Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7855

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Phía trên Mệnh Tri!  Tất cả mọi người không ngờ Tuyết Sơn Vương kia thế mà đã nghiên cứu ra một cảnh giới hoàn toàn mới!  Mọi người trong Ác tộc nhìn thấy cảnh ấy thì sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.  Một cái cảnh giới hoàn toàn mới!  Ngoài Tuyết Sơn Vương ra thì không ai biết rốt cuộc cảnh giới hoàn toàn mới ấy là gì.  Nhưng giờ phút này, chỉ một cái uy áp thôi đã khiến linh hồn họ cảm thấy như bị khóa lại, hoàn toàn không thể nhúc nhích!  Đó chỉ mới là uy áp thôi đó!  Đây phải là cảnh giới gì cơ chứ?  Thực ra người nhẹ nhàng nhất ở hiện trường chính là Diệp Huyên, vì hắn không có bị ảnh hưởng gì hết!  Ban đầu, Diệp Huyên cũng hơi sửng sốt, tại sao mình lại không bị ảnh hưởng? Sau đó, hắn phát hiện là do kiếm Thanh Huyền, nó đã bảo vệ linh hồn mình!  Trong thời không đằng xa, Tuyết Sơn Vương chậm rãi đi về phía Cổ Sầu, mỗi khi ông ta bước ra một bước thì luồng uy áp kia sẽ mạnh lên một phần. Còn bên ngoài thời không, đã có vô số người cong lưng xuống. Tuyết Sơn Vương cũng không có nhằm vào bọn họ, nhưng dù vậy họ vẫn chẳng thể chịu nổi uy áp tiết ra từ luồng khí thế kia!  Đúng lúc này, Cổ Sầu bỗng cười nói: "Ta đã đoán đúng, ngươi quả nhiên đột phá rồi!"  Hắn ta nói xong cũng bước ra một bước, bước chân ấy vừa rơi xuống giống như là một cục đá rớt vào hồ nước lặng, thời không xung quanh bỗng nổi lên đường sóng gợn, dần dà khu vực này bắt đầu nhộn nhạo lên!  So với Tuyết Sơn Vương thì sức mạnh của Cổ Sầu có vẻ vô cùng bình tĩnh!  Hơn nữa, mọi người cũng không cảm giác được sức mạnh uy áp gì! Nhưng, khi sức mạnh của Tuyết Sơn Vương ập đến trước mặt Cổ Sầu thì không ngờ lại yên lặng biến mất!  Đám người Phàm Giản bên ngoài nhìn thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại rồi như nghĩ đến gì, nàng ta run rẩy nói: "Hắn ta... hắn ta cũng là ở phía trên Mệnh Tri!"  Phía trên Mệnh Tri!  Câu ấy vừa được nói ra, mọi người ở hiện trường lại hóa đá tập hai!  Giờ phút này, Tuyết Sơn Vương ngừng lại rồi nhìn Cổ Sầu cười khẽ: "Thật thú vị!"  Ông ta nói xong lại bước ra một bước, sau đó giơ quyền đấm thẳng tới. Trên một quyền ấy chợt có một linh hồn bay ra.  Đó chính là linh hồn của ông ta!  Cổ Sầu đằng xa híp mắt lại, khẽ đè tay phải xuống, thời không trước mặt trực tiếp nhộn nhạo lên, từng đường sóng gợn dập dờn khuếch tán ra xung quanh!  Lúc này, linh hồn của Tuyết Sơn Vương cũng xông tới.  Ầm!  Thời không trước mặt Cổ Sầu trực tiếp biến thành một cái lốc xoáy khổng lồ, mà nó lại chặn được đòn tấn công kh ủng bố kia của Tuyết Sơn Vương!  Bên ngoài, các cao thủ trong Ác tộc chợt thả lỏng mặt mày, nhưng đúng lúc này, cái lốc xoáy kia lại bắt đầu biến mất từng chút một!  