Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7448
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông ta biết mình không giết được tên loài người trước mặt! Giờ, nói thật Diệp Huyên đã được coi như cao thủ Cửu Đoạn! Mà trong tay hắn còn có kiếm Thanh Huyên và kiếm kỹ kh ủng bố kia thì ông ta thật sự không thể làm gì được Diệp Huyên! Yểm Chu nghĩ vậy bèn thả lỏng bàn tay ra, nhìn Diệp Huyên nói: "Chúng ta từng khinh ngươi nên Thần Nhân tộc ta đã phải trả một cái giá đắt, giờ, sẽ không!" Ông ta nói xong, mở tay ra, một cái Thần Lệnh bỗng xuất hiện. Sau đó, nó phóng lên cao. Ầm! Một khí tức cực kỳ kh ủng bố chợt tràn ra trong tinh vực! Lúc này, Yểm Chu chợt hét lên: "Kính mời tổ tiên!" Tổ tiên! Diệp Huyên ngơ ngác! Mẹ nó! Vậy mà đã gọi tổ tiên? Cứ thế mà đã gọi tổ tiên? Không riêng Diệp Huyên mà đám Thần Nhân kia cũng sửng sốt! Bọn họ cũng không ngờ đại trưởng lão Yểm Chu lại trực tiếp gọi tổ tiên! Linh hồn tổ tiên ấy chính là một con bài chưa lật của Thần Nhân tộc họ đó! Cứ vậy đã dùng? Đây có phải là coi trọng Diệp Huyên quá rồi không? Sắc mặt Diệp Huyên có chút khó coi. Mẹ nó! Còn chưa đánh được nhiêu đã gọi tổ tiên! Có ai mà vừa lên đã tung ra tuyệt chiêu không? Điều này khiến hắn chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì hết! Đúng lúc này, một ông lão Thần Nhân chợt xuất hiện trong không gian. Ma Vô Tiên! Tổ tiên Thần Nhân tộc! Cũng là người sáng tạo ra loài người! Lão từng là một ông lớn chấn động cả một thời đại! Ma Vô Tiên liếc nhìn xung quanh, nhíu mày. Lúc này, vô số Thần Nhân tộc phía dưới đều đồng loạt quỳ xuống thi lễ: "Ra mắt tổ tiên!" Ma Vô Tiên nhìn các Thần Nhân ở dưới: "Chuyện gì?" Giọng nói ấy vừa vang lên, toàn bộ không gian thế mà lại trực tiếp nứt ra! Đám người Tiểu An thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng! Không ngờ mảnh thời không này lại chẳng thể chịu nổi giọng nói của đối phương? Đây phải kh ủng bố cỡ nào chứ?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông ta biết mình không giết được tên loài người trước mặt! Giờ, nói thật Diệp Huyên đã được coi như cao thủ Cửu Đoạn! Mà trong tay hắn còn có kiếm Thanh Huyên và kiếm kỹ kh ủng bố kia thì ông ta thật sự không thể làm gì được Diệp Huyên! Yểm Chu nghĩ vậy bèn thả lỏng bàn tay ra, nhìn Diệp Huyên nói: "Chúng ta từng khinh ngươi nên Thần Nhân tộc ta đã phải trả một cái giá đắt, giờ, sẽ không!" Ông ta nói xong, mở tay ra, một cái Thần Lệnh bỗng xuất hiện. Sau đó, nó phóng lên cao. Ầm! Một khí tức cực kỳ kh ủng bố chợt tràn ra trong tinh vực! Lúc này, Yểm Chu chợt hét lên: "Kính mời tổ tiên!" Tổ tiên! Diệp Huyên ngơ ngác! Mẹ nó! Vậy mà đã gọi tổ tiên? Cứ thế mà đã gọi tổ tiên? Không riêng Diệp Huyên mà đám Thần Nhân kia cũng sửng sốt! Bọn họ cũng không ngờ đại trưởng lão Yểm Chu lại trực tiếp gọi tổ tiên! Linh hồn tổ tiên ấy chính là một