Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7728

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chiến lực của Hư Vọng vốn cực mạnh, nếu đạt đến Nguyên Thần Cảnh, lại thêm kiếm Thanh Huyên thì chắc chắn là tồn tại bất khả chiến bại trong cùng cảnh giới!  Một lúc sau, mọi người lên đường.  Trên đường đi, Huyền Cơ lão nhân nghiêm nghị hỏi: “Tiền bối, trong bóng tối có hai cô gái vẫn luôn đi theo chúng ta, có cần xử lý không ạ?”  Diệp Huyên quay đầu lại nhìn, đương nhiên hắn biết Huyền Cơ lão nhân đang nói đến ai, đương nhiên là Hung Nghê và Thần Khâm rồi!  Hai người phụ nữ cũng kiên nhẫn đấy, đi theo tới tận đây.  Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta biết hai người này, cứ để họ đi theo đi”.  Nói đến đây, hắn khẽ thở dài: “Chỉ trách ta năm đó quá phong lưu!”  Nghe thế, Huyền Cơ lão nhân hơi sững sờ, sau đó nở nụ cười ngượng.  …  Phía sau, Thần Khâm nhìn nhóm Diệp Huyên phía xa: “Bọn họ định đi đâu nhỉ?”  Hung Nghê hờ hững trả lời: “Ai biết được”.  Thần Khâm nhìn Hung Nghê sau đó nói: “Người của Thiên Đạo Tông tới rồi”.  Hung Nghê lắc đầu: “Có tác dụng gì? Đừng nói là họ, cho dù tông chủ Thiên Đạo Tông tái sinh thì cũng có ích gì? Không nhìn thấy à? Bây giờ bên cạnh tên đó có tới bốn hộ vệ siêu cấp!”  Bốn hộ vệ siêu cấp!  Nghe vậy, nét mặt Thần Khâm hơi khó coi.  Hung Nghê lắc đầu thở dài: “Mẹ kiếp, ta muốn xem tên này có thể giả vờ được đến khi nào!”  Thần Khâm nhìn về phía xa với vẻ mặt vô cảm: “Nếu hắn gặp một vị Mệnh Tri Cảnh chân chính…”  Nói đến đây, nàng ta không nói tiếp nữa.  Cường giả Mệnh Tri Cảnh chân chính?  Cho dù là nàng ta cũng chưa thấy bao giờ!  Cường giả cấp bậc này thật sự quá khó để gặp được!  …  Ở phía xa, dưới sự dẫn đường của Dương Niệm Tuyết, mọi người đi thẳng đến khu di tích cổ.  Trên đường đi, Diệp Huyên nhìn Hư Vọng: “Cô vào Tiểu Tháp của ta tu luyện đi”.  Hư Vọng ngây ra, sau đó run giọng hỏi: “Được ạ?”  Diệp Huyên gật đầu: “Đương nhiên!”  Nói rồi hắn nhìn Dương Niệm Tuyết: “Thiên Cực Tinh!”  Dương Niệm Tuyết nở nụ cười, ngón tay cong lại, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi trước mặt Hư Vọng, nàng ta nhìn nhẫn chứa đồ, bên trong chiếc nhẫn có tới năm mươi nghìn viên Thiên Cực Tinh!  Thấy vậy, Hư Vọng chợt biến sắc: “Thế này…”  Phải biết rằng, mỗi lần nàng ta đều phải dựa vào cướp giật mới có thể có được Thiên Cực Tinh, mà một năm, nhiều nhất nàng ta chỉ có được một nghìn viên Thiên Cực Tinh, hơn nữa đều là dùng mạng đổi lấy!  Mà bây giờ đối phương lại trực tiếp cho nàng ta năm vạn Thiên Cực Tinh.  Dương Niệm Tuyết cười khẽ: “Năm mươi nghìn Thiên Cực Tinh này chắc đã đủ cho cô đạt đến Nguyên Thần Cảnh rồi, nếu không đủ thì ta sẽ cho cô thêm”.