Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7832
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sức mạnh thời không to lớn kia bị cánh tay nàng ta ngăn lại! Cổ Sầu nheo mắt, hắn ta lại tiến lên một bước, lại tung ra một cú đấm! Ầm ầm! Phàm Giản trực tiếp bị đánh vào vực sâu thời không, nhưng ngay sau đó, nàng ta mở lòng bàn tay ra, bên trong xuất hiện một thanh kiếm, ngay sau đó, nàng ta bỗng nhiên bổ một kiếm về phía trước! Uỳnh! Vậy mà vực sâu thời không thần bí này lại bị một kiếm của nàng ta bổ vỡ, cùng lúc đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, nàng ta đã xuất hiện trước mặt Cổ Sầu, ngay sau đó, chỉ thấy kiếm quang lóe lên, thoáng chốc, Cổ Sầu đã bị chém vào trong vực sâu thời không! Tất cả mọi người ngơ ngác! Kiếm tu! Vậy mà cô gái này lại là một kiếm tu! Mọi người đều biết, sức chiến đấu của kiếm tu mạnh hơn cao thủ cùng cấp bậc cảnh giới rất nhiều! Lúc này, kiếm trong tay Phàm Giản run rẩy kịch liệt, tiếng kiếm reo vang phóng lên tận trời, xuyên thẳng mây xanh, trong lúc nhất thời, vậy mà toàn bộ Táng Vực rung động dữ đội, sau đó phát ra những tiếng kiếm reo liên tiếp! Thần phục! Đây là đang thần phục! Bên cạnh Diệp Huyên, vẻ mặt Tuyết Linh Lung vô cùng nghiêm túc: “Kiếm Nhiếp Thiên! Nghe đồn là… đệ nhất kiếm hiện nay, vạn kiếm thần phục, nếu như không phục, kiếm hủy người diệt!” Đúng lúc này, kiếm Nhiếp Thiên đột nhiên bộc phát ra kiếm ý mạnh mẽ, mục tiêu của kiếm ý này không phải Cổ Sầu nơi xa, mà là Diệp Huyên bên dưới, nói chính xác thì là kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên! Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Tiểu chủ, ta có thể tạo nét chút không?” Diệp Huyên: “…” … Diệp Huyên nghe Tiểu Hồn nói thì liền tối sầm mặt. Thế này là sao? Nhất định là Tiểu Hồn đã bị Tiểu Tháp dạy hư rồi, không ngờ động một chút là muốn ra vẻ ta đây. Diệp Huyên không cản Tiểu Hồn, hắn xòe bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên đột ngột bay ra. Đương nhiên hắn sẽ không ngăn cản Tiểu Hồn, vì kiếm Thanh Huyên là do Thanh Nhi tạo ra, đừng nói gì đến Nhiếp Thiên, dù cho kiếm linh của cha hắn đến thì nàng ấy cũng không thua. Lần này nhất định phải tạo nét ra trò!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sức mạnh thời không to lớn kia bị cánh tay nàng ta ngăn lại! Cổ Sầu nheo mắt, hắn ta lại tiến lên một bước, lại tung ra một cú đấm! Ầm ầm! Phàm Giản trực tiếp bị đánh vào vực sâu thời không, nhưng ngay sau đó, nàng ta mở lòng bàn tay ra, bên trong xuất hiện một thanh kiếm, ngay sau đó, nàng ta bỗng nhiên bổ một kiếm về phía trước! Uỳnh! Vậy mà vực sâu thời không thần bí này lại bị một kiếm của nàng ta bổ vỡ, cùng lúc đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, nàng ta đã xuất hiện trước mặt Cổ Sầu, ngay sau đó, chỉ thấy kiếm quang lóe lên, thoáng chốc, Cổ Sầu đã bị chém vào trong vực sâu thời không! Tất cả mọi người ngơ ngác! Kiếm tu! Vậy mà cô gái này lại là một kiếm tu! Mọi người đều biết, sức chiến đấu của kiếm tu mạnh hơn cao thủ cùng cấp bậc cảnh giới rất nhiều! Lúc này, kiếm trong tay Phàm Giản run rẩy kịch liệt, tiếng kiếm reo vang phóng lên tận trời, xuyên thẳng mây xanh, trong lúc nhất thời, vậy mà toàn bộ Táng Vực rung động dữ đội, sau đó