Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7881

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người này đã tạo ra một cảnh giới chưa bao giờ có: Vô!  Tại sao lại là Vô?  Nghĩa là hoàn toàn nhảy ra khỏi cảnh giới, không ở trong bất kỳ cảnh giới này, cũng không bị cảnh giới ràng buộc!  “Tâm ta tự tại!”  “Ý niệm ta tự tại!”  “Thân ta tự tại!”  “Hồn ta tự tại!”  “Đạo ta tự tại!”  Vì sao lại tự tại?  Mặc kệ thời không!  Mặc kệ thời gian!  Mặc kệ sinh mệnh!  Mặc kệ đại đạo!  Nhảy ra khỏi mọi thứ, vì thế có được tự tại!  Đây là lý niệm võ đạo Quân Đạo Lâm đưa ra ban đầu, còn ông ta cũng là cường giả tuyệt thế đầu tiên trong lịch sử thoát khỏi cảnh giới, đạt đến Đại tự tại!  Vô Cảnh!  Cũng chính vì vậy, ông ta đã đưa Đạo Lâm giới đạt tới nền văn minh cấp chín, mà ban đầu Đạo Lâm giới vốn không tên là Đạo Lâm giới, nhưng để tưởng niệm cường giả tuyệt thế này nên thế giới đã được đổi tên thành Đạo Lâm giới!  Mà sau Quân Đạo Lâm, Đạo Lâm giới không còn ai đạt đến Vô Cảnh nữa!  Bởi vì nó quá khó, quá khó.  Ngay cả nhân vật truyền kỳ sau này của Đạo Lâm giới là A Đạo Linh cũng chỉ mới đạt tới Bán Bộ Vô Cảnh, mà bà ấy cũng chính là người sáng lập ra Linh Sơn.  A Đạo Linh cũng là một tồn tại cực kỳ đáng sợ, nghe nói từ lúc bà ấy bắt đầu tu luyện đến Bán Bộ Vô Cảnh chỉ mất chưa đầy ba mươi năm.  Đọc đến đây, Diệp Huyên không kìm được hổ thẹn toát mồ hôi lạnh.  Ba mươi năm!  Mẹ kiếp!  Bà ấy nhảy cóc kiểu gì vậy?  A Đạo Linh cũng là cường giả tuyệt thế có hy vọng đạt đến Vô Cảnh nhất Đạo Lâm giới hiện tại, nhưng trăm vạn năm trước, A Đạo Linh trên Linh Sơn đột nhiên ra đi, chỉ để lại một đệ tử.  Ngày đó, mọi người đều cho rằng A Đạo Linh đã đạt tới Vô Cảnh, nhưng khi bà ấy rời đi lại không có động tĩnh gì!  Không ai biết bà ấy đã đi đâu, càng không biết có phải bà ấy đã đạt đến Vô Cảnh rồi hay không.  Trong gian nhà lá, Diệp Huyên gập cuốn sách cổ trên tay lại, im lặng.  Vô Cảnh!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người này đã tạo ra một cảnh giới chưa bao giờ có: Vô!  Tại sao lại là Vô?  Nghĩa là hoàn toàn nhảy ra khỏi cảnh giới, không ở trong bất kỳ cảnh giới này, cũng không bị cảnh giới ràng buộc!  “Tâm ta tự tại!”  “Ý niệm ta tự tại!”  “Thân ta tự tại!”  “Hồn ta tự tại!”  “Đạo ta tự tại!”  Vì sao lại tự tại?  Mặc kệ thời không!  Mặc kệ thời gian!  Mặc kệ sinh mệnh!  Mặc kệ đại đạo!  Nhảy ra khỏi mọi thứ, vì thế có được tự tại!  Đây là lý niệm võ đạo Quân Đạo Lâm đưa ra ban đầu, còn ông ta cũng là cường giả tuyệt thế đầu tiên trong lịch sử thoát khỏi cảnh giới, đạt đến Đại tự tại!  Vô Cảnh!  Cũng chính vì vậy, ông ta đã đưa Đạo Lâm giới đạt tới nền văn minh cấp chín, mà ban đầu Đạo Lâm giới vốn không tên là Đạo Lâm giới, nhưng để tưởng niệm cường giả tuyệt thế này nên thế giới đã được đổi tên thành Đạo Lâm giới!  