Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7803
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ Sầu cười đáp: "Cái này thì không biết!" Lúc này, Tuyết Linh Lung bỗng dưng hỏi: "Tổ tiên ông ấy còn sống?" Cổ Sầu cười nói: "Đương nhiên còn sống! Hồi đó, mười hai người đều là thiên kiêu, chỉ cần không bị người giết thì với thực lực của họ, sống mấy ngàn vạn năm cũng chẳng phải vấn đề!" Diệp Huyên nhíu mày: "Vậy tại sao bọn họ lại chịu bị nhốt ở đây?" Cổ Sầu cười ha ha: "Diệp công tử, ngài có biết bên trong mỗi một tầng của tòa tháp này có cái gì không?" Diệp Huyên lắc đầu: "Không biết!" Cổ Sầu chỉ vào tầng thấp nhất nói: "Bên trong tầng này có ba mươi sáu cái thánh mạch và ba trăm sáu mươi cái quặng tinh cực phẩm!" Ba người Diệp Huyên nghe vậy đều sửng sốt. Ba mươi sáu cái thánh mạch! Ba trăm sáu mươi cái quặng tinh cực phẩm! Ba người thật sự hoảng sợ! Bởi vì dù là mấy cái thế lực siêu cấp hiện nay của Táng vực cộng lại cũng không lấy ra được nhiều thánh mạch và quặng tinh cực phẩm như vậy! Nhưng Cổ Sầu lại nói: "Đây là ít nhất..." Hắn ta nói xong lại nhìn về phía tầng cao nhất: "Trong tầng này có hai trăm bảy mươi cái thánh thánh và ba ngàn sáu trăm cái quặng tinh cực phẩm!" Đám Diệp Huyên nghe mà như sét đánh ngang tai, trực tiếp sững sờ tại chỗ. Hai trăm bảy mươi cái thánh mạch? Cổ Sầu cười: "Toàn bộ Táng vực, không, không chỉ cả táng vực mà đa số tài nguyên trong các vũ trụ được biết đến đều tập hợp trong tòa tháp này! Đây là lý do tại sao giờ thánh mạch và quặng tinh cực phẩm trong mảnh vũ trụ này của chúng ta lại ít như thế. Không phải ít mà là vì chúng đều nằm trong tay những cao thủ đỉnh cáp này." Phải công nhận rằng Diệp Huyên đã có chút chấn động. Cổ Sầu lại nói: "Hồi đó, Ác tộc ta có thực lực chống lại họ, tiếc là Tuyết Sơn Vương thật sự quá mạnh, mạnh đến mức dù là chúng ta gọi ra các đời tổ tông cũng không đánh lại ông ta. Có điều, dưới sự giúp đỡ của các đời tổ tông, họ cũng không thể nào xóa sổ Ác tộc ta mà chỉ có thể trấn áp chúng ta dưới đáy vực vô biên vô tận hắc ám khiến bọn ta cả đời không thể xuất hiện!" Hắn ta nói đến đây thì nụ cười trên mặt không biết đã vụt tắt từ lúc nào. Vu khống! Giờ phút này, Tuyết Linh Lung nhìn chằm chằm Cổ Sầu nói: "Ngươi đang vu khống mười hai vị Thánh Giả Mệnh Tri Cảnh năm đó!" Cổ Sầu mỉm cười: "Có phải vu khống hay không thì Linh Lung cô nương sẽ biết ngay thôi!" Hắn ta nói xong bèn đi đến tầng dưới cùng, khi Cổ Sầu đến gần thì... Ầm! Trong tầng dưới cùng bỗng nhiên phát ra một luồng khí thế k hủng bố, sau đó, một người đàn ông trung niên mặc áo bào tro đi ra.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ Sầu cười đáp: "Cái này thì không biết!" Lúc này, Tuyết Linh Lung bỗng dưng hỏi: "Tổ tiên ông ấy còn sống?" Cổ Sầu cười nói: "Đương nhiên còn sống! Hồi đó, mười hai người đều là thiên kiêu, chỉ cần không bị người giết thì với thực lực của họ, sống mấy ngàn vạn năm cũng chẳng phải vấn đề!" Diệp Huyên nhíu mày: "Vậy tại sao bọn họ lại chịu bị nhốt ở đây?" Cổ Sầu cười ha ha: "Diệp công tử, ngài có biết bên trong mỗi một tầng của tòa tháp này có cái gì không?" Diệp Huyên lắc đầu: "Không biết!" Cổ Sầu chỉ vào tầng thấp nhất nói: "Bên trong tầng này có ba mươi sáu cái thánh mạch và ba trăm sáu mươi cái quặng tinh cực phẩm!" Ba người Diệp Huyên nghe vậy đều sửng sốt. Ba mươi sáu cái thánh mạch! Ba trăm sáu mươi cái quặng tinh cực phẩm! Ba người thật sự hoảng sợ! Bởi vì dù là mấy cái thế lực siêu cấp hiện nay của Táng vực cộng lại cũng không lấy ra được nhiều thánh mạch và quặng tinh cực phẩm như vậy! Nhưng Cổ Sầu lại nói: "Đây là ít nhất..." Hắn ta nói xong lại nhìn về phía tầng cao nhất: "Trong tầng này có hai trăm bảy mươi cái thánh thánh và ba ngàn sáu trăm cái quặng tinh cực phẩm!" Đám Diệp Huyên nghe mà như sét đánh ngang tai, trực tiếp sững sờ tại chỗ. Hai