Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7294

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong điện.  Tĩnh Tri nhắm mắt lại.  Cổ Mệnh có bị thiểu năng không?  Đương nhiên là không.  Nàng ấy cũng đang nghĩ lại mà sợ.  Nếu không phải bản thân nàng cẩn thận, nàng cũng đã đi vào vết xe đổ của Cổ Mệnh.  Bởi vì không ai cho rằng cô gái váy trắng có thể rời khỏi vũ trụ hiện hữu này.  Bao gồm Tĩnh Tri!  Trước khi gặp cô gái váy trắng, Tĩnh Tri tuy cho rằng đối phương rất mạnh, nhưng cùng lắm chỉ đến Thần Đế Cảnh.  Đây là dự đoán của nàng ấy trước khi gặp cô gái váy trắng.  Nhưng sau khi gặp, Tĩnh Tri mới biết mình sai rồi.  Sai hoàn toàn!  Đối phương thật sự đã rời khỏi vũ trụ hiện hữu này!  Không phải Cổ Mệnh ngu xuẩn, mà là cô gái váy trắng quá mạnh, đã vượt quá nhận thức của vũ trụ hiện hữu này...  Lúc này, Tả Tướng bước vào đại điện, nói: “Thánh Chủ, Diệp Huyên đang đến đây”.  Tĩnh Tri nheo mắt: “Hắn đến làm gì?"  Tả Tướng: “Hẳn là giết Cổ Mệnh”.  Tĩnh Tri cau mày: “Xằng bậy! Lấy thực lực của hắn bây giờ sao có thể giết y?"  Nói xong, nàng ấy đứng dậy đi ra.  Tả Tướng vội hỏi: “Thánh Chủ muốn đi hỗ trợ sao?"  Tĩnh Tri không quay đầu lại: “Tất nhiên, Diệp thiếu không thể chết được”.  Tả Tướng trợn mắt há mồm.  Thánh Chủ, rốt cuộc người theo phe nào thế này?!Sau khi rời khỏi hành cung, Cổ Mệnh đi tới một vùng tinh không tĩnh lặng.  Cổ Mệnh nhìn một vòng xung quanh, khẽ mỉm cười: “Vẫn chưa chịu xuất hiện sao?”  Vụt!  Một tia kiếm quang đột nhiên chém tới giữa chân mày của y.  Cổ Mệnh không hề tránh né.  Oanh!  Người Cổ Mệnh run rẩy dữ dội, sau đó lùi lại cả trăm trượng!  Khi dừng lại, giữa chân mày y có một vết kiếm sâu.  Mà đối diện y chính là Diệp Huyên!  Cổ Mệnh lau đi máu tươi ở mi tâm, sau đó nhẹ giọng nói: “Chiêu kiếm đáng sợ thật, không ngờ lại có thể đả thương đến thân thể ta!”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong điện.  Tĩnh Tri nhắm mắt lại.  Cổ Mệnh có bị thiểu năng không?  Đương nhiên là không.  Nàng ấy cũng đang nghĩ lại mà sợ.  Nếu không phải bản thân nàng cẩn thận, nàng cũng đã đi vào vết xe đổ của Cổ Mệnh.  Bởi vì không ai cho rằng cô gái váy trắng có thể rời khỏi vũ trụ hiện hữu này.  Bao gồm Tĩnh Tri!  Trước khi gặp cô gái váy trắng, Tĩnh Tri tuy cho rằng đối phương rất mạnh, nhưng cùng lắm chỉ đến Thần Đế Cảnh.  Đây là dự đoán của nàng ấy trước khi gặp cô gái váy trắng.  Nhưng sau khi gặp, Tĩnh Tri mới biết mình sai rồi.  Sai hoàn toàn!  Đối phương thật sự đã rời khỏi vũ trụ hiện hữu này!  Không phải Cổ Mệnh ngu xuẩn, mà là cô gái váy trắng quá mạnh, đã vượt quá nhận thức của vũ trụ hiện hữu này...  Lúc này, Tả Tướng bước vào đại điện, nói: “Thánh Chủ, Diệp Huyên đang đến đây”.  