Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7615

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vậy để ta xem rốt cuộc người đứng sau ngươi là thần thánh phương nào!”  Dứt lời, tay phải của gã cầm lấy kiếm Thanh Huyên, thời không xung quanh lập tức rung động, một lát sau, người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn lên, tích tắc sau, một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa chân mày gã, sau đó xuyên qua.  Oanh!  Người đàn ông trung niên trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng.  Không ngờ mình lại bị giết trong nháy mắt?Bỏ mình!  Đến tận lúc chết người đàn ông trung niên vẫn không biết tại sao mình chết!  Diệp Huyên thu lại kiếm Thanh Huyên, sau đó trở về trong Tiểu Tháp, tiếp tục tu luyện.  Mấy cường giả Thần Tông bên dưới trố mắt nhìn nhau, nét mặt ngơ ngác.  …  Thần Vương Cốc.  Trong thụ điện, Mộ Cốc nằm trên ghế mây, chân phải gác lên chân trái, khép hờ đôi mắt, tay phải nhẹ nhàng gõ lên ghế.  Lúc này, Mâu Hi đi vào trong thụ điện, sắc mặt ả ta rất nặng nề: “Sư phụ, người trên núi đó chết rồi!”  Ngón tay đang gõ của Mộ Cốc dừng lại, một lát sau, nàng ta khẽ hỏi: “Sao lại chết?”  Mâu Hi thoáng do dự, sau đó nói: “Nghe nói ông ta cầm thanh kiếm của Diệp Huyên, sau đó cứ thế chết rồi!”  Mộ Cốc khẽ nhíu mày: “Cầm kiếm?”  Mâu Hi gật đầu: “Đúng thế!”  Mộ Cốc im lặng một lát rồi khẽ nói: “Tuy người này không phải người trên núi, nhưng chắc chắn cũng không phải người bình thường…”  Mâu Hi trầm giọng nói: “Sư phụ, ta đã điều tra chi tiết về người này, người này đến từ một nền văn minh cấp hai, hắn…”  Mộ Cốc lắc đầu: “Như thế càng chứng tỏ người này không đơn giản!”  Mâu Hi gật đầu: “Đúng thế, người này có rất nhiều điểm bí ẩn, đặc biệt là thanh kiếm trong tay hắn, nghe nói lúc cầm kiếm, hắn có thể miễn dịch với áp lực thời không và vực sâu thời không!”  Mộ Cốc híp mắt: “Thật sao?”  Mâu Hi gật đầu: “Có lẽ là thật!”  Mộ Cốc im lặng một lát rồi nói: “Người trên núi sẽ không từ bỏ, tiếp tục theo dõi đi!”  Mâu Hi gật đầu, sau đó lui xuống.  …  Thập Tuyệt Thần Điện.  Lúc này, Mộ Khâu đã biết tin người trên núi đã chết, khi biết tin này, gã thở phào nhẹ nhõm!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vậy để ta xem rốt cuộc người đứng sau ngươi là thần thánh phương nào!”  Dứt lời, tay phải của gã cầm lấy kiếm Thanh Huyên, thời không xung quanh lập tức rung động, một lát sau, người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn lên, tích tắc sau, một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa chân mày gã, sau đó xuyên qua.  Oanh!  Người đàn ông trung niên trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng.  Không ngờ mình lại bị giết trong nháy mắt?Bỏ mình!  Đến tận lúc chết người đàn ông trung niên vẫn không biết tại sao mình chết!  Diệp Huyên thu lại kiếm Thanh Huyên, sau đó trở về trong Tiểu Tháp, tiếp tục tu luyện.  Mấy cường giả Thần Tông bên dưới trố mắt nhìn nhau, nét mặt ngơ ngác.  …  Thần Vương Cốc.  Trong thụ điện, Mộ Cốc nằm trên ghế mây, chân phải gác lên chân trái, khép hờ đôi mắt, tay phải nhẹ nhàng gõ lên ghế.  Lúc này, Mâu Hi đi vào trong thụ điện, sắc mặt ả ta rất nặng nề: “Sư phụ, người trên núi đó chết rồi!”  