con bài chưa lật của Thần Nhân tộc họ đó! Cứ vậy đã dùng? Đây có phải là coi trọng Diệp Huyên quá rồi không? Sắc mặt Diệp Huyên có chút khó coi. Mẹ nó! Còn chưa đánh được nhiêu đã gọi tổ tiên! Có ai mà vừa lên đã tung ra tuyệt chiêu không? Điều này khiến hắn chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì hết! Đúng lúc này, một ông lão Thần Nhân chợt xuất hiện trong không gian. Ma Vô Tiên! Tổ tiên Thần Nhân tộc! Cũng là người sáng tạo ra loài người! Lão từng là một ông lớn chấn động cả một thời đại! Ma Vô Tiên liếc nhìn xung quanh, nhíu mày. Lúc này, vô số Thần Nhân tộc phía dưới đều đồng loạt quỳ xuống thi lễ: "Ra mắt tổ tiên!" Ma Vô Tiên nhìn các Thần Nhân ở dưới: "Chuyện gì?" Giọng nói ấy vừa vang lên, toàn bộ không gian thế mà lại trực tiếp nứt ra! Đám người Tiểu An thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng! Không ngờ mảnh thời không này lại chẳng thể chịu nổi giọng nói của đối phương? Đây phải kh ủng bố cỡ nào chứ?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông ta biết mình không giết được tên loài người trước mặt! Giờ, nói thật Diệp Huyên đã được coi như cao thủ Cửu Đoạn! Mà trong tay hắn còn có kiếm Thanh Huyên và kiếm kỹ kh ủng bố kia thì ông ta thật sự không thể làm gì được Diệp Huyên! Yểm Chu nghĩ vậy bèn thả lỏng bàn tay ra, nhìn Diệp Huyên nói: "Chúng ta từng khinh ngươi nên Thần Nhân tộc ta đã phải trả một cái giá đắt, giờ, sẽ không!" Ông ta nói xong, mở tay ra, một cái Thần Lệnh bỗng xuất hiện. Sau đó, nó phóng lên cao. Ầm! Một khí tức cực kỳ kh ủng bố chợt tràn ra trong tinh vực! Lúc này, Yểm Chu chợt hét lên: "Kính mời tổ tiên!" Tổ tiên! Diệp Huyên ngơ ngác! Mẹ nó! Vậy mà đã gọi tổ tiên? Cứ thế mà đã gọi tổ tiên? Không riêng Diệp Huyên mà đám Thần Nhân kia cũng sửng sốt! Bọn họ cũng không ngờ đại trưởng lão Yểm Chu lại trực tiếp gọi tổ tiên! Linh hồn tổ tiên ấy chính là một con bài chưa lật của Thần Nhân tộc họ đó! Cứ vậy đã dùng? Đây có phải là coi trọng Diệp Huyên quá rồi không? Sắc mặt Diệp Huyên có chút khó coi. Mẹ nó! Còn chưa đánh được nhiêu đã gọi tổ tiên! Có ai mà vừa lên đã tung ra tuyệt chiêu không? Điều này khiến hắn chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì hết! Đúng lúc này, một ông lão Thần Nhân chợt xuất hiện trong không gian. Ma Vô Tiên! Tổ tiên Thần Nhân tộc! Cũng là người sáng tạo ra loài người! Lão từng là một ông lớn chấn động cả một thời đại! Ma Vô Tiên liếc nhìn xung quanh, nhíu mày. Lúc này, vô số Thần Nhân tộc phía dưới đều đồng loạt quỳ xuống thi lễ: "Ra mắt tổ tiên!" Ma Vô Tiên nhìn các Thần Nhân ở dưới: "Chuyện gì?" Giọng nói ấy vừa vang lên, toàn bộ không gian thế mà lại trực tiếp nứt ra! Đám người Tiểu An thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng! Không ngờ mảnh thời không này lại chẳng thể chịu nổi giọng nói của đối phương? Đây phải kh ủng bố cỡ nào chứ?