phát ra những tiếng kiếm reo liên tiếp! Thần phục! Đây là đang thần phục! Bên cạnh Diệp Huyên, vẻ mặt Tuyết Linh Lung vô cùng nghiêm túc: “Kiếm Nhiếp Thiên! Nghe đồn là… đệ nhất kiếm hiện nay, vạn kiếm thần phục, nếu như không phục, kiếm hủy người diệt!” Đúng lúc này, kiếm Nhiếp Thiên đột nhiên bộc phát ra kiếm ý mạnh mẽ, mục tiêu của kiếm ý này không phải Cổ Sầu nơi xa, mà là Diệp Huyên bên dưới, nói chính xác thì là kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên! Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Tiểu chủ, ta có thể tạo nét chút không?” Diệp Huyên: “…” … Diệp Huyên nghe Tiểu Hồn nói thì liền tối sầm mặt. Thế này là sao? Nhất định là Tiểu Hồn đã bị Tiểu Tháp dạy hư rồi, không ngờ động một chút là muốn ra vẻ ta đây. Diệp Huyên không cản Tiểu Hồn, hắn xòe bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên đột ngột bay ra. Đương nhiên hắn sẽ không ngăn cản Tiểu Hồn, vì kiếm Thanh Huyên là do Thanh Nhi tạo ra, đừng nói gì đến Nhiếp Thiên, dù cho kiếm linh của cha hắn đến thì nàng ấy cũng không thua. Lần này nhất định phải tạo nét ra trò!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sức mạnh thời không to lớn kia bị cánh tay nàng ta ngăn lại! Cổ Sầu nheo mắt, hắn ta lại tiến lên một bước, lại tung ra một cú đấm! Ầm ầm! Phàm Giản trực tiếp bị đánh vào vực sâu thời không, nhưng ngay sau đó, nàng ta mở lòng bàn tay ra, bên trong xuất hiện một thanh kiếm, ngay sau đó, nàng ta bỗng nhiên bổ một kiếm về phía trước! Uỳnh! Vậy mà vực sâu thời không thần bí này lại bị một kiếm của nàng ta bổ vỡ, cùng lúc đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, nàng ta đã xuất hiện trước mặt Cổ Sầu, ngay sau đó, chỉ thấy kiếm quang lóe lên, thoáng chốc, Cổ Sầu đã bị chém vào trong vực sâu thời không! Tất cả mọi người ngơ ngác! Kiếm tu! Vậy mà cô gái này lại là một kiếm tu! Mọi người đều biết, sức chiến đấu của kiếm tu mạnh hơn cao thủ cùng cấp bậc cảnh giới rất nhiều! Lúc này, kiếm trong tay Phàm Giản run rẩy kịch liệt, tiếng kiếm reo vang phóng lên tận trời, xuyên thẳng mây xanh, trong lúc nhất thời, vậy mà toàn bộ Táng Vực rung động dữ đội, sau đó phát ra những tiếng kiếm reo liên tiếp! Thần phục! Đây là đang thần phục! Bên cạnh Diệp Huyên, vẻ mặt Tuyết Linh Lung vô cùng nghiêm túc: “Kiếm Nhiếp Thiên! Nghe đồn là… đệ nhất kiếm hiện nay, vạn kiếm thần phục, nếu như không phục, kiếm hủy người diệt!” Đúng lúc này, kiếm Nhiếp Thiên đột nhiên bộc phát ra kiếm ý mạnh mẽ, mục tiêu của kiếm ý này không phải Cổ Sầu nơi xa, mà là Diệp Huyên bên dưới, nói chính xác thì là kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên! Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Tiểu chủ, ta có thể tạo nét chút không?” Diệp Huyên: “…” … Diệp Huyên nghe Tiểu Hồn nói thì liền tối sầm mặt. Thế này là sao? Nhất định là Tiểu Hồn đã bị Tiểu Tháp dạy hư rồi, không ngờ động một chút là muốn ra vẻ ta đây. Diệp Huyên không cản Tiểu Hồn, hắn xòe bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên đột ngột bay ra. Đương nhiên hắn sẽ không ngăn cản Tiểu Hồn, vì kiếm Thanh Huyên là do Thanh Nhi tạo ra, đừng nói gì đến Nhiếp Thiên, dù cho kiếm linh của cha hắn đến thì nàng ấy cũng không thua. Lần này nhất định phải tạo nét ra trò!