Ngón tay đang gõ của Mộ Cốc dừng lại, một lát sau, nàng ta khẽ hỏi: “Sao lại chết?”  Mâu Hi thoáng do dự, sau đó nói: “Nghe nói ông ta cầm thanh kiếm của Diệp Huyên, sau đó cứ thế chết rồi!”  Mộ Cốc khẽ nhíu mày: “Cầm kiếm?”  Mâu Hi gật đầu: “Đúng thế!”  Mộ Cốc im lặng một lát rồi khẽ nói: “Tuy người này không phải người trên núi, nhưng chắc chắn cũng không phải người bình thường…”  Mâu Hi trầm giọng nói: “Sư phụ, ta đã điều tra chi tiết về người này, người này đến từ một nền văn minh cấp hai, hắn…”  Mộ Cốc lắc đầu: “Như thế càng chứng tỏ người này không đơn giản!”  Mâu Hi gật đầu: “Đúng thế, người này có rất nhiều điểm bí ẩn, đặc biệt là thanh kiếm trong tay hắn, nghe nói lúc cầm kiếm, hắn có thể miễn dịch với áp lực thời không và vực sâu thời không!”  Mộ Cốc híp mắt: “Thật sao?”  Mâu Hi gật đầu: “Có lẽ là thật!”  Mộ Cốc im lặng một lát rồi nói: “Người trên núi sẽ không từ bỏ, tiếp tục theo dõi đi!”  Mâu Hi gật đầu, sau đó lui xuống.  …  Thập Tuyệt Thần Điện.  Lúc này, Mộ Khâu đã biết tin người trên núi đã chết, khi biết tin này, gã thở phào nhẹ nhõm!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vậy để ta xem rốt cuộc người đứng sau ngươi là thần thánh phương nào!”  Dứt lời, tay phải của gã cầm lấy kiếm Thanh Huyên, thời không xung quanh lập tức rung động, một lát sau, người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn lên, tích tắc sau, một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa chân mày gã, sau đó xuyên qua.  Oanh!  Người đàn ông trung niên trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng.  Không ngờ mình lại bị giết trong nháy mắt?Bỏ mình!  Đến tận lúc chết người đàn ông trung niên vẫn không biết tại sao mình chết!  Diệp Huyên thu lại kiếm Thanh Huyên, sau đó trở về trong Tiểu Tháp, tiếp tục tu luyện.  Mấy cường giả Thần Tông bên dưới trố mắt nhìn nhau, nét mặt ngơ ngác.  …  Thần Vương Cốc.  Trong thụ điện, Mộ Cốc nằm trên ghế mây, chân phải gác lên chân trái, khép hờ đôi mắt, tay phải nhẹ nhàng gõ lên ghế.  Lúc này, Mâu Hi đi vào trong thụ điện, sắc mặt ả ta rất nặng nề: “Sư phụ, người trên núi đó chết rồi!”  Ngón tay đang gõ của Mộ Cốc dừng lại, một lát sau, nàng ta khẽ hỏi: “Sao lại chết?”  Mâu Hi thoáng do dự, sau đó nói: “Nghe nói ông ta cầm thanh kiếm của Diệp Huyên, sau đó cứ thế chết rồi!”  Mộ Cốc khẽ nhíu mày: “Cầm kiếm?”  Mâu Hi gật đầu: “Đúng thế!”  Mộ Cốc im lặng một lát rồi khẽ nói: “Tuy người này không phải người trên núi, nhưng chắc chắn cũng không phải người bình thường…”  Mâu Hi trầm giọng nói: “Sư phụ, ta đã điều tra chi tiết về người này, người này đến từ một nền văn minh cấp hai, hắn…”  Mộ Cốc lắc đầu: “Như thế càng chứng tỏ người này không đơn giản!”  Mâu Hi gật đầu: “Đúng thế, người này có rất nhiều điểm bí ẩn, đặc biệt là thanh kiếm trong tay hắn, nghe nói lúc cầm kiếm, hắn có thể miễn dịch với áp lực thời không và vực sâu thời không!”  Mộ Cốc híp mắt: “Thật sao?”  Mâu Hi gật đầu: “Có lẽ là thật!”  Mộ Cốc im lặng một lát rồi nói: “Người trên núi sẽ không từ bỏ, tiếp tục theo dõi đi!”  Mâu Hi gật đầu, sau đó lui xuống.  …  Thập Tuyệt Thần Điện.  Lúc này, Mộ Khâu đã biết tin người trên núi đã chết, khi biết tin này, gã thở phào nhẹ nhõm!

Chương 7615