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chiến lực của Hư Vọng vốn cực mạnh, nếu đạt đến Nguyên Thần Cảnh, lại thêm kiếm Thanh Huyên thì chắc chắn là tồn tại bất khả chiến bại trong cùng cảnh giới!  Một lúc sau, mọi người lên đường.  Trên đường đi, Huyền Cơ lão nhân nghiêm nghị hỏi: “Tiền bối, trong bóng tối có hai cô gái vẫn luôn đi theo chúng ta, có cần xử lý không ạ?”  Diệp Huyên quay đầu lại nhìn, đương nhiên hắn biết Huyền Cơ lão nhân đang nói đến ai, đương nhiên là Hung Nghê và Thần Khâm rồi!  Hai người phụ nữ cũng kiên nhẫn đấy, đi theo tới tận đây.  Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta biết hai người này, cứ để họ đi theo đi”.  Nói đến đây, hắn khẽ thở dài: “Chỉ trách ta năm đó quá phong lưu!”  Nghe thế, Huyền Cơ lão nhân hơi sững sờ, sau đó nở nụ cười ngượng.  …  Phía sau, Thần Khâm nhìn nhóm Diệp Huyên phía xa: “Bọn họ định đi đâu nhỉ?”  Hung Nghê hờ hững trả lời: “Ai biết được”.  Thần Khâm nhìn Hung Nghê sau đó nói: “Người của Thiên Đạo Tông tới rồi”.  Hung Nghê lắc đầu: “Có tác dụng gì? Đừng nói là họ, cho dù tông chủ Thiên Đạo Tông tái sinh thì cũng có ích gì? Không nhìn thấy à? Bây giờ bên cạnh tên đó có tới bốn hộ vệ siêu cấp!”  Bốn hộ vệ siêu cấp!  Nghe vậy, nét mặt Thần Khâm hơi khó coi.  Hung Nghê lắc đầu thở dài: “Mẹ kiếp, ta muốn xem tên này có thể giả vờ được đến khi nào!”  Thần Khâm nhìn về phía xa với vẻ mặt vô cảm: “Nếu hắn gặp một vị Mệnh Tri Cảnh chân chính…”  Nói đến đây, nàng ta không nói tiếp nữa.  Cường giả Mệnh Tri Cảnh chân chính?  Cho dù là nàng ta cũng chưa thấy bao giờ!  Cường giả cấp bậc này thật sự quá khó để gặp được!  …  Ở phía xa, dưới sự dẫn đường của Dương Niệm Tuyết, mọi người đi thẳng đến khu di tích cổ.  Trên đường đi, Diệp Huyên nhìn Hư Vọng: “Cô vào Tiểu Tháp của ta tu luyện đi”.  Hư Vọng ngây ra, sau đó run giọng hỏi: “Được ạ?”  Diệp Huyên gật đầu: “Đương nhiên!”  Nói rồi hắn nhìn Dương Niệm Tuyết: “Thiên Cực Tinh!”  Dương Niệm Tuyết nở nụ cười, ngón tay cong lại, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi trước mặt Hư Vọng, nàng ta nhìn nhẫn chứa đồ, bên trong chiếc nhẫn có tới năm mươi nghìn viên Thiên Cực Tinh!  Thấy vậy, Hư Vọng chợt biến sắc: “Thế này…”  Phải biết rằng, mỗi lần nàng ta đều phải dựa vào cướp giật mới có thể có được Thiên Cực Tinh, mà một năm, nhiều nhất nàng ta chỉ có được một nghìn viên Thiên Cực Tinh, hơn nữa đều là dùng mạng đổi lấy!  Mà bây giờ đối phương lại trực tiếp cho nàng ta năm vạn Thiên Cực Tinh.  Dương Niệm Tuyết cười khẽ: “Năm mươi nghìn Thiên Cực Tinh này chắc đã đủ cho cô đạt đến Nguyên Thần Cảnh rồi, nếu không đủ thì ta sẽ cho cô thêm”.