Đám người Ác tộc thấy vậy, sắc mặt lại trở nên nghiêm túc lên!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Phía trên Mệnh Tri!  Tất cả mọi người không ngờ Tuyết Sơn Vương kia thế mà đã nghiên cứu ra một cảnh giới hoàn toàn mới!  Mọi người trong Ác tộc nhìn thấy cảnh ấy thì sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.  Một cái cảnh giới hoàn toàn mới!  Ngoài Tuyết Sơn Vương ra thì không ai biết rốt cuộc cảnh giới hoàn toàn mới ấy là gì.  Nhưng giờ phút này, chỉ một cái uy áp thôi đã khiến linh hồn họ cảm thấy như bị khóa lại, hoàn toàn không thể nhúc nhích!  Đó chỉ mới là uy áp thôi đó!  Đây phải là cảnh giới gì cơ chứ?  Thực ra người nhẹ nhàng nhất ở hiện trường chính là Diệp Huyên, vì hắn không có bị ảnh hưởng gì hết!  Ban đầu, Diệp Huyên cũng hơi sửng sốt, tại sao mình lại không bị ảnh hưởng? Sau đó, hắn phát hiện là do kiếm Thanh Huyền, nó đã bảo vệ linh hồn mình!  Trong thời không đằng xa, Tuyết Sơn Vương chậm rãi đi về phía Cổ Sầu, mỗi khi ông ta bước ra một bước thì luồng uy áp kia sẽ mạnh lên một phần. Còn bên ngoài thời không, đã có vô số người cong lưng xuống. Tuyết Sơn Vương cũng không có nhằm vào bọn họ, nhưng dù vậy họ vẫn chẳng thể chịu nổi uy áp tiết ra từ luồng khí thế kia!  Đúng lúc này, Cổ Sầu bỗng cười nói: "Ta đã đoán đúng, ngươi quả nhiên đột phá rồi!"  Hắn ta nói xong cũng bước ra một bước, bước chân ấy vừa rơi xuống giống như là một cục đá rớt vào hồ nước lặng, thời không xung quanh bỗng nổi lên đường sóng gợn, dần dà khu vực này bắt đầu nhộn nhạo lên!  So với Tuyết Sơn Vương thì sức mạnh của Cổ Sầu có vẻ vô cùng bình tĩnh!  Hơn nữa, mọi người cũng không cảm giác được sức mạnh uy áp gì! Nhưng, khi sức mạnh của Tuyết Sơn Vương ập đến trước mặt Cổ Sầu thì không ngờ lại yên lặng biến mất!  Đám người Phàm Giản bên ngoài nhìn thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại rồi như nghĩ đến gì, nàng ta run rẩy nói: "Hắn ta... hắn ta cũng là ở phía trên Mệnh Tri!"  Phía trên Mệnh Tri!  Câu ấy vừa được nói ra, mọi người ở hiện trường lại hóa đá tập hai!  Giờ phút này, Tuyết Sơn Vương ngừng lại rồi nhìn Cổ Sầu cười khẽ: "Thật thú vị!"  Ông ta nói xong lại bước ra một bước, sau đó giơ quyền đấm thẳng tới. Trên một quyền ấy chợt có một linh hồn bay ra.  Đó chính là linh hồn của ông ta!  Cổ Sầu đằng xa híp mắt lại, khẽ đè tay phải xuống, thời không trước mặt trực tiếp nhộn nhạo lên, từng đường sóng gợn dập dờn khuếch tán ra xung quanh!  Lúc này, linh hồn của Tuyết Sơn Vương cũng xông tới.  Ầm!  Thời không trước mặt Cổ Sầu trực tiếp biến thành một cái lốc xoáy khổng lồ, mà nó lại chặn được đòn tấn công kh ủng bố kia của Tuyết Sơn Vương!  Bên ngoài, các cao thủ trong Ác tộc chợt thả lỏng mặt mày, nhưng đúng lúc này, cái lốc xoáy kia lại bắt đầu biến mất từng chút một!  Đám người Ác tộc thấy vậy, sắc mặt lại trở nên nghiêm túc lên!