Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7779

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tuyết Linh Lung và Khổ Bồ bên cạnh liếc nhìn Diệp Huyên, hai người không nói lời nào.  Thật ra, bọn họ cũng rất tò mò về thân phận của Diệp Huyên!  Thằng nhóc này mới Thần Thể Cảnh đã có thể làm điện chủ Thần điện Thiên Hồn, sao có thể đơn giản được?  Lúc này, Táng Man Nhi lại nói: “Diệp điện chủ, hỏi ngươi một câu. Ngươi có thể trả lời, cũng có thể không trả lời!”  Diệp Huyên đang định nói chuyện, nhưng Táng Man Nhi đã hỏi thẳng luôn: “Thần điện Thiên Hồn đột nhiên bị diệt, không chỉ mấy cao thủ Mệnh Tri Cảnh ngã xuống, mà ngay cả điện chủ cũng bị tiêu diệt, việc này liên quan đến người đứng đằng sau ngươi, phải không?”  Diệp Huyên nhìn Táng Man Nhi.  Mẹ nó!  Sao bây giờ toàn gặp phải người có trí thông minh cao như vậy chứ?  Táng Man Nhi cười nói: “Ta biết rồi!”  Diệp Huyên lại đột nhiên cười nói: “Vì sao cô nương không cho rằng đó là ta làm chứ?”  Nghe vậy, Khổ Bồ và Tuyết Linh Lung đã thu hồi ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Huyên lần nữa, lần này ngay cả Đại Hoang lão nhân cũng mở mắt nhìn về phía Diệp Huyên.  Táng Man Nhi nhìn thẳng Diệp Huyên: “Ngươi làm?”  Diệp Huyên cười ha hả, hắn đi đến một chiếc ghế cách đó không xa ngồi xuống, nhưng cũng không nói thêm gì nữa!  Ở bên ngoài, thực lực rất quan trọng, nếu thực lực không đủ, nhất định phải ra vẻ bí ẩn!  Dù sao ra vẻ bí ẩn cũng không phạm pháp!  Táng Man Nhi nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Nói như vậy, Diệp điện chủ không phải Thần Thể Cảnh à?”  Diệp Huyên nhìn về phía Táng Man Nhi, cười nói: “Man Nhi cô nương, ừm, ta xưng hô với ngươi như vậy, ngươi không để ý chứ?”  Táng Man Nhi vừa định nói chuyện, Diệp Huyên lại giành nói trước: “Man Nhi cô nương, từ khi nhìn thấy ngươi, ta đã biết ngươi là một người phóng khoáng, thật ra, ta cũng rất thích tính cách này của ngươi, bởi vì Diệp Huyên ta cũng là một người phóng khoáng! Ý của ta là, nếu như ngươi rất tò mò về ta, vậy chúng ta có thể trao đổi riêng tư, bây giờ nơi này có nhiều người, rất nhiều chuyện ta không tiện nói ra, ngươi hiểu chứ?”  Táng Man Nhi hơi sững sờ, sau đó cười ha ha một tiếng: “Diệp điện chủ, ngươi thú vị, rất thú vị, ha ha…”  Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đi vào trong điện.  Đại Thiên Tôn sau lưng Diệp Huyên nói: “Võ Khánh, thành chủ hiện giờ của Võ Linh Thành!”  Sau khi tiến vào trong điện, Võ Khánh nhìn mọi người bên trong, cười nói: “Hôm nay mời các vị đến đây, giống như ta đã nói bên trong thiệp mời, đó chính là Võ Linh Thành ta phát hiện di tích Khổ Tu tiền bối để lại! Nhưng mà, Võ Linh Thành ta không cách nào mở ra di tích này, bởi vậy triệu tập các vị đến cùng nhau nghĩ cách!”  Táng Man Nhi cười nói: “Nếu như mở ra được, vậy phải phân chia thế nào?”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tuyết Linh Lung và Khổ Bồ bên cạnh liếc nhìn Diệp Huyên, hai người không nói lời nào.  Thật ra, bọn họ cũng rất tò mò về thân phận của Diệp Huyên!  Thằng nhóc này mới Thần Thể Cảnh đã có thể làm điện chủ Thần điện Thiên Hồn, sao có thể đơn giản được?  Lúc này, Táng Man Nhi lại nói: “Diệp điện chủ, hỏi ngươi một câu. Ngươi có thể trả lời, cũng có thể không trả lời!”  Diệp Huyên đang định nói chuyện, nhưng Táng Man Nhi đã hỏi thẳng luôn: “Thần điện Thiên Hồn đột nhiên bị diệt, không chỉ mấy cao thủ Mệnh Tri Cảnh ngã xuống, mà ngay cả điện chủ cũng bị tiêu diệt, việc này liên quan đến người đứng đằng sau ngươi, phải không?”  Diệp Huyên nhìn Táng Man Nhi.  Mẹ nó!  Sao bây giờ toàn gặp phải người có trí thông minh cao như vậy chứ?  Táng Man Nhi cười nói: “Ta biết rồi!”  Diệp Huyên lại đột nhiên cười nói: “Vì sao cô nương không cho rằng đó là ta làm chứ?”  Nghe vậy, Khổ Bồ và Tuyết Linh Lung đã thu hồi ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Huyên lần nữa, lần này ngay cả Đại Hoang lão nhân cũng mở mắt nhìn về phía Diệp Huyên.  Táng Man Nhi nhìn thẳng Diệp Huyên: “Ngươi làm?”  Diệp Huyên cười ha hả, hắn đi đến một chiếc ghế cách đó không xa ngồi xuống, nhưng cũng không nói thêm gì nữa!  Ở bên ngoài, thực lực rất quan trọng, nếu thực lực không đủ, nhất định phải ra vẻ bí ẩn!  