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chiến lực của Hư Vọng vốn cực mạnh, nếu đạt đến Nguyên Thần Cảnh, lại thêm kiếm Thanh Huyên thì chắc chắn là tồn tại bất khả chiến bại trong cùng cảnh giới!  Một lúc sau, mọi người lên đường.  Trên đường đi, Huyền Cơ lão nhân nghiêm nghị hỏi: “Tiền bối, trong bóng tối có hai cô gái vẫn luôn đi theo chúng ta, có cần xử lý không ạ?”  Diệp Huyên quay đầu lại nhìn, đương nhiên hắn biết Huyền Cơ lão nhân đang nói đến ai, đương nhiên là Hung Nghê và Thần Khâm rồi!  Hai người phụ nữ cũng kiên nhẫn đấy, đi theo tới tận đây.  Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta biết hai người này, cứ để họ đi theo đi”.  Nói đến đây, hắn khẽ thở dài: “Chỉ trách ta năm đó quá phong lưu!”  Nghe thế, Huyền Cơ lão nhân hơi sững sờ, sau đó nở nụ cười ngượng.  …  Phía sau, Thần Khâm nhìn nhóm Diệp Huyên phía xa: “Bọn họ định đi đâu nhỉ?”  Hung Nghê hờ hững trả lời: “Ai biết được”.  Thần Khâm nhìn Hung Nghê sau đó nói: “Người của Thiên Đạo Tông tới rồi”.  Hung Nghê lắc đầu: “Có tác dụng gì? Đừng nói là họ, cho dù tông chủ Thiên Đạo Tông tái sinh thì cũng có ích gì? Không nhìn thấy à? Bây giờ bên cạnh tên đó có tới bốn hộ vệ siêu cấp!”  Bốn hộ vệ siêu cấp!  Nghe vậy, nét mặt Thần Khâm hơi khó coi.  Hung Nghê lắc đầu thở dài: “Mẹ kiếp, ta muốn xem tên này có thể giả vờ được đến khi nào!”  Thần Khâm nhìn về phía xa với vẻ mặt vô cảm: “Nếu hắn gặp một vị Mệnh Tri Cảnh chân chính…”  Nói đến đây, nàng ta không nói tiếp nữa.  Cường giả Mệnh Tri Cảnh chân chính?  Cho dù là nàng ta cũng chưa thấy bao giờ!  Cường giả cấp bậc này thật sự quá khó để gặp được!  …  Ở phía xa, dưới sự dẫn đường của Dương Niệm Tuyết, mọi người đi thẳng đến khu di tích cổ.  Trên đường đi, Diệp Huyên nhìn Hư Vọng: “Cô vào Tiểu Tháp của ta tu luyện đi”.  Hư Vọng ngây ra, sau đó run giọng hỏi: “Được ạ?”  Diệp Huyên gật đầu: “Đương nhiên!”  Nói rồi hắn nhìn Dương Niệm Tuyết: “Thiên Cực Tinh!”  Dương Niệm Tuyết nở nụ cười, ngón tay cong lại, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi trước mặt Hư Vọng, nàng ta nhìn nhẫn chứa đồ, bên trong chiếc nhẫn có tới năm mươi nghìn viên Thiên Cực Tinh!  Thấy vậy, Hư Vọng chợt biến sắc: “Thế này…”  Phải biết rằng, mỗi lần nàng ta đều phải dựa vào cướp giật mới có thể có được Thiên Cực Tinh, mà một năm, nhiều nhất nàng ta chỉ có được một nghìn viên Thiên Cực Tinh, hơn nữa đều là dùng mạng đổi lấy!  Mà bây giờ đối phương lại trực tiếp cho nàng ta năm vạn Thiên Cực Tinh.  Dương Niệm Tuyết cười khẽ: “Năm mươi nghìn Thiên Cực Tinh này chắc đã đủ cho cô đạt đến Nguyên Thần Cảnh rồi, nếu không đủ thì ta sẽ cho cô thêm”.  

Chương 7728