Mà sau Quân Đạo Lâm, Đạo Lâm giới không còn ai đạt đến Vô Cảnh nữa!  Bởi vì nó quá khó, quá khó.  Ngay cả nhân vật truyền kỳ sau này của Đạo Lâm giới là A Đạo Linh cũng chỉ mới đạt tới Bán Bộ Vô Cảnh, mà bà ấy cũng chính là người sáng lập ra Linh Sơn.  A Đạo Linh cũng là một tồn tại cực kỳ đáng sợ, nghe nói từ lúc bà ấy bắt đầu tu luyện đến Bán Bộ Vô Cảnh chỉ mất chưa đầy ba mươi năm.  Đọc đến đây, Diệp Huyên không kìm được hổ thẹn toát mồ hôi lạnh.  Ba mươi năm!  Mẹ kiếp!  Bà ấy nhảy cóc kiểu gì vậy?  A Đạo Linh cũng là cường giả tuyệt thế có hy vọng đạt đến Vô Cảnh nhất Đạo Lâm giới hiện tại, nhưng trăm vạn năm trước, A Đạo Linh trên Linh Sơn đột nhiên ra đi, chỉ để lại một đệ tử.  Ngày đó, mọi người đều cho rằng A Đạo Linh đã đạt tới Vô Cảnh, nhưng khi bà ấy rời đi lại không có động tĩnh gì!  Không ai biết bà ấy đã đi đâu, càng không biết có phải bà ấy đã đạt đến Vô Cảnh rồi hay không.  Trong gian nhà lá, Diệp Huyên gập cuốn sách cổ trên tay lại, im lặng.  Vô Cảnh!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người này đã tạo ra một cảnh giới chưa bao giờ có: Vô!  Tại sao lại là Vô?  Nghĩa là hoàn toàn nhảy ra khỏi cảnh giới, không ở trong bất kỳ cảnh giới này, cũng không bị cảnh giới ràng buộc!  “Tâm ta tự tại!”  “Ý niệm ta tự tại!”  “Thân ta tự tại!”  “Hồn ta tự tại!”  “Đạo ta tự tại!”  Vì sao lại tự tại?  Mặc kệ thời không!  Mặc kệ thời gian!  Mặc kệ sinh mệnh!  Mặc kệ đại đạo!  Nhảy ra khỏi mọi thứ, vì thế có được tự tại!  Đây là lý niệm võ đạo Quân Đạo Lâm đưa ra ban đầu, còn ông ta cũng là cường giả tuyệt thế đầu tiên trong lịch sử thoát khỏi cảnh giới, đạt đến Đại tự tại!  Vô Cảnh!  Cũng chính vì vậy, ông ta đã đưa Đạo Lâm giới đạt tới nền văn minh cấp chín, mà ban đầu Đạo Lâm giới vốn không tên là Đạo Lâm giới, nhưng để tưởng niệm cường giả tuyệt thế này nên thế giới đã được đổi tên thành Đạo Lâm giới!  Mà sau Quân Đạo Lâm, Đạo Lâm giới không còn ai đạt đến Vô Cảnh nữa!  Bởi vì nó quá khó, quá khó.  Ngay cả nhân vật truyền kỳ sau này của Đạo Lâm giới là A Đạo Linh cũng chỉ mới đạt tới Bán Bộ Vô Cảnh, mà bà ấy cũng chính là người sáng lập ra Linh Sơn.  A Đạo Linh cũng là một tồn tại cực kỳ đáng sợ, nghe nói từ lúc bà ấy bắt đầu tu luyện đến Bán Bộ Vô Cảnh chỉ mất chưa đầy ba mươi năm.  Đọc đến đây, Diệp Huyên không kìm được hổ thẹn toát mồ hôi lạnh.  Ba mươi năm!  Mẹ kiếp!  Bà ấy nhảy cóc kiểu gì vậy?  A Đạo Linh cũng là cường giả tuyệt thế có hy vọng đạt đến Vô Cảnh nhất Đạo Lâm giới hiện tại, nhưng trăm vạn năm trước, A Đạo Linh trên Linh Sơn đột nhiên ra đi, chỉ để lại một đệ tử.  Ngày đó, mọi người đều cho rằng A Đạo Linh đã đạt tới Vô Cảnh, nhưng khi bà ấy rời đi lại không có động tĩnh gì!  Không ai biết bà ấy đã đi đâu, càng không biết có phải bà ấy đã đạt đến Vô Cảnh rồi hay không.  Trong gian nhà lá, Diệp Huyên gập cuốn sách cổ trên tay lại, im lặng.  Vô Cảnh!  

Chương 7881