Dù sao ra vẻ bí ẩn cũng không phạm pháp!  Táng Man Nhi nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Nói như vậy, Diệp điện chủ không phải Thần Thể Cảnh à?”  Diệp Huyên nhìn về phía Táng Man Nhi, cười nói: “Man Nhi cô nương, ừm, ta xưng hô với ngươi như vậy, ngươi không để ý chứ?”  Táng Man Nhi vừa định nói chuyện, Diệp Huyên lại giành nói trước: “Man Nhi cô nương, từ khi nhìn thấy ngươi, ta đã biết ngươi là một người phóng khoáng, thật ra, ta cũng rất thích tính cách này của ngươi, bởi vì Diệp Huyên ta cũng là một người phóng khoáng! Ý của ta là, nếu như ngươi rất tò mò về ta, vậy chúng ta có thể trao đổi riêng tư, bây giờ nơi này có nhiều người, rất nhiều chuyện ta không tiện nói ra, ngươi hiểu chứ?”  Táng Man Nhi hơi sững sờ, sau đó cười ha ha một tiếng: “Diệp điện chủ, ngươi thú vị, rất thú vị, ha ha…”  Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đi vào trong điện.  Đại Thiên Tôn sau lưng Diệp Huyên nói: “Võ Khánh, thành chủ hiện giờ của Võ Linh Thành!”  Sau khi tiến vào trong điện, Võ Khánh nhìn mọi người bên trong, cười nói: “Hôm nay mời các vị đến đây, giống như ta đã nói bên trong thiệp mời, đó chính là Võ Linh Thành ta phát hiện di tích Khổ Tu tiền bối để lại! Nhưng mà, Võ Linh Thành ta không cách nào mở ra di tích này, bởi vậy triệu tập các vị đến cùng nhau nghĩ cách!”  Táng Man Nhi cười nói: “Nếu như mở ra được, vậy phải phân chia thế nào?”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tuyết Linh Lung và Khổ Bồ bên cạnh liếc nhìn Diệp Huyên, hai người không nói lời nào.  Thật ra, bọn họ cũng rất tò mò về thân phận của Diệp Huyên!  Thằng nhóc này mới Thần Thể Cảnh đã có thể làm điện chủ Thần điện Thiên Hồn, sao có thể đơn giản được?  Lúc này, Táng Man Nhi lại nói: “Diệp điện chủ, hỏi ngươi một câu. Ngươi có thể trả lời, cũng có thể không trả lời!”  Diệp Huyên đang định nói chuyện, nhưng Táng Man Nhi đã hỏi thẳng luôn: “Thần điện Thiên Hồn đột nhiên bị diệt, không chỉ mấy cao thủ Mệnh Tri Cảnh ngã xuống, mà ngay cả điện chủ cũng bị tiêu diệt, việc này liên quan đến người đứng đằng sau ngươi, phải không?”  Diệp Huyên nhìn Táng Man Nhi.  Mẹ nó!  Sao bây giờ toàn gặp phải người có trí thông minh cao như vậy chứ?  Táng Man Nhi cười nói: “Ta biết rồi!”  Diệp Huyên lại đột nhiên cười nói: “Vì sao cô nương không cho rằng đó là ta làm chứ?”  Nghe vậy, Khổ Bồ và Tuyết Linh Lung đã thu hồi ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Huyên lần nữa, lần này ngay cả Đại Hoang lão nhân cũng mở mắt nhìn về phía Diệp Huyên.  Táng Man Nhi nhìn thẳng Diệp Huyên: “Ngươi làm?”  Diệp Huyên cười ha hả, hắn đi đến một chiếc ghế cách đó không xa ngồi xuống, nhưng cũng không nói thêm gì nữa!  Ở bên ngoài, thực lực rất quan trọng, nếu thực lực không đủ, nhất định phải ra vẻ bí ẩn!  Dù sao ra vẻ bí ẩn cũng không phạm pháp!  Táng Man Nhi nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Nói như vậy, Diệp điện chủ không phải Thần Thể Cảnh à?”  Diệp Huyên nhìn về phía Táng Man Nhi, cười nói: “Man Nhi cô nương, ừm, ta xưng hô với ngươi như vậy, ngươi không để ý chứ?”  Táng Man Nhi vừa định nói chuyện, Diệp Huyên lại giành nói trước: “Man Nhi cô nương, từ khi nhìn thấy ngươi, ta đã biết ngươi là một người phóng khoáng, thật ra, ta cũng rất thích tính cách này của ngươi, bởi vì Diệp Huyên ta cũng là một người phóng khoáng! Ý của ta là, nếu như ngươi rất tò mò về ta, vậy chúng ta có thể trao đổi riêng tư, bây giờ nơi này có nhiều người, rất nhiều chuyện ta không tiện nói ra, ngươi hiểu chứ?”  Táng Man Nhi hơi sững sờ, sau đó cười ha ha một tiếng: “Diệp điện chủ, ngươi thú vị, rất thú vị, ha ha…”  Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đi vào trong điện.  Đại Thiên Tôn sau lưng Diệp Huyên nói: “Võ Khánh, thành chủ hiện giờ của Võ Linh Thành!”  Sau khi tiến vào trong điện, Võ Khánh nhìn mọi người bên trong, cười nói: “Hôm nay mời các vị đến đây, giống như ta đã nói bên trong thiệp mời, đó chính là Võ Linh Thành ta phát hiện di tích Khổ Tu tiền bối để lại! Nhưng mà, Võ Linh Thành ta không cách nào mở ra di tích này, bởi vậy triệu tập các vị đến cùng nhau nghĩ cách!”  Táng Man Nhi cười nói: “Nếu như mở ra được, vậy phải phân chia thế nào?”

Chương 7779