Tĩnh Tri nheo mắt: “Hắn đến làm gì?"  Tả Tướng: “Hẳn là giết Cổ Mệnh”.  Tĩnh Tri cau mày: “Xằng bậy! Lấy thực lực của hắn bây giờ sao có thể giết y?"  Nói xong, nàng ấy đứng dậy đi ra.  Tả Tướng vội hỏi: “Thánh Chủ muốn đi hỗ trợ sao?"  Tĩnh Tri không quay đầu lại: “Tất nhiên, Diệp thiếu không thể chết được”.  Tả Tướng trợn mắt há mồm.  Thánh Chủ, rốt cuộc người theo phe nào thế này?!Sau khi rời khỏi hành cung, Cổ Mệnh đi tới một vùng tinh không tĩnh lặng.  Cổ Mệnh nhìn một vòng xung quanh, khẽ mỉm cười: “Vẫn chưa chịu xuất hiện sao?”  Vụt!  Một tia kiếm quang đột nhiên chém tới giữa chân mày của y.  Cổ Mệnh không hề tránh né.  Oanh!  Người Cổ Mệnh run rẩy dữ dội, sau đó lùi lại cả trăm trượng!  Khi dừng lại, giữa chân mày y có một vết kiếm sâu.  Mà đối diện y chính là Diệp Huyên!  Cổ Mệnh lau đi máu tươi ở mi tâm, sau đó nhẹ giọng nói: “Chiêu kiếm đáng sợ thật, không ngờ lại có thể đả thương đến thân thể ta!”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong điện.  Tĩnh Tri nhắm mắt lại.  Cổ Mệnh có bị thiểu năng không?  Đương nhiên là không.  Nàng ấy cũng đang nghĩ lại mà sợ.  Nếu không phải bản thân nàng cẩn thận, nàng cũng đã đi vào vết xe đổ của Cổ Mệnh.  Bởi vì không ai cho rằng cô gái váy trắng có thể rời khỏi vũ trụ hiện hữu này.  Bao gồm Tĩnh Tri!  Trước khi gặp cô gái váy trắng, Tĩnh Tri tuy cho rằng đối phương rất mạnh, nhưng cùng lắm chỉ đến Thần Đế Cảnh.  Đây là dự đoán của nàng ấy trước khi gặp cô gái váy trắng.  Nhưng sau khi gặp, Tĩnh Tri mới biết mình sai rồi.  Sai hoàn toàn!  Đối phương thật sự đã rời khỏi vũ trụ hiện hữu này!  Không phải Cổ Mệnh ngu xuẩn, mà là cô gái váy trắng quá mạnh, đã vượt quá nhận thức của vũ trụ hiện hữu này...  Lúc này, Tả Tướng bước vào đại điện, nói: “Thánh Chủ, Diệp Huyên đang đến đây”.  Tĩnh Tri nheo mắt: “Hắn đến làm gì?"  Tả Tướng: “Hẳn là giết Cổ Mệnh”.  Tĩnh Tri cau mày: “Xằng bậy! Lấy thực lực của hắn bây giờ sao có thể giết y?"  Nói xong, nàng ấy đứng dậy đi ra.  Tả Tướng vội hỏi: “Thánh Chủ muốn đi hỗ trợ sao?"  Tĩnh Tri không quay đầu lại: “Tất nhiên, Diệp thiếu không thể chết được”.  Tả Tướng trợn mắt há mồm.  Thánh Chủ, rốt cuộc người theo phe nào thế này?!Sau khi rời khỏi hành cung, Cổ Mệnh đi tới một vùng tinh không tĩnh lặng.  Cổ Mệnh nhìn một vòng xung quanh, khẽ mỉm cười: “Vẫn chưa chịu xuất hiện sao?”  Vụt!  Một tia kiếm quang đột nhiên chém tới giữa chân mày của y.  Cổ Mệnh không hề tránh né.  Oanh!  Người Cổ Mệnh run rẩy dữ dội, sau đó lùi lại cả trăm trượng!  Khi dừng lại, giữa chân mày y có một vết kiếm sâu.  Mà đối diện y chính là Diệp Huyên!  Cổ Mệnh lau đi máu tươi ở mi tâm, sau đó nhẹ giọng nói: “Chiêu kiếm đáng sợ thật, không ngờ lại có thể đả thương đến thân thể ta!”

Chương 7294