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Phía trên Mệnh Tri!  Tất cả mọi người không ngờ Tuyết Sơn Vương kia thế mà đã nghiên cứu ra một cảnh giới hoàn toàn mới!  Mọi người trong Ác tộc nhìn thấy cảnh ấy thì sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.  Một cái cảnh giới hoàn toàn mới!  Ngoài Tuyết Sơn Vương ra thì không ai biết rốt cuộc cảnh giới hoàn toàn mới ấy là gì.  Nhưng giờ phút này, chỉ một cái uy áp thôi đã khiến linh hồn họ cảm thấy như bị khóa lại, hoàn toàn không thể nhúc nhích!  Đó chỉ mới là uy áp thôi đó!  Đây phải là cảnh giới gì cơ chứ?  Thực ra người nhẹ nhàng nhất ở hiện trường chính là Diệp Huyên, vì hắn không có bị ảnh hưởng gì hết!  Ban đầu, Diệp Huyên cũng hơi sửng sốt, tại sao mình lại không bị ảnh hưởng? Sau đó, hắn phát hiện là do kiếm Thanh Huyền, nó đã bảo vệ linh hồn mình!  Trong thời không đằng xa, Tuyết Sơn Vương chậm rãi đi về phía Cổ Sầu, mỗi khi ông ta bước ra một bước thì luồng uy áp kia sẽ mạnh lên một phần. Còn bên ngoài thời không, đã có vô số người cong lưng xuống. Tuyết Sơn Vương cũng không có nhằm vào bọn họ, nhưng dù vậy họ vẫn chẳng thể chịu nổi uy áp tiết ra từ luồng khí thế kia!  Đúng lúc này, Cổ Sầu bỗng cười nói: "Ta đã đoán đúng, ngươi quả nhiên đột phá rồi!"  Hắn ta nói xong cũng bước ra một bước, bước chân ấy vừa rơi xuống giống như là một cục đá rớt vào hồ nước lặng, thời không xung quanh bỗng nổi lên đường sóng gợn, dần dà khu vực này bắt đầu nhộn nhạo lên!  So với Tuyết Sơn Vương thì sức mạnh của Cổ Sầu có vẻ vô cùng bình tĩnh!  Hơn nữa, mọi người cũng không cảm giác được sức mạnh uy áp gì! Nhưng, khi sức mạnh của Tuyết Sơn Vương ập đến trước mặt Cổ Sầu thì không ngờ lại yên lặng biến mất!  Đám người Phàm Giản bên ngoài nhìn thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại rồi như nghĩ đến gì, nàng ta run rẩy nói: "Hắn ta... hắn ta cũng là ở phía trên Mệnh Tri!"  Phía trên Mệnh Tri!  Câu ấy vừa được nói ra, mọi người ở hiện trường lại hóa đá tập hai!  Giờ phút này, Tuyết Sơn Vương ngừng lại rồi nhìn Cổ Sầu cười khẽ: "Thật thú vị!"  Ông ta nói xong lại bước ra một bước, sau đó giơ quyền đấm thẳng tới. Trên một quyền ấy chợt có một linh hồn bay ra.  Đó chính là linh hồn của ông ta!  Cổ Sầu đằng xa híp mắt lại, khẽ đè tay phải xuống, thời không trước mặt trực tiếp nhộn nhạo lên, từng đường sóng gợn dập dờn khuếch tán ra xung quanh!  Lúc này, linh hồn của Tuyết Sơn Vương cũng xông tới.  Ầm!  Thời không trước mặt Cổ Sầu trực tiếp biến thành một cái lốc xoáy khổng lồ, mà nó lại chặn được đòn tấn công kh ủng bố kia của Tuyết Sơn Vương!  Bên ngoài, các cao thủ trong Ác tộc chợt thả lỏng mặt mày, nhưng đúng lúc này, cái lốc xoáy kia lại bắt đầu biến mất từng chút một!  Đám người Ác tộc thấy vậy, sắc mặt lại trở nên nghiêm túc lên!  

Chương 7855