuất hiện ở thế gian!”  Vũ Tôn lạnh nhạt nói: “Các hạ có từng nghe qua về Nấm Mồ Thần Linh?”  Ông lão nhíu mày: “Nấm Mồ Thần Linh?”  Vũ Tôn gật đầu.  Ông lão trầm giọng nói: “Các ngươi đến tinh vực Ngạc làm gì?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mục đích của bọn họ chính là tinh vực Ngạc kia!  Vũ Tôn nhìn thời không vô tận đằng xa: “Diệp Huyên, ngày tận thế của ngươi đến rồi!”  Một ông lão bên cạnh gã bỗng nhiên nói: “Lỡ Diệp Huyên kia không cứu em gái hắn thì làm sao giờ?”  Vũ Tôn cười lạnh: “Hắn chắc chắn sẽ cứu cô gái áo trắng kia! Bởi vì tên đó rất trọng tình trọng nghĩa! Đây là điểm yếu của hắn!”  ...  Nửa canh giờ sau, đám người Vũ Tôn tiến vào tinh vực Ngạc.  Sau khi vào tinh vực Ngạc, Vũ Tôn nhìn đánh giá xung quanh, sau đó nói: “Bạch Dạ, ngươi có biết gì về nơi này không?”  Phía sau Vũ Tôn, ông lão tên Bạch Dạ trầm giọng nói: “Biết một chút, nhưng cũng không nhiều!”  Vũ Tôn nói: “Nói xem!”  Bạch Dạ trầm giọng nói: “Tinh vực này có một thế lực hùng mạnh, Bạch Ác gia tộc, bọn họ quản lý toàn bộ tinh vực Ngạc! Ở đây còn có một loại linh khí đặc biệt, sinh linh khí, loại khí này không hề kém vĩnh sinh khí”.  Vũ Tôn nói: “Đã từng tiếp xúc với bọn họ chưa?”  Bạch Dạ gật đầu: “Từng tiếp xúc qua! Những người này không thân thiện cho lắm!”  Vũ Tôn im lặng một lát, sau đó nói: “Mặc kệ bọn họ, mục tiêu của chúng ta là cô gái váy trắng kia!”  Bạch Dạ gật gật đầu, sau đó chỉ về phía trước: “Theo như thám tử của chúng ta hồi báo, cách đây không lâu cô gái váy trắng từng xuất hiện ở Linh Võ Thành phía xa kia”.  Vũ Tôn nói: “Đi! Đến Linh Võ Thành!”  Nhưng vào lúc này, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên thổi đến từ phía xa!  Vũ Tôn nhíu mày, rất nhanh, một ông lão xuất hiện ở trước mặt hắn cách đó không xa.  Ông lão mặc một chiếc trường bào màu xám, hai tay giấu trong trong tay áo, trên mặt nếp nhăn đan chéo nhau, thoạt nhìn trông rất già nua!  Ông lão nheo mắt: “Cao thủ bậc Cổ Thần!”  Vũ Tôn gật đầu.  Ông lão này không phải là cao thủ bậc Cổ Thần!  Bất luận là tinh vực Cổ Thần hay là tinh vực Ngạc này, cũng đều chịu sự trói buộc của pháp tắc vũ trụ tối cao!  Ông lão nhìn chằm chằm Vũ Tôn: “Nếu ngươi đã bước vào cảnh giới Cổ Thần, vì sao còn có thể xuất hiện ở thế gian!”  Vũ Tôn lạnh nhạt nói: “Các hạ có từng nghe qua về Nấm Mồ Thần Linh?”  Ông lão nhíu mày: “Nấm Mồ Thần Linh?”  Vũ Tôn gật đầu.  Ông lão trầm giọng nói: “Các ngươi đến tinh vực Ngạc làm gì?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mục đích của bọn họ chính là tinh vực Ngạc kia!  Vũ Tôn nhìn thời không vô tận đằng xa: “Diệp Huyên, ngày tận thế của ngươi đến rồi!”  Một ông lão bên cạnh gã bỗng nhiên nói: “Lỡ Diệp Huyên kia không cứu em gái hắn thì làm sao giờ?”  Vũ Tôn cười lạnh: “Hắn chắc chắn sẽ cứu cô gái áo trắng kia! Bởi vì tên đó rất trọng tình trọng nghĩa! Đây là điểm yếu của hắn!”  ...  Nửa canh giờ sau, đám người Vũ Tôn tiến vào tinh vực Ngạc.  Sau khi vào tinh vực Ngạc, Vũ Tôn nhìn đánh giá xung quanh, sau đó nói: “Bạch Dạ, ngươi có biết gì về nơi này không?”  Phía sau Vũ Tôn, ông lão tên Bạch Dạ trầm giọng nói: “Biết một chút, nhưng cũng không nhiều!”  Vũ Tôn nói: “Nói xem!”  Bạch Dạ trầm giọng nói: “Tinh vực này có một thế lực hùng mạnh, Bạch Ác gia tộc, bọn họ quản lý toàn bộ tinh vực Ngạc! Ở đây còn có một loại linh khí đặc biệt, sinh linh khí, loại khí này không hề kém vĩnh sinh khí”.  Vũ Tôn nói: “Đã từng tiếp xúc với bọn họ chưa?”  Bạch Dạ gật đầu: “Từng tiếp xúc qua! Những người này không thân thiện cho lắm!”  Vũ Tôn im lặng một lát, sau đó nói: “Mặc kệ bọn họ, mục tiêu của chúng ta là cô gái váy trắng kia!”  Bạch Dạ gật gật đầu, sau đó chỉ về phía trước: “Theo như thám tử của chúng ta hồi báo, cách đây không lâu cô gái váy trắng từng xuất hiện ở Linh Võ Thành phía xa kia”.  Vũ Tôn nói: “Đi! Đến Linh Võ Thành!”  Nhưng vào lúc này, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên thổi đến từ phía xa!  Vũ Tôn nhíu mày, rất nhanh, một ông lão xuất hiện ở trước mặt hắn cách đó không xa.  Ông lão mặc một chiếc trường bào màu xám, hai tay giấu trong trong tay áo, trên mặt nếp nhăn đan chéo nhau, thoạt nhìn trông rất già nua!  Ông lão nheo mắt: “Cao thủ bậc Cổ Thần!”  Vũ Tôn gật đầu.  Ông lão này không phải là cao thủ bậc Cổ Thần!  Bất luận là tinh vực Cổ Thần hay là tinh vực Ngạc này, cũng đều chịu sự trói buộc của pháp tắc vũ trụ tối cao!  Ông lão nhìn chằm chằm Vũ Tôn: “Nếu ngươi đã bước vào cảnh giới Cổ Thần, vì sao còn có thể xuất hiện ở thế gian!”  Vũ Tôn lạnh nhạt nói: “Các hạ có từng nghe qua về Nấm Mồ Thần Linh?”  Ông lão nhíu mày: “Nấm Mồ Thần Linh?”  Vũ Tôn gật đầu.  Ông lão trầm giọng nói: “Các ngươi đến tinh vực Ngạc làm gì?” 

Chương 7196