trăm bảy mươi cái thánh mạch? Cổ Sầu cười: "Toàn bộ Táng vực, không, không chỉ cả táng vực mà đa số tài nguyên trong các vũ trụ được biết đến đều tập hợp trong tòa tháp này! Đây là lý do tại sao giờ thánh mạch và quặng tinh cực phẩm trong mảnh vũ trụ này của chúng ta lại ít như thế. Không phải ít mà là vì chúng đều nằm trong tay những cao thủ đỉnh cáp này." Phải công nhận rằng Diệp Huyên đã có chút chấn động. Cổ Sầu lại nói: "Hồi đó, Ác tộc ta có thực lực chống lại họ, tiếc là Tuyết Sơn Vương thật sự quá mạnh, mạnh đến mức dù là chúng ta gọi ra các đời tổ tông cũng không đánh lại ông ta. Có điều, dưới sự giúp đỡ của các đời tổ tông, họ cũng không thể nào xóa sổ Ác tộc ta mà chỉ có thể trấn áp chúng ta dưới đáy vực vô biên vô tận hắc ám khiến bọn ta cả đời không thể xuất hiện!" Hắn ta nói đến đây thì nụ cười trên mặt không biết đã vụt tắt từ lúc nào. Vu khống! Giờ phút này, Tuyết Linh Lung nhìn chằm chằm Cổ Sầu nói: "Ngươi đang vu khống mười hai vị Thánh Giả Mệnh Tri Cảnh năm đó!" Cổ Sầu mỉm cười: "Có phải vu khống hay không thì Linh Lung cô nương sẽ biết ngay thôi!" Hắn ta nói xong bèn đi đến tầng dưới cùng, khi Cổ Sầu đến gần thì... Ầm! Trong tầng dưới cùng bỗng nhiên phát ra một luồng khí thế k hủng bố, sau đó, một người đàn ông trung niên mặc áo bào tro đi ra.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ Sầu cười đáp: "Cái này thì không biết!" Lúc này, Tuyết Linh Lung bỗng dưng hỏi: "Tổ tiên ông ấy còn sống?" Cổ Sầu cười nói: "Đương nhiên còn sống! Hồi đó, mười hai người đều là thiên kiêu, chỉ cần không bị người giết thì với thực lực của họ, sống mấy ngàn vạn năm cũng chẳng phải vấn đề!" Diệp Huyên nhíu mày: "Vậy tại sao bọn họ lại chịu bị nhốt ở đây?" Cổ Sầu cười ha ha: "Diệp công tử, ngài có biết bên trong mỗi một tầng của tòa tháp này có cái gì không?" Diệp Huyên lắc đầu: "Không biết!" Cổ Sầu chỉ vào tầng thấp nhất nói: "Bên trong tầng này có ba mươi sáu cái thánh mạch và ba trăm sáu mươi cái quặng tinh cực phẩm!" Ba người Diệp Huyên nghe vậy đều sửng sốt. Ba mươi sáu cái thánh mạch! Ba trăm sáu mươi cái quặng tinh cực phẩm! Ba người thật sự hoảng sợ! Bởi vì dù là mấy cái thế lực siêu cấp hiện nay của Táng vực cộng lại cũng không lấy ra được nhiều thánh mạch và quặng tinh cực phẩm như vậy! Nhưng Cổ Sầu lại nói: "Đây là ít nhất..." Hắn ta nói xong lại nhìn về phía tầng cao nhất: "Trong tầng này có hai trăm bảy mươi cái thánh thánh và ba ngàn sáu trăm cái quặng tinh cực phẩm!" Đám Diệp Huyên nghe mà như sét đánh ngang tai, trực tiếp sững sờ tại chỗ. Hai trăm bảy mươi cái thánh mạch? Cổ Sầu cười: "Toàn bộ Táng vực, không, không chỉ cả táng vực mà đa số tài nguyên trong các vũ trụ được biết đến đều tập hợp trong tòa tháp này! Đây là lý do tại sao giờ thánh mạch và quặng tinh cực phẩm trong mảnh vũ trụ này của chúng ta lại ít như thế. Không phải ít mà là vì chúng đều nằm trong tay những cao thủ đỉnh cáp này." Phải công nhận rằng Diệp Huyên đã có chút chấn động. Cổ Sầu lại nói: "Hồi đó, Ác tộc ta có thực lực chống lại họ, tiếc là Tuyết Sơn Vương thật sự quá mạnh, mạnh đến mức dù là chúng ta gọi ra các đời tổ tông cũng không đánh lại ông ta. Có điều, dưới sự giúp đỡ của các đời tổ tông, họ cũng không thể nào xóa sổ Ác tộc ta mà chỉ có thể trấn áp chúng ta dưới đáy vực vô biên vô tận hắc ám khiến bọn ta cả đời không thể xuất hiện!" Hắn ta nói đến đây thì nụ cười trên mặt không biết đã vụt tắt từ lúc nào. Vu khống! Giờ phút này, Tuyết Linh Lung nhìn chằm chằm Cổ Sầu nói: "Ngươi đang vu khống mười hai vị Thánh Giả Mệnh Tri Cảnh năm đó!" Cổ Sầu mỉm cười: "Có phải vu khống hay không thì Linh Lung cô nương sẽ biết ngay thôi!" Hắn ta nói xong bèn đi đến tầng dưới cùng, khi Cổ Sầu đến gần thì... Ầm! Trong tầng dưới cùng bỗng nhiên phát ra một luồng khí thế k hủng bố, sau đó, một người đàn ông trung niên mặc